5 quốc gia năng lượng hạt nhân hàng đầu năm 2023

  • 60 năm trước, Mỹ đã thử nghiệm các nhà máy điện hạt nhân di động ra sao?

Thời điểm kết thúc của điện hạt nhân

Ngày 31-5-2011, Chính phủ Đức đưa ra một thông báo bất ngờ. Theo đó, nước Đức quyết định đóng cửa hoàn toàn các nhà máy điện hạt nhân trong vòng 1 thập kỷ tiếp theo. Ở thời điểm đưa ra thông báo, các nhà máy điện hạt nhân đang cung cấp khoảng 25% sản lượng điện của nước này. Nước Đức cũng không có lợi thế về những nguồn năng lượng hóa thạch khác để ngay lập tức bù đắp sản lượng thiếu hụt từ điện hạt nhân, do đó đây được coi là một quyết định mạo hiểm. Tuy nhiên, Chính phủ Đức đã rất quyết tâm với định hướng chuyển đổi này, bởi nó nằm trong một lộ trình mà thủ tướng Đức khi đó - bà Angela Merkel - đã chỉ rõ: "Chúng ta cần phải tạo ra hệ thống năng lượng an toàn cho tương lai".

Quyết định ấy đã tạo ra một cú sốc trên thị trường năng lượng Đức nói riêng và toàn thế giới nói chung. Bởi, trong hàng thập kỷ trước đó, điện hạt nhân vẫn được nhận định là "tương lai của nhân loại". Với ưu thế về giá thành, sản lượng, "được coi là sạch", đang phát triển mạnh, điện hạt nhân khi đó là sự lựa chọn của rất nhiều quốc gia đã và đang phát triển, cho nhu cầu năng lượng ngày càng tăng của mình.

5 quốc gia năng lượng hạt nhân hàng đầu năm 2023
Công nghệ lưu trữ chất thải phóng xạ GDF là bước ngoặt để tái phát triển điện hạt nhân.

Thế nhưng, sự cố ở nhà máy điện hạt nhân Fukushima I vào tháng 3-2011 đã tạo nên những thay đổi lớn. Xuất phát từ việc xuất hiện xác một con chuột nằm trong bảng điều khiển gây mất điện (nguyên nhân được công bố 2 năm sau sự cố), vụ rò rỉ phóng xạ ở nhà máy Fukushima khi đó đã được xếp hạng khủng hoảng hạt nhân cấp 7 (mức cao nhất trong thang sự cố hạt nhân quốc tế), khiến gần 200 nghìn người phải di tản, đẩy Nhật Bản cùng nhiều quốc gia trong khu vực vào tình trạng báo động cao trước nguy cơ có thể dẫn đến một "thảm họa" như ở Chernobyl năm 1986. Thế giới, chỉ sau vài tháng, đã thay đổi cách nhìn về điện hạt nhân.

Fukushima khiến các quốc gia phải suy nghĩ lại về sự lựa chọn của mình giữa lợi ích của điện hạt nhân với những nguy cơ lớn không thể kiểm soát hết vào thời điểm đó. Chưa kể, còn đó bài toán hóc búa về xử lý chất thải phóng xạ từ các nhà máy mà sau nửa thập kỷ vẫn chưa có lời giải đáp thỏa đáng từ các nhà khoa học. Tất cả đều là những ẩn họa khó lường, khi nỗi ám ảnh về những vụ nổ hạt nhân vẫn hiện hữu.

Chính nguy cơ thảm họa tiềm tàng đó đã đánh động các chính phủ, các nhà quản lý dẫn đến quyết định táo bạo của người Đức để đảm bảo an toàn cho môi trường, môi sinh. Trước khi quyết định "khai tử" năng lượng hạt nhân, nước Đức là một trong những quốc gia đi đầu thế giới cả về sản lượng lẫn công nghệ của lĩnh vực này. Do đó, sự quay lưng của nước Đứcc khiến ý định tiếp tục sử dụng điện hạt nhân ở nhiều quốc gia khác cũng bị lung lay. Những thập kỷ phát triển nhanh chóng của điện hạt nhân đã bị chững lại.

Sự thay thế "đã từng" hoàn hảo

Khi người Đức quyết định "khai tử" năng lượng hạt nhân, dĩ nhiên họ đã có những tính toán để tìm được giải pháp thay thế. Đó chính là khí đốt của Nga.

Tháng 11-2011, đường ống dẫn khí đầu tiên có tên Dòng chảy phương Bắc (Nord Stream 1) chính thức khánh thành. Một siêu dự án trị giá hàng chục tỷ euro, khởi động từ 6 năm trước đó, đã đem khí đốt từ Nga tới thẳng Đức qua hệ thống đường ống dài 1.200km. 55 tỷ mét khối khí mỗi năm được đưa từ nhà sản xuất lớn nhất thế giới tới thị trường châu Âu. Bài toán năng lượng của nước Đức lập tức được giải quyết.

Lợi thế của khí đốt Nga vào thời điểm đó là quá rõ ràng: nhanh chóng, tiện lợi, an toàn, cực kỳ ổn định và đặc biệt rẻ. Nền kinh tế lớn nhất châu Âu dễ dàng thích ứng với sự chuyển đổi, vừa tiếp cận nguồn năng lượng tốt, vừa được tiếng là "bảo vệ môi trường". Nguồn cung lớn, ổn định từ Nga không chỉ bảo đảm nhu cầu năng lượng cho nước Đức, mà còn đủ cho cả EU sử dụng. Điều này đã thúc đẩy một cuộc chuyển đổi mạnh mẽ của cả khối. "Kỷ nguyên vàng" của khí đốt tại châu Âu bắt đầu, với mức tiêu thụ tăng gấp 5 lần trong vòng 1 thập kỷ. Trên quy mô toàn cầu, nhu cầu sử dụng khí đốt, dầu mỏ và than đá đều tăng mạnh trong khi năng lượng hạt nhân khựng lại.

Nhưng, thế giới không thể mãi dựa vào năng lượng hóa thạch. Bởi, ngoài yếu tố giá thành thì những nguồn năng lượng hóa thạch là không thể tái tạo, có nghĩa là đến một ngày nào đó sẽ cạn kiệt. Trong khi đó, những nguồn năng lượng "sạch" khác như điện gió, điện mặt trời, hay điện thủy triều vẫn còn mới mẻ, đắt đỏ, khó gia tăng được công suất khiến thế giới vẫn nhìn về điện hạt nhân với một niềm hy vọng lớn. Câu hỏi đặt ra luôn là: Làm sao để đảm bảo được sự an toàn khi khai thác nguồn năng lượng gần như vô tận này.

Khi công nghệ là giải pháp

Có 2 vấn đề quan trọng để đảm bảo tính an toàn của một nhà máy điện hạt nhân: Công nghệ phân hạch và xử lý chất thải.

Phân hạch hạt nhân là bước quan trọng nhất để giải phóng năng lượng trong lò phản ứng. Kiểm soát được quá trình này là điều kiện kiên quyết để đảm bảo tính an toàn của việc sản xuất điện hạt nhân. Trong quá khứ, những lò phản ứng nước nặng "cổ lỗ sĩ" to lớn, cồng kềnh và dễ gây nguy hiểm luôn đem đến hiểm họa tiềm tàng. Nhưng, khi công nghệ thay đổi, những lò phản ứng nhẹ với quy mô nhỏ hơn, an toàn hơn, thậm chí còn có công suất lớn hơn đã được nghiên cứu thành công để thay thế cho những lò phản ứng kiểu cũ. Đó là thế hệ lò phản ứng hạt nhân mới như Lò phản ứng mô-đun nhỏ (SMR), Lò phản ứng mô-đun nâng cao (AMR), hay Lò phản ứng làm mát bằng khí nhiệt độ cao (HTR-PM) mà Trung Quốc đang thử nghiệm. Đây chính là thế hệ lò phản ứng hạt nhân thứ IV được tiêu chuẩn hóa trên thế giới.

5 quốc gia năng lượng hạt nhân hàng đầu năm 2023
Điện hạt nhân là lựa chọn cho nguồn năng lượng xanh trong tương lai.

Ở vấn đề thứ hai, công nghệ xử lý chất thải mới có tên là GDF (Cơ sở xử lý địa chất) cho phép lưu trữ lượng chất thải hạt nhân lớn hơn, sâu dưới lòng đất an toàn trong hàng trăm năm đã được quốc tế công nhận. Công nghệ GDF đã được sử dụng ở Phần Lan. Pháp, Mỹ và Thụy Điển cũng đang tìm địa điểm để chuyển việc lưu trữ chất thải hạt nhân trên mặt đất xuống các hầm GDF trong thời gian tới. Điều thú vị là GDF thậm chí còn rẻ hơn việc lưu giữ chất thải hạt nhân như hiện nay. Bài toán chất thải hạt nhân cũng đã được giải, một kỷ nguyên mới cho điện hạt nhân lại bắt đầu.

Điện hạt nhân đang được nghiên cứu đưa trở lại mạnh mẽ ở cả Nhật Bản, Trung Quốc, châu Âu và Mỹ. Chính phủ Anh mới đây đã chính thức thông báo đang đặt mục tiêu xây dựng 8 lò phản ứng mới trong thập kỷ tới, nhằm tăng công suất điện từ khoảng 8 gigawatt (GW) hiện nay lên 24 GW vào năm 2050. Con số này sẽ đáp ứng khoảng 25% nhu cầu năng lượng dự báo của Anh so với khoảng 16% vào năm 2020. Đây là bước đi rõ ràng nhất cho thấy năng lượng hạt nhân đang quay trở lại và chắc chắn sẽ có nhiều quốc gia khác nhìn theo hướng này.

Bỉ, quốc gia từng muốn bỏ năng lượng hạt nhân vào năm 2025 mới đây đã thông báo sẽ kéo dài hạn sử dụng nhà máy hạt nhân Tihange đến năm 2035. Trong khi Pháp - cường quốc điện hạt nhân đang thừa 20% sản lượng điện từ những nhà máy thế hệ mới của mình để bán cho Đức - đã khiến nhiều chính phủ phải nghĩ lại về chính sách năng lượng trong thời gian tới. Không chỉ đảm bảo nguồn năng lượng ổn định, giá rẻ, điện hạt nhân còn là phương thức sản xuất năng lượng ít phát thải carbon nhất mà các quốc gia tiên tiến có thể áp dụng ngay lập tức.

Như lời Cao ủy EU về thị trường, cựu Bộ trưởng Tài chính Pháp, ông Thierry Breton cho biết: "Để đạt được mức độ trung hòa carbon, chúng ta (EU) thực sự cần phải chuyển sang cấp độ tiếp theo trong sản xuất điện không carbon. Với nhu cầu về điện sẽ tăng gấp đôi trong 30 năm tới, phải tăng đáng kể các khoản đầu tư cho năng lực sản xuất của các loại năng lượng như hạt nhân và năng lượng tái tạo".

Thêm một lý do để châu Âu đẩy nhanh tiến trình này là cuộc khủng hoảng khí đốt do cuộc xung đột Ukraine gây ra. Khi nguồn cung năng lượng không còn đảm bảo như trước, những thay đổi sẽ càng được thúc đẩy để thích nghi với tình hình mới. Pháp, nước giữ chức Chủ tịch EU năm 2022, vừa đưa ra đề xuất về phát triển năng lượng hạt nhân trong 3 thập kỷ tới. Theo đó, EU sẽ chi 20 tỷ euro mỗi năm và 500 tỷ euro cho đến năm 2050, để thiết lập một hệ thống nhà máy điện hạt nhân. Một cuộc cách mạng, có lẽ, đã được bắt đầu, để mở ra cơ hội mới cho toàn thế giới về một nguồn năng lượng sạch và an toàn hơn.

Liên hệ: Kelsey Davenport, Giám đốc Chính sách không phổ biến, (202) 463-8270 X102;Daryl G. Kimball, Giám đốc điều hành, (202) 463-8270 X107.: Kelsey Davenport, Director for Nonproliferation Policy, (202) 463-8270 x102; Daryl G. Kimball, Executive Director, (202) 463-8270 x107.

5 quốc gia năng lượng hạt nhân hàng đầu năm 2023

Vào lúc bình minh của thời đại hạt nhân, Hoa Kỳ hy vọng sẽ duy trì độc quyền về vũ khí mới của mình, nhưng bí mật và công nghệ xây dựng bom nguyên tử sớm lan rộng.Hoa Kỳ đã tiến hành vụ nổ thử nghiệm hạt nhân đầu tiên vào tháng 7 năm 1945 và thả hai quả bom nguyên tử vào các thành phố Hiroshima và Nagasaki, Nhật Bản, vào tháng 8 năm 1945. Chỉ bốn năm sau, Liên Xô đã tiến hành vụ nổ thử nghiệm hạt nhân đầu tiên.Vương quốc Anh (1952), Pháp (1960) và Trung Quốc (1964) theo sau.Tìm cách ngăn chặn thứ hạng vũ khí hạt nhân mở rộng hơn nữa, Hoa Kỳ và các quốc gia cùng chí hướng khác đã đàm phán Hiệp ước không phổ biến hạt nhân (NPT) vào năm 1968 và Hiệp ước cấm thử nghiệm hạt nhân toàn diện (CTBT) vào năm 1996.

Ấn Độ, Israel và Pakistan không bao giờ ký hợp đồng với NPT và sở hữu kho vũ khí hạt nhân.Iraq đã khởi xướng một chương trình hạt nhân bí mật dưới thời Saddam Hussein trước Chiến tranh vùng Vịnh Ba Tư năm 1991.Triều Tiên đã tuyên bố rút tiền từ NPT vào tháng 1 năm 2003 và đã thử nghiệm thành công các thiết bị hạt nhân tiên tiến kể từ thời điểm đó.Iran và Libya đã theo đuổi các hoạt động hạt nhân bí mật vi phạm các điều khoản của Hiệp ước, và Syria bị nghi ngờ đã làm điều tương tự.Tuy nhiên, thành công không phổ biến hạt nhân vượt xa những thất bại và dự báo hàng thập kỷ cho rằng thế giới sẽ sớm trở thành nhà của hàng chục vũ trang hạt nhân đã không được thông qua.

5 quốc gia năng lượng hạt nhân hàng đầu năm 2023

Vào thời điểm NPT được kết thúc, các kho dự trữ hạt nhân của cả Hoa Kỳ và Liên Xô/Nga được đánh số trong hàng chục ngàn người.Bắt đầu từ những năm 1970, các nhà lãnh đạo Hoa Kỳ và Liên Xô/Nga đã đàm phán một loạt các thỏa thuận và sáng kiến kiểm soát vũ khí song phương hạn chế, và sau đó đã giúp giảm quy mô của kho vũ khí hạt nhân của họ.

Ngày nay, Hoa Kỳ triển khai 1.357 và Nga triển khai 1.456 đầu đạn chiến lược trên hàng trăm máy bay ném bom và tên lửa, và đang hiện đại hóa hệ thống phân phối hạt nhân của họ.Đầu đạn được tính bằng cách sử dụng các quy định của Thỏa thuận bắt đầu mới, được gia hạn trong 5 năm vào tháng 1 năm 2021.

Khởi động mới mỗi quốc gia tại 1.550 máy bay chiến lược được triển khai và thuộc tính một đầu đạn được triển khai trên mỗi máy bay ném bom hạng nặng được triển khai, bất kể có bao nhiêu đầu đạn mà mỗi máy bay ném bom mang theo.Đầu đạn trên ICBM và SLBM được triển khai được tính bởi số lượng xe nhập lại trên tên lửa.Mỗi chiếc xe nhập lại có thể mang theo một đầu đạn.

Cả Nga và Trung Quốc cũng sở hữu số lượng lớn hơn các đầu đạn hạt nhân không chiến lược (a.k.a.), không phải chịu bất kỳ giới hạn hiệp ước nào.

Trung Quốc, Ấn Độ và Pakistan đều theo đuổi tên lửa đạn đạo mới, tên lửa hành trình và hệ thống phân phối hạt nhân trên biển.Ngoài ra, Pakistan đã hạ thấp ngưỡng sử dụng vũ khí hạt nhân bằng cách phát triển khả năng vũ khí hạt nhân chiến thuật để chống lại các mối đe dọa quân sự thông thường của Ấn Độ.Triều Tiên tiếp tục theo đuổi hạt nhân vi phạm các cam kết phi hạt nhân hóa trước đó.

Các quốc gia vũ trang hạt nhân của thế giới sở hữu tổng cộng khoảng 13.080 đầu đạn hạt nhân.Triều Tiên, quốc gia vũ khí hạt nhân thứ chín, được ước tính đã sản xuất đủ vật liệu phân hạch cho 40-50 đầu đạn, mặc dù kích thước thực tế của kho dự trữ của nó vẫn chưa được biết.

5 quốc gia năng lượng hạt nhân hàng đầu năm 2023

Các quốc gia vũ khí hạt nhân:

Các quốc gia vũ khí hạt nhân (NWS) là năm quốc gia, Quốc vương, Pháp, Nga, Vương quốc Anh và Hoa Kỳ, được công nhận là sở hữu vũ khí hạt nhân của NPT.Hiệp ước công nhận các tiểu bang hạt nhân của các quốc gia này, nhưng theo Điều VI của NPT, họ không được phép xây dựng và duy trì vũ khí như vậy một cách vĩnh viễn.Năm 2000, NWS đã cam kết với một cam kết không rõ ràng của người Viking để hoàn thành việc loại bỏ toàn bộ kho vũ khí hạt nhân của họ.Do tính chất bí mật mà hầu hết các chính phủ xử lý thông tin về kho vũ khí hạt nhân của họ, hầu hết các số liệu dưới đây là ước tính tốt nhất về từng hạt nhân của nhà nước vũ khí hạt nhân, bao gồm cả đầu đạn chiến lược và bom hạt nhân ngắn hơn và năng suất thấp hơn, thường được đề cậpđể như vũ khí hạt nhân chiến thuật.

Trung Quốc

  • Về & nbsp; 350 tổng số đầu đạn.
  • Vào năm 2020, Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ ước tính rằng Trung Quốc có một kho dự trữ đầu đạn hạt nhân hoạt động trong những năm 200 thấp nhưng dự kiến con số đó có thể tăng gấp đôi trong thập kỷ tới.Trung Quốc đã tăng tốc phát triển hạt nhân và ước tính của Bộ Quốc phòng, vào năm 2021, Trung Quốc có thể có tới 700 đầu đạn hạt nhân có thể giao được vào năm 2027 và 1.000 vào năm 2030.

France: 

  • About 290 warheads.

Russia: 

  • September 2021 New START declaration: 1,458 strategic warheads deployed on 527 intercontinental ballistic missiles, submarine-launched ballistic missiles, and strategic bombers.

  • The Federation of American Scientists (FAS) estimates that Russia's military stockpile consists of approximately 4,497 nuclear warheads, with 1,760 additional retired warheads awaiting dismantlement, as of January 2021.

United Kingdom

  • About 225 strategic warheads, of which an estimated 120 are deployed and 105 are in storage. The United Kingdom possesses a total of four Vanguard-class Trident nuclear-powered ballistic missile submarines, which together form its exclusively sea-based nuclear deterrent.

United States:

  • September 2021 New START declaration: 1,389 strategic nuclear warheads deployed on 665 intercontinental ballistic missiles, submarine-launched ballistic missiles, and strategic bombers.

  • The United States also has an estimated 100 B-61 nuclear gravity bombs that are forward-deployed at six NATO bases in five European countries: Aviano and Ghedi in Italy; Büchel in Germany; Incirlik in Turkey; Kleine Brogel in Belgium; and Volkel in the Netherlands. The total estimated U.S. B-61 stockpile amounts to 230.

  • On October 5, 2021, the U.S. State department issued a declassification announcement indicating that the total number of U.S.  “active” and “inactive” warheads is 3,750 as of September 2020. The stockpile figures do not include retired warheads and those awaiting dismantlement. FAS estimates there are 1,750 retired warheads awaiting dismantlement, for a total of 5,550 warheads as of early 2021.

5 quốc gia năng lượng hạt nhân hàng đầu năm 2023


Non-NPT Nuclear Weapons Possessors:

  • India, Israel, and Pakistan never joined the NPT and are known to possess nuclear weapons.
  • India first tested a nuclear explosive device in 1974. That test spurred Pakistan to ramp up work on its secret nuclear weapons program.
  • India and Pakistan both publicly demonstrated their nuclear weapon capabilities with a round of tit-for-tat nuclear tests in May 1998.
  • Israel has not publicly conducted a nuclear test, does not admit or deny having nuclear weapons, and states that it will not be the first to introduce nuclear weapons in the Middle East. Nevertheless, Israel is universally believed to possess nuclear arms, although it is unclear exactly how many.

The following arsenal estimates are based on the amount of fissile material—highly enriched uranium and plutonium—that each of the states is estimated to have produced. Fissile material is the key element for making nuclear weapons. India and Israel are believed to use plutonium in their weapons, while Pakistan is thought to use highly enriched uranium.

India Approximately 156 nuclear warheads.
Israel: An estimated 90 nuclear warheads, with fissile material for up to 200.
Pakistan Approximately 165 nuclear warheads.


States that Declared Their Withdrawal from the NPT:

North Korea joined the NPT as a non-nuclear weapon state but announced its withdrawal from the NPT in 2003 --a move that has not been legally recognized by the other NPT member states. North Korea has tested nuclear devices and nuclear-capable ballistic missiles. Uncertainty persists about how many nuclear devices North Korea has assembled.

North Korea:

  • Estimated as of January 2021 to have approximately 40-50 warheads.
  • While there is a high degree of uncertainty surrounding North Korea's fissile material stockpile and production, particularly on the uranium enrichment side, North Korea is estimated to have 20-40 kilograms of plutonium and 250-500 kilograms of highly enriched uranium. The estimated annual production of fissile material is enough for 6-7 weapons.
  • North Korea operates its 5-megawatt heavy-water graphite-moderated reactor to extract plutonium for its nuclear warheads and has done so on an intermittent basis since August 2013. There has also been intermittent activity at North Korea's reprocessing facility since 2016, indicating that Pyongyang has likely separated plutonium from the reactor's spent fuel.
  • North Korea unveiled a centrifuge facility in 2010. It is likely that Pyongyang is using that facility to produce highly enriched uranium for weapons. U.S. intelligence suggests that there are several additional centrifuge facilities in North Korea.

States of Immediate Proliferation Concern:

Prior to the implementation of the Joint Comprehensive Plan of Action, Iran pursued a uranium enrichment program and other projects that provided it with the capability to produce bomb-grade fissile material and develop nuclear weapons, if it chose to do so. Iran’s uranium enrichment program continues, but it is restricted by the nuclear deal. Iran has taken steps to breach those limits in response to the U.S. withdrawal from the JCPOA and reimposition of sanctions but maintains that it does not intend to pursue nuclear weapons. Iran’s nuclear program remains subjected to safeguards by the IAEA, including continuous surveillance at certain facilities, put in place by the JCPOA.

Năm 2007, Israel đã ném bom một địa điểm ở Syria được đánh giá rộng rãi là một lò phản ứng hạt nhân được xây dựng với sự hỗ trợ của Triều Tiên.Syria đã từ chối hợp tác với các nỗ lực điều tra của Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế.

Iran::

  • Không có vũ khí được biết đến hoặc kho dự trữ vật liệu phân hạch đủ để chế tạo vũ khí.
  • Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế (IAEA), tổ chức này chịu trách nhiệm xác minh rằng các quốc gia không xây dựng vũ khí hạt nhân một cách bất hợp pháp, kết luận vào năm 2003 rằng Iran đã thực hiện các hoạt động hạt nhân bí mật để thiết lập khả năng sản xuất vật liệu phân hạch bản địa.
  • Tháng 7 năm 2015: Iran và sáu cường quốc thế giới đã đàm phán một thỏa thuận dài hạn để xác minh và giảm đáng kể năng lực của Iran để sản xuất vật liệu cho vũ khí hạt nhân.
  • Là một phần của thỏa thuận này, IAEA và Iran đã kết thúc một cuộc điều tra về các hoạt động liên quan đến vũ khí hạt nhân trong quá khứ của Iran.Cơ quan này kết luận rằng Iran đã có một chương trình có tổ chức để theo đuổi vũ khí hạt nhân trước năm 2003. Một số hoạt động này tiếp tục đến năm 2009, nhưng không có dấu hiệu nào về các hoạt động vũ khí hóa diễn ra sau ngày đó.
  • Vào năm 2020, IAEA đã mở một cuộc điều tra mới về Iran có thể các hoạt động hạt nhân không được khai báo.Mặc dù cuộc điều tra liên quan đến các tài liệu và hoạt động từ giai đoạn trước năm 2003, cơ quan này vẫn được giao nhiệm vụ xác định những gì, nếu có, các tài liệu hoặc hoạt động bị bỏ qua từ các tuyên bố ban đầu của Iran đối với IAEA.Tại cuộc họp của Hội đồng Thống đốc tháng 6 năm 2020, các quốc gia thành viên IAEA đã thông qua một nghị quyết kêu gọi Iran tuân thủ đầy đủ cuộc điều tra đang diễn ra về các hoạt động hạt nhân trong quá khứ của mình.Kể từ tháng 1 năm 2022, cuộc điều tra của IAEA về các hoạt động hạt nhân trong quá khứ của Iran đang diễn ra. & NBSP;

Syria::

  • Tháng 9 năm 2007: Israel đã tiến hành một cuộc không kích về những gì các quan chức Hoa Kỳ bị cáo buộc là nơi xây dựng một lò phản ứng nghiên cứu hạt nhân tương tự như lò phản ứng của Bắc Triều Tiên Yongbyon.
  • Phạm vi hợp tác hạt nhân của Syria-North Hàn Quốc không rõ ràng nhưng được cho là đã bắt đầu vào năm 1997.
  • Các cuộc điều tra về các tuyên bố của Hoa Kỳ đã phát hiện ra dấu vết của các hạt uranium nhân tạo không được khai báo tại cả hai địa điểm của cơ sở bị phá hủy và Syria đã tuyên bố lò phản ứng nghiên cứu.
  • Syria đã không hợp tác đầy đủ với IAEA để làm rõ bản chất của cơ sở bị phá hủy và các nỗ lực mua sắm có thể liên quan đến chương trình hạt nhân.


Các quốc gia có vũ khí hạt nhân hoặc các chương trình vũ khí hạt nhân cùng một lúc:

  • Belarus, Kazakhstan và Ukraine được thừa hưởng vũ khí hạt nhân sau vụ sụp đổ Liên Xô năm 1991, nhưng đã đưa họ trở lại Nga và gia nhập NPT với tư cách là các quốc gia vũ khí phi hạt nhân.
  • Nam Phi đã bí mật phát triển nhưng sau đó đã tháo dỡ số lượng nhỏ đầu đạn hạt nhân và cũng tham gia NPT vào năm 1991.
  • Iraq đã có một chương trình vũ khí hạt nhân đang hoạt động trước Chiến tranh vùng Vịnh Ba Tư năm 1991 nhưng buộc phải xác định lại một cách khéo léo dưới sự giám sát của các thanh tra viên của Liên Hợp Quốc.Cuộc xâm lược Iraq tháng 3 năm 2003 do Hoa Kỳ lãnh đạo và sau đó bắt giữ nhà lãnh đạo Iraq Saddam Hussein chắc chắn đã kết thúc chế độ của mình theo đuổi vũ khí hạt nhân.
  • Libya đã tự nguyện từ bỏ các nỗ lực vũ khí hạt nhân bí mật của mình vào tháng 12 năm 2003.
  • Argentina, Brazil, Hàn Quốc và Đài Loan cũng gác lại các chương trình vũ khí hạt nhân.

Nguồn: Hiệp hội kiểm soát vũ khí, Liên đoàn các nhà khoa học Mỹ, Hội đồng quốc tế về vật liệu phân hạch, Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ và Viện nghiên cứu hòa bình quốc tế Stockholm.

Ai là người có sức mạnh hạt nhân lớn 5?

Tất cả năm quốc gia vũ khí hạt nhân được công nhận về mặt pháp lý, theo định nghĩa của NPT, trường hợp NPT, Pháp, Nga, Anh và Hoa Kỳ, được xác định là duy trì sức mạnh hạt nhân cho tương lai không xác định.Nga và Hoa Kỳ có các chương trình hiện đại hóa lớn đang được tiến hành cho các hệ thống phân phối hạt nhân, đầu đạn và cơ sở sản xuất.China, France, Russia, the UK and the USA—appear determined to remain nuclear powers for the indefinite future. Russia and the USA have major modernization programmes under way for nuclear delivery systems, warheads and production facilities.

5 quốc gia hạt nhân hàng đầu là gì?

Năm được coi là các quốc gia vũ khí hạt nhân (NWS) theo các điều khoản của hiệp ước về việc không phổ biến vũ khí hạt nhân (NPT).Để mua lại vũ khí hạt nhân, đây là Hoa Kỳ, Nga (người kế nhiệm Liên Xô cũ), Vương quốc Anh, Pháp và Trung Quốc.United States, Russia (the successor of the former Soviet Union), the United Kingdom, France, and China.

Ai là quốc gia mạnh nhất với năng lượng hạt nhân?

Cho đến nay, các nhà sản xuất điện hạt nhân lớn nhất là Hoa Kỳ với 771.638 GWh điện hạt nhân vào năm 2021, tiếp theo là Trung Quốc với 383.205 GWH.Kể từ tháng 8 năm 2022, 438 lò phản ứng có công suất ròng 393.333 Mwe đang hoạt động và 57 lò phản ứng có công suất ròng 58.858 Mwe đang được xây dựng.United States with 771,638 GWh of nuclear electricity in 2021, followed by China with 383,205 GWh. As of August 2022, 438 reactors with a net capacity of 393,333 MWe are operational, and 57 reactors with net capacity of 58,858 MWe are under construction.

7 quốc gia hạt nhân là gì?

Chín quốc gia sở hữu vũ khí hạt nhân: Hoa Kỳ, Nga, Pháp, Trung Quốc, Vương quốc Anh, Pakistan, Ấn Độ, Israel và Triều Tiên.Tổng cộng, kho dự trữ hạt nhân toàn cầu có gần 13.000 vũ khí.United States, Russia, France, China, the United Kingdom, Pakistan, India, Israel, and North Korea. In total, the global nuclear stockpile is close to 13,000 weapons.