Phim ký ức đọc quyền review

Thật khó quá để thời gian ngồi viết một điều gì đọng lại sau khi xem một bộ phim/đọc một bộ truyện mình thích, giống như hồi còn học đại học. Giờ thậm chí chỉ mong có thời gian nhiều một tí để ngủ nướng thêm một chút nữa.

Mình mới cày xong bộ webdrama Ký ức độc quyền, chuyển thể từ cuốn sách cùng tên của Mộc Phù Sinh – đây vốn là tác giả ngôn tình mình yêu thích nhất, đây cũng là một trong những cuốn nằm trong danh sách yêu thích luôn. Thật thì đọng lại nhiều lắm, từ tổng thể tới chi tiết, từ diễn viên tới những thứ linh tinh khác. Nhưng tóm lại là mình thích vì phim cũng đạt được những điều tối thiểu cần có cho một bộ phim – được gọi là hay xD

Đầu tiên là về diễn viên trước đi :”> Trương Siêu được chọn vô vai thầy Mộ của mình. Mộ Thừa Hoà là một nam chính điển hình của nhiều bạn mê ngôn tình, nhưng với mình thì lại không phải lắm. Thực ra tính mình vốn thích những nhân vật không quá lạnh lùng cơ, cười nhiều một tí thì ưng bụng hơn =))) Do đó Trương Siêu vô vai này, cười nhiều hơn, khuôn mặt và ánh mắt toát lên vẻ gần gũi hơn so với nguyên tác, cho nên mình rung động ngay huhu, chưa xét tới cái má lún đồng tiền mà trời ơi mỗi lần ổng cười lên là mình đứ đừ ngay huhuhuhu TvT

Có thể do đây là webdrama, kinh phí không nhiều, nên trang phục và gia cảnh của Mộ Thừa Hoà hơi bị “bần bần” so với mình tưởng tượng một tí =))), nhưng khi xem phim thì mình lại thích cái sự giản dị, bình thường đó của Mộ Thừa Hoà. Cũng có thể mình bị dị ứng với các thể loại nam chính là phải xe siêu sịn nhà siêu giàu sáng chói bóng loáng các kiểu, thật mình thấy nó ảo kinh khủng luôn ấy =))) đâm ra khi gặp sự bình dị của Thừa Hoà trong đây thì hơi bị thích luôn =))))))))))

Một điểm cộng rất to bự cho Trương Siêu đó là ánh mắt yêu thương của Mộ Thừa hòa dành cho Tiết Đồng, làm mình cảm thấy quên hết trời đất ấy =))) Ánh mắt ấy biết nói, biết cười, thể hiện sự quan tâm và lo lắng cho Tiết Đồng, là sự cưng chiều từng điều nhỏ nhất cho bạn gái, như chứa đựng chỉ có một hình ảnh Tiết Đồng trong đấy thôi. Bạn xem phim sẽ nhận ra ánh mắt Mộ Thừa Hòa dành cho Tiết Đồng xuất hiện rất nhiều trong phim, rất rất nhiều ~ Mình còn nhớ đoạn Mộ Thừa Hoà nói với Tiết Đồng: “Cho dù sau này thế nào, em cũng đừng bao giờ không nghe điện thoại của anh, …”, cách Mộ Thừa Hoà nhìn Tiết Đồng lúc đó là hơn cả sự yêu thương, giống như đem cả cuộc sống vào trong đó vậy đó. Ánh mắt đó ám ảnh mình dễ sợ T^T

Đình Đình trong vai Tiết Đồng là một hình ảnh trong trẻo và tinh khiết nhất mình từng xem. Một cuộc sống sinh viên với biết bao điều xảy ra, học hành, công việc, bạn bè, tình yêu, … Tiết Đồng đều trải qua hết, và ở mỗi giai đoạn thì Đình Đình đều thể hiện được hết cái hay của nhân vật Tiết Đồng, đôi khi thì chắc còn là sinh viên nên đạo diễn để cho diễn hơi nhí nhảnh quá =)) nhưng dễ thương nên cho qua =)). Đoạn năm 4, khi đã chia tay với Mộ Thừa Hoà, Tiết Đồng chính chắn hẳn ra luôn ấy, tự nhiên làm mình cũng nhớ tới thời sinh viên của mình, duy chỉ có khác là không gặp được Mộ Thừa Hoà của đời mình thôi =))). Nhưng nếu nói một diễn viên/ một nhân vật mà mang lại cho người xem những hồi ức về bản thân như thế thì cũng xem là thành công rồi nhỉ xD

Đoạn hai người chia tay, mẹ ơi tui cũng muốn khóc theo hai con người ấy luôn vậy T^T

Về những nhân vật khác, lên phim được khắc hoạ hay hơn rất nhiều so với nguyên tác, không còn làm nền cho Mộ Thừa Hoà và Tiết Đồng nữa mà mỗi người có cuộc sống riêng với rất nhiều màu sắc riêng biệt, một hoàn cảnh khác nhau. Một Kỳ Kỳ nhẹ nhàng nhưng cố chấp, một Bạch Lâm năng động nhưng phải tập học cách yêu, một Hiểu Đường với biết bao tâm sự, còn có Lưu Khải – trong phim mình thấy nhiều đất diễn hơn trong truyện =)) – một con người mãi theo đuổi một mối tình xa vời. Mình thích xem nhất là Triệu Hiểu Đường, đoạn cuộc tình mãi sau này với Mộ Hải làm mình càng thích hơn =)) Còn gặp Kỳ Kỳ là mình toàn tua nhanh thôi tự nhiên lại không hứng xem 2 nhân vật này =))))))

Cuối cùng là đoạn giai thoại mà những bạn xem phim gào thét hổm rày =))) Phim bị đổi kịch bản cũng phải 40% so với nguyên tác, thêm thắt/cắt bớt tình tiết, cũng như là xáo trộn lên một số thứ. Mình thì không cảm thấy phiền, vì dù sao đi nữa thì có một vài nguyên tắc cơ bản của điện ảnh/truyền hình và sách truyện là phải khác nhau. Nhưng đổi như thế nào thì tự nhiên từ tập 18, 19 gì đó thì không xuất hiện nam chính nữa, mà nhảy một phát tới tập cuối gì đó mới có lại =)) toàn bộ khoảng thời gian đó là dành cho nam phụ – Lưu Khải (mình vốn không có cảm tình với nhân vật này trong truyện, giờ lên phim lại càng không thích =)) xin lỗi nhé ~). Biên kịch mình không hiểu khúc này giải thích như thế nào, nhưng cái cách cho Tiết Đồng đến với Lưu Khải trong khoảng thời gian này, và những hành động/biểu cảm của Tiết Đồng làm mình cảm thấy như Tiết Đồng đang phản bội người yêu cơ. Trong truyện mình lại hiểu là Tiết Đồng chỉ dùng Lưu Khải để lấp vô khoảng trống mà Mộ Thừa Hòa để lại, đấy chỉ như một sự rung động nhẹ trước những hành động quan tâm của Lưu Khải, chứ không giống như trong phim, như thể Tiết Đồng chẳng còn nhớ Mộ Thừa Hòa là ai, hai người này yêu nhau thực sự vậy, đâm ra mình xem nhưng hơi bực mình ~ Và còn cái kết quá xẹt điện =))))) Đang chưng hửng thì biết thông tin là có thêm 270 phút ngoại truyện sẽ lên phim, OK la~ mình sẽ đợi để hiểu thêm về đoạn tập cuối này =)) không thì chắc chém chết biên kịch quá~