Viết về bucket list bằng tiếng Anh

Đảo Jeju [đọc là chê-chu nha các mẹ] được mệnh danh là hòn đảo thiên đường, là biểu tượng du lịch của đất nước Hàn Quốc, nên khi có dịp đi Hàn mình đã quyết tâm phải ghé qua mặc cho muôn vàn review trên mạng bảo Jeju còn đắt đỏ hơn cả Seoul.

Đi xong rồi mới biết Jeju không như là mơ =]]]] nên quyết định viết bài review để cho ai sắp đi Jeju [tự túc] sẽ chuẩn bị kĩ càng hơn, không bị shock như hai đứa mình :]]

VỀ JEJU:

Mùa mình đi là cuối đông, đầu xuân, nhiệt độ ở Jeju cao hơn ở Seoul nhưng rất nhiều gió, gió khủng khiếp nên cảm giác lạnh hơn ở Seoul rất nhiều. Tháng 3 ở Jeju có mùa hoa cải vàng rất đẹp nên nếu ai chịu lạnh giỏi thì có thể đi tháng này để ngắm đồng hoa cải vàng đẹp hơn cả trong phim.

Jeju rất rộng, có 2 khu chính là Jeju City và Seogwipo City. Jeju City thì là khu vực gần sân bay, hiện đại hơn, nhiều chỗ ăn uống nhưng lại cách xa các địa điểm du lịch. Seogwipo là khu trung tâm, đông đúc, sầm uất và tiện đi lại giữa các địa điểm tham quan. Từ homestay của mình đi ra khu trung tâm Seogwipo mất khoảng 10-15p đi bus.

CÁCH ĐI:

Đến Jeju có 2 cách: máy bay và phà. Phà thì vừa lâu vừa nguy hiểm [nhớ vụ chìm phà Sewol hông? cũng là trên đường đi Jeju ó T_T]. Nên là mình quyết định sẽ đi máy bay. Mình book của Jeju Air, là 1 hãng hàng không nội địa ở Hàn và 1 ngày có cả chục chuyến bay từ Seoul đến Jeju. Vé thì hay có khuyến mãi nên cũng không quá đắt, mình book khoảng 900k VND/khứ hồi, bay mất khoảng hơn 1 tiếng thôi. Ngoài ra Jeju Air tuy nhìn nghèo nghèo nhưng cho tận 20kg ký gửi free mỗi người lận đó, chơi sang như VNA =]]

Lưu ý là nếu đi Jeju Air thì sẽ đi từ sân bay Gimpo chứ không phải sân bay Incheon nhé. Nên kiểm tra kĩ để không bị nhầm vì 2 sân bay này cách nhau khá xa.

LÀM SAO ĐỂN SÂN BAY GIMPO

Có thể đi subway hoặc airport bus. Chặng đi thì mình đi Airport bus do homestay của mình gần trạm xe bus và host chở ra tận nơi luôn. Chặng về thì mình đi subway từ Gimpo về lại một homestay khác. Nên tuỳ thuộc vào nơi mình ở đâu thì chọn phương tiện phù hợp.

Airport Bus thường rất vắng, tài xế sẽ xuống xe giúp mình bỏ vali vào hầm xe. Mình không quẹt thẻ T-money khi đi Airport Bus mà sẽ có người đến thu vé và lấy tiền nên nhớ chuẩn bị tiền mặt. Giá vé xe bus mình đi là 7500 won [cỡ 150k], đi khoảng hơn nửa tiếng là tới sân bay.

Ở JEJU

Tụi mình ở Airbnb, phòng dạng nhà truyền thống ở Hàn Quốc nhưng cũng ko phải Hanok [nhà cổ]. Phòng có sưởi sàn, nhưng không chỉnh được như ở Seoul nên tối ngủ ko khác gì nằm trên lò nướng =]]]]] Host dễ thương và nhiệt tình, nói tiếng Anh được nhưng ko rành lắm, chịu khó múa vài điệu thì vẫn hiểu nhau.

Mọi người khi tìm chỗ ở nên chọn nhà nào gần trạm xe buýt nhé, đi lại sẽ tiện hơn rất nhiều. Chỗ này của mình có 1 trạm xe buýt ngay trước nhà luôn.

Homestay nè, đẹp và rộng lắm.
Phía trước nhà nè, thật sự đồng không mông quạnh

DI CHUYỂN Ở JEJU

Đây chính là nguồn cơn mọi khổ đau của chuyến đi Jeju này =]]]]

Tuy là thành phố du lịch nhưng đi lại ở Jeju cực kì cực kì cực kì cực kì bất tiện. Nói chung thì sẽ có 3 cách di chuyển chủ yếu:

  • Thuê xe hơi tự lái: cái này chỉ dành cho ai có bằng lái xe hơi quốc tế và đi nhóm khoảng 4-6 người thì sẽ rất tiện. Thuê xe tự lái thì sẽ chủ động được thời gian, đi lại dễ dàng hơn. Giá cả thì mình không rành vì mình không biết lái xe ahuhuhu.
  • Đi taxi trọn gói: tức là sẽ book 1 chiếc taxi và deal giá đi cả ngày [khoảng 3-4 điểm tham quan]. Cách này cũng chủ động được thời gian, đi được những điểm mình thích, tuy nhiên giá cả sẽ khá đắt, bù lại 1 số điểm tham quan có bán vé thì bác taxi mua giùm sẽ rẻ hơn mình tự mua 1 xíu. Tụi mình cũng không đi cách này vì lý do rất đơn giản: HỔNG CÓ TIỀN =]]
  • Đi xe bus: cách di chuyển phiền phức nhất, mất thời gian nhất nhưng ọp cót RẺ TIỀN NHẤT. Bí quyết để đi bus ở Jeju là các bạn hãy cài app Kakao Bus, app sẽ báo khi nào có chuyến tiếp theo, đi từ điểm A đến điểm B sẽ đi tuyến số mấy và đi bao nhiêu trạm. Ngoài ra Kakao Bus còn có chức năng hẹn giờ, lên xe bus ngủ cho đã nào gần đến nó sẽ kêu, không cần phải ngồi canh từng trạm, thần thánh lắm các bạn ơi. Tuy nhiên, chỉ có 1 trở ngại to lớn là để dùng được Kakao Bus, các bạn cần biết chút chút tiếng Hàn, mình có thể tra bằng phiên âm nhưng kết quả vẫn ra tiếng Hàn.
đây là app Kakao Bus nè, cute lắm, khi gần đến trạm cái con vịt trên xe sẽ nhảy tưng tưng loạn xì ngầu và kêu get off get off liên tục =]]]]

NHỮNG LƯU Ý KHI DI CHUYỂN BẰNG XE BUS Ở JEJU

Vì đi xe bus ở đây khá rắc rối nên mình sẽ nói kĩ hơn 1 chút.

  1. Thời gian giãn cách các chuyến xe bus rất dài, trung bình là khoảng 30-60 phút/chiếc. Nên nếu để lỡ xe, các bạn phải chờ ít nhất nửa tiếng nữa mới có chiếc xe tiếp theo. Nên again, hãy down app Kakaobus để biết giờ xe chạy chính xác.
  2. Tài xế xe bus ở Jeju không hiểu tiếng Anh đâu nên các bạn hãy nhờ người viết địa điểm mình muốn đi bằng tiếng Hàn, đưa cho tài xế khi lên xe để họ biết bạn xuống đâu mà báo giá tiền cho bạn. Nếu họ nói số tiền mà không hiểu là bao nhiêu thì cứ đưa tờ 5000 won, họ sẽ thối lại tiền thừa. [Mỗi chặng đi tuỳ dài ngắn mà có giá khoảng 1000-2000 won thôi]. Xe nào có máy quẹt Tmoney thì mình cứ quẹt thẻ cho tiện.
  3. Muốn xuống xe thì rất đơn giản, cứ bấm cái chuông gần chỗ ngồi, tài xế sẽ dừng cho bạn xuống khi đến trạm.
  4. Hai trạm xe bus đối diện nhau sẽ có cùng tên, nên không chỉ tra đúng trạm xe mà bạn còn phải xem nó có đúng chiều bạn cần đi không nữa. Việc này nghe thì thấy đơn giản nhưng đối với một đứa mù hướng toàn diện như mình thì cần rất nhiều não các bạn à =]]]]] Mình đã bị nhầm vì bị chở đi đâu xa tít mù luôn.Nên trước khi bước lên xe hãy tra coi trạm kế tiếp mà xe bus sẽ đi qua là gì để biết là mình có đang đứng ở đúng chiều không.
1 số trạm trung tâm sẽ có bảng điện tử theo dõi các tuyến xe, bảng này là cảm ứng nên có thể chọn tiếng Anh được nhe.
  • Trên xe sẽ có bảng thông báo trạm kế tiếp. Một số xe chạy ở trung tâm hoặc các tuyến có nhiều khách du lịch thì sẽ có phiên âm, còn lại nếu đi các tuyến xe hơi hẻo lánh xíu thì chỉ có bảng điện tử thông báo bằng tiếng Hàn hoặc không có bảng điện tử luôn. Again, vẫn là Kakao Bus thần thánh sẽ cứu vớt cuộc đời các bạn.
  • Các địa điểm tham quan ở Jeju cách nhau khá xa nên mỗi lần di chuyển mất khoảng 30-45 phút, nên hãy khoanh vùng chỗ cần đi rồi sắp xếp thứ tự cho hợp lý nha.
  • CÁC NƠI MÌNH ĐÃ ĐI Ở JEJU

    1. Seongsan Ilchubong Peak: Đây là chỗ ngắm bình minh ở Jeju, nằm trên 1 miệng núi lửa. Khung cảnh rất đẹp và hoành tráng. Tụi mình đi lên đây từ khoảng 5h sáng, trời lạnh cắt da cắt thịt, leo mấy trăm bậc thang, mất gần 1 tiếng đồng hồ mới lên đến đỉnh. Ngồi chờ khoảng 15 phút nữa thì mặt trời lên. Nếu mấy bạn đi mùa lạnh thì nhớ chuẩn bị 1 bình trà nóng để giữ ấm cơ thể và nhâm nhi khi ngắm bình minh. Đây là cách người địa phương làm khi leo lên đây á. Cách đi đến Seongsan Ilchubong thì mình ko biết vì sáng đó bác host lấy xe chở 2 đứa đến tận cửa công viên dưới chân núi luôn. Tuy nhiên đây là điểm nổi tiếng ở Jeju nên taxi nào cũng biết cả, phía ngoài công viên cũng có trạm xe bus, số mấy thì mình quên rồi =]]
    Khu nhà phía dưới là chỗ tổ chức show biểu diễn của những nữ thợ lặn [Haenyeo hải nữ]. Ở Jeju, trước đây, phụ nữ là những người sẽ đi lặn tìm bắt hải sản để nuôi gia đình, dần dần hình thành truyền thống hải nữ. Thời nay thì không còn phổ biến nữa nên để bảo tồn hình ảnh những nàng tiên cá Jeju này mà người ta tổ chức những buổi biểu diễn để du khách được dịp chứng kiến hải nữ Jeju hoạt động như nào.
    Nhìn từ đỉnh Seongsan Ilchubong
    Ông này gọi là Dol Hareubang sờ vào là có bầu đó =]]] Ở Jeju thì đi đến đâu cũng thấy cả.
  • Cánh đồng hoa cải vàng: nằm cách Seongsan Ilchubong khoảng 20p đi bộ. Lúc đầu tụi mình không biết tìm hoa cải ở đâu cả, lúc đi xe buýt từ sân bay về thì có gặp nhưng không biết chỗ đó là chỗ nào. Mình có hỏi một số người địa phương thì họ chỉ đến chỗ gần công viên chứ thật ra có rất nhiều cánh đồng như vậy ở khắp nơi trên đảo. Vô tham quan thì có tốn tiền, mỗi lượt 1000 won/người, ở đến bao lâu cũng được. Mình đi theo lối mòn mà người dân đã rào sẵn, không nên tự mở đường nha =]] Chỗ cánh đồng này được lợi thế nằm ngay sát bờ biển nên cảnh khá đẹp, lại có nhiều khu liền kề, mỗi khu 1 chủ khác nhau, nên cứ nhảy từ chỗ này qua chỗ khác là phải trả 1000 won đó =]]
  • Màu gốc chưa qua chỉnh sửa là vầy nè
  • Công viên núi lửa Sangumburi: Nghe đồn chỗ này có cánh đồng cỏ lau và hàng thông rất đẹp. Đến nơi thì cỏ lại bị đốt trụi, hàng thông thì lá chưa đổi màu nên nhìn cũng bình thường thôi =]]]] Nhưng công viên khá rộng và cũng đẹp, lại vắng khách, hình như cũng không nhiều người biết chỗ này lắm, cách đi thì vẫn là đi bằng xe bus. Cũng ở chỗ này tụi mình lên nhầm trạm ở chiều ngược lại rồi bị chở đi đâu 1 đoạn xa lắc băng qua một khu rừng nữa xong 2 đứa hoảng quá phải xuống bắt xe ngược lại
  • Phía trước công viên Sangumburi có trạm xe buýt
  • Seogwipo Maeil Olle traditional market: đây là chợ truyền thống lớn nhất ở Jeju, tụi mình tìm đến cái chợ này rất tình cờ. Đầu tiên là muốn tìm đường đến chợ Dongmun, mà lúc tìm trên bản đồ thì tìm được đường Dongmun, xong nghĩ là chợ Dongmun cũng gần đấy. Đi đến nơi thì tìm không ra, hỏi người địa phương người ta cũng không biết, xong tìm lại lần nữa thì bản đồ bảo chợ Dongmun cách đường Dongmun gần 30km =]]]]]]] Xong hai đứa tìm trên bản đồ thì thấy có cái chợ này gần đây nên mò đường đi đại luôn. Chợ này cũng to lắm, bán rất nhiều đồ đặc sản như thịt lợn đen Jeju, quýt Hallabong, hải sản, tôm khô các thứ. Lúc hai đứa đang đi lượn lờ thì gặp 1 đoàn quay phim, xong hai đứa kiểu cũng tò mò nhưng nhìn hoài không thấy idol nào quen mà thấy mọi người xung quanh cũng bình thản nên nghĩ chắc không có gì đặc biệt. Hai đứa len người qua đám đông để mua thịt lợn đen Jeju ăn, xong bạn mình bảo hay xem 1 chút sẵn ngồi nghỉ mệt luôn. Xong nhìn 1 lúc thì nhân viên đoàn phim báo là không được quay phim chụp ảnh, xong cố nhìn 1 hồi thì thấy hình bóng quen quen, mãi mới nhận ra là SONG JI HYO trong Running Man các mẹ ạ, cái người mà lúc chen qua đám đông hai đứa đã va vào mà không hề biết là người nổi tiếng ối giời ơi!!!! =]]]]]]]] Vì bị cấm chụp ảnh nên ko chụp đc tí gì để phe trên Facebook ôi tiếc ghê =]]
  • Thịt heo đen truyền thống ở Jeju, 1 phần như vầy là 5000 won [~100k]
    Quầy bán nước giải khát trong chợ. Ai biết đọc tiếng Hàn sẽ thấy nước ép xoài bán đến 4000 won mà là xoài Việt Nam chứ ko phải xoài Hàn Quốc =]]]] Trong khi nước ép quýt Jeju chỉ có 3000 won thôi =]]]]
    Quýt có cái chỏm phía trên chính là quýt Hallabong ó. 25 000 won 5kg, mà quýt nặng lắm nên cũng ko nhiều lắm đâu.

    Ăn uống no nê ở chợ xong rồi 2 đứa quá mệt mỏi vì cả ngày căng não bắt xe bus nên quyết định về nghỉ khoẻ, thế là đi chơi mà 3h chiều để về homestay nằm coi tivi đến hết ngày =]]]]]]

    Jeju còn rất nhiều cảnh đẹp, nhiều địa điểm nổi tiếng khác mà mình chưa có dịp ghé qua, chỉ vì đi lại khó khăn quá chừng. Hẹn một dịp khác sẽ quay lại Jeju khi mình đã có bằng lái xe, lúc đó nhất định sẽ đi cho bằng hết cái đảo này.

    Một cái post ngắn gọn tóm tắt [sẵn tiện khoe hình] những nơi mình đã đi trong suốt 2 tuần ở Hàn. Hy vọng các bạn sắp plan đi chơi đọc xong cũng có thêm vài gợi ý hay ho cho riêng mình.

    Ban đầu định sẽ làm hết 1 lượt 14 ngày luôn mà viết 1 hồi thấy nhiều thứ để nói quá nên đành chia ra làm nhiều bài vậy huhu.

    Mấy chỗ nào cool cool mình sẽ có bài review chi tiết về cách đi đứng và có gì vui ở đó. Còn chỗ nào quen thuộc quá thì mình viết ngắn gọn thôi, các bạn thích thì google thêm nha.

    Ngày 1: Incheon Intl Airport Myeong Dong

    Ngày này mới đến nên 2 đứa về phòng ngủ 1 mạch đến 5 giờ chiều mới lết ra đường, không biết đi đâu nên thôi cứ ra Myeong Dong đại. Mỗi lần không biết đi đâu thì Myeong Dong hiện ra đầu tiên. Đừng bao giờ expect Myeong Dong sẽ có lúc nào đó thưa người, kể cả ban ngày. Cũng đừng bao giờ expect sẽ đi hết Myeong Dong trong một lần, ra đây thì chỉ có lạc lối. Có 2 viễn cảnh sẽ xảy ra: 1] chưa kịp đi hết thì tiền đã cạn. 2] tiền chưa cạn thì chân cũng rã rời. Vậy đó, tốt nhất đừng tham lam quá, đi theo sức của mình, đi Seoul 10 ngày mà quay lại Myeong Dong 10 lần thì cũng không có gì lạ.

    Người ta nói mấy tour du lịch ít khi dám dẫn khách đến đây vì đảm bảo dẫn đến xong là khách mất tích luôn. Tuy nhiên MyeongDong cũng chỉ toàn là khách du lịch, đặc biệt là khách Trung Quốc [chắc 80% luôn đó], mấy xe đồ ăn, cửa hàng mỹ phẩm ở đây toàn rao hàng bằng tiếng Trung Quốc, nên trong vô thức mình còn tưởng mình đang ở TQ cơ =]]] Ở đây có cả nhân viên hỗ trợ du lịch dành riêng cho khách TQ [nói tiếng Trung], những người này cũng biết nói tiếng Anh nên nếu muốn tìm đường thì vẫn hỏi được.

    Ở trạm tàu điện Myeong Dong còn có 1 khu underground shopping center, ở đây bán quần áo và album Kpop rất rất nhiều. Ai có nhu cầu thì cứ lượn qua.

    Đến Myeong Dong nhiều người sẽ bị cuốn vào một mê cung mỹ phẩm nên sẽ ít khi để ý là trên tầng 2 của mấy cửa hàng mỹ phẩm là mấy quán cafe cool lắm. Mình với bạn mình đi lượn 1 hồi tình cờ thấy một cái cầu thang nhỏ, dẫn lên 1 quán cafe cổ điển rất yên tĩnh ấm áp, không tin là đang ở giữa MyeongDong ồn ào luôn, thích xỉu. Nên là chịu khó ngó loanh quanh 1 tí sẽ luôn tìm được mấy chỗ hay ho ó.

    Đây là đường chính ở MyeongDong thôi nhé, còn 8000 cái đường phụ nữa.

    Ăn uống ở Myeong Dong thì rất đắt đỏ, hai đứa ăn vặt 2,3 món nhỏ nhỏ thôi cũng tốn gần 3,4 trăm nghìn đó chớ ko phải giỡn đâu. Nói chung đây là chỗ để mua mỹ phẩm, mỹ phẩm và chỉ mỹ phẩm thôi. Còn ăn uống hay quần áo thì lượn chỗ khác cho nhẹ túi tiền nhe.

    Cách đi: bắt subway Line 4, xuống ở trạm Myeong Dong luôn nha.

    Ngày 2: DMZ Ewha Womans University Hongdae

    DMZ [Korea Demilitarized Zone] mình sẽ có bài review riêng. Nói chung đây là chỗ mình muốn đi nhất ở Hàn và cũng là chỗ đắt đỏ nhất trong lịch trình [nháy mắt một cái bay mất 87k won T_T]. Nhá trước cái ảnh khu vực biên giới Bắc Hàn và Nam Hàn.

    Ewha Womans University thì siêu siêu đẹp, chắc là trường ĐH đẹp nhất mình từng đến luôn đó. Đến đây rồi chắc hẳn ai cũng hiểu vì sao tự dưng trường học lại thành điểm tham quan du lịch =]]]]]

    Cách đi: Bắt subway line 2, xuống trạm Ewha Womans Univ.

    Xung quanh Ewha thì nhiều chỗ bán đồ ăn với quần áo, có cả 1 khu shopping giá sinh viên Hàn Quốc [mắc hơn giá sinh viên VN =]]]]. Nói chung là khu đại học nên giá cả khá dễ chịu. Ra đây dạo 1 vòng trường xong ăn vặt ở mấy xe đồ ăn xong đi shopping là cũng hết nửa ngày rồi ó.

    Ai mê gái vô đây chắc thích lắm =]]]]]]]]]

    Hongdae thì vui lắm, siêu siêu vui. Cũng lại là khu đại học nên nhiều hàng quán ăn uống shopping các kiểu, giá rẻ hơn Myeong Dong nữa. Khác hẳn với Ewha, Hongdae năng động, náo nhiệt hơn nhiều. Sẽ hay thấy các bé sinh viên đứng đánh đàn, cover nhạc Kpop, nhảy nhót tung trời. Hongdae cũng có nhiều Bar pub để quẫy nên ai đi nhóm đông đông thì tối lượn ở đây đảm bảo quên đường về. Ở HongDae cũng dễ gặp Idol lắm vì hay quay hình các thứ. Hôm mình ở đây cũng gặp Kim Min Seok nè [khổ cái gặp xong mới biết là người nổi tiếng hahaha]. Ở Hongdae có một cái shop quần áo tên là Tomato, nằm underground, không nhớ địa chỉ nhưng bảng hiệu nằm ngay ngã tư đường lớn ở Hongdae, chịu khó nhìn ngó 1 xíu là sẽ gặp. Quần áo made in Korea rất đẹp và rẻ so với mặt bằng chung ở Seoul, mình ghé vô 2 lần, lần nào cũng tốn tiền. Còn MyeongDong thì đa số là Made in China nha, mua quần áo ở đấy nhớ check tag cẩn thận.

    Cách đi: Bắt subway Line 2, xuống trạm Hong Ik University [cách Ewha có 1 trạm thôi, 2 chỗ này gần nhau lắm]

    Ngày 3: Namsan Park Seoul N Tower Dongdaemun Design Plaza [DDP] Myeong Dong

    Namsan Park khác với Namsan Tower nhen. Namsan Park nằm dưới chân núi, là một khu công viên khá rộng lớn, đi bộ theo bậc thang sẽ lên đến chân tháp Namsan Tower [hay còn gọi là N Seoul Tower, tháp truyền hình cao nhất Seoul]. Cái này mình thấy chỉ có người Hàn đi thôi, còn đa phần mọi người sẽ đi bus lên núi, đi bộ thêm 1 quãng ngắng là đến chân tháp rồi, nhẹ nhàng hơn. Còn mình đi lạc nên phải lội hết cái công viên và leo núi đúng nghĩa. Mình sẽ review về N Seoul Tower sau hen, tại cũng có nhiều cái dui dui để nói.

    Cách đi: đây là cách mình google được, cũng là cách đi nhẹ nhàng nhất chứ không phải leo núi như mình =]]]]]]] chọn cách nào gần chỗ ở nhất thì đi cách đó nha. Shuttle bus này miễn phí, không phải trả tiền, đưa đi đón về nên các bạn cứ yên tâm.
    1. Namsan Circular Shuttle Bus No. 02
    Take the bus from the closest subway station: Chungmuro Station [Seoul Subway Line 3, 4], Exit 2 [in front of Daehan Cinema] or Dongguk University Station [Seoul Subway Line 3], Exit 6.

    2. Namsan Circular Shuttle Bus No. 03
    Take the bus from the closest subway station: Seoul Station [Seoul Subway Line 1, 4], Exit 9, Itaewon Station [Seoul Subway Line 6], Exit 4 or Hangangjin Station [Seoul Subway Line 6], Exit 2.

    3. Namsan Circular Shuttle Bus No. 05
    Take the bus from the closest subway station: Myeong-dong Station [Seoul Subway Line 4], Exit 3 or Chungmuro Station [Seoul Subway Line 3], Exit 2 [in front of Daehan Cinema].

    Đoạn này cũng là ở công viên
    đây là đường đi lên, thật sự rất mệt, còn không có ai đi theo nắm tay cùng như chị kia nữa
    Khu quảng trường dưới chân tháp
    Cài ổ khoá xong thì vứt chìa vào đây, lỡ sau hối hận thì còn quay lại tìm =]]]]
    Ai lên Namsan cũng đi đường này nên ai cũng tươi rói có 2 đứa leo bậc thang xong thở như chó

    Tối về lượn qua Dongdaemun Design Plaza [chỗ mấy bữa giờ tổ chức Seoul Fashion Week đó =]]]]. Chỗ này ai là fan Running Man chắc thấy quen nè. Đây là 1 khu phức hợp siêu rộng, kiến trúc rất độc đáo, ngày hay đêm gì cũng rất đẹp và hoành tráng. Phía trong thì có nhiều store bán đồ handmade và khu vực triển lãm của các bạn artist. Bên ngoài còn để mấy cây Piano cute để ai thích quánh gì thì quánh nữa. Hôm mình đến đây cũng khá tối, nhiều chỗ đóng cửa và tối quá nên không nhìn toàn cảnh được, hẹn đi lại 1 lần vào ban ngày mà cuối cùng không kịp. Nói chung là một chỗ rất đáng để đi.

    Cách đi: bắt subway Line 4,5 hoặc 2 đến trạm Dongdaemun History & Culture Park, ra cửa số 1 hoặc số 10.

    Tạm dừng tại đây nha. Những ngày còn lại xin hẹn các bạn lần sau =]]]]]]]]]

    Gần 1 năm rồi mình chưa viết bài mới nào trên blog dù trong suốt 1 năm đó mình đi chơi cũng nhiều lắm: Malaysia nè, Hội An nè, Phú Quốc nè, quay lại Bangkok nè rằng thì mà là cũng do lười biếng cả!!! Nhân dịp vừa trải qua 14 ngày trong mơ tại Hàn Quốc xong, mình sẽ chăm chỉ viết blog lại. Huhu hy vọng đừng lười biếng nữa!!!

    Mình nghĩ ai thích đi đây đó chắc hẳn luôn có ít nhất một đất nước trong mơ của mình. Đất nước mà mỗi lần nghĩ đến chuyện trúng số, chuyện bán nhà, bán xe chắc cũng chỉ là vì muốn có tiền để đi đến đó; đất nước mà đọc bao nhiêu sách, coi bao nhiêu chương trình tivi cũng không thoả mãn; đất nước mà mình tin là kiếp trước mình đã sinh ra và sống rồi chết ở đó, và mong rằng kiếp sau cũng sẽ là như vậy; đất nước mà mọi địa danh đều thật thân quen dù chưa từng một lần đặt chân đến. Với người này thì đó có thể là một nước nào đó ở Châu Âu, người kia có thể là Nhật Bản, còn đối với mình thì đó là Hàn Quốc.

    Tại sao mình thích Hàn Quốc đến như vậy thì để từ từ kể sau.

    Mình đặt chiếc vé máy bay đầu tiên đến Seoul là vào ngày 17/9/2016, đặt trước 6 tháng, đêm đó hồi hộp đến mức gần như thức trắng, cảm thấy Hàn Quốc ngay trước mắt rồi =]]]]] Rồi lần lượt đến vé khứ hồi, đặt vé đi Jeju, book phòng qua airbnb, làm VISA rồi lên đường. Kể nghe thấy đơn giản, suôn sẻ vậy chứ cả quá trình đó vô cùng đau tim và hại não, cảm thấy bao nhiêu chất xám và can đảm đã dùng hết cho chuyến đi này vậy đó =]]]]

    Vì có quá nhiều trải nghiệm mới mẻ trong suốt chuyến đi này nên mình sẽ cố gắng ghi chú lại, trước là để dành cho lần đi tiếp theo, sau là để cho ai có ý định đi mà có duyên tìm đc blog của mình cũng sẽ thấy có vài thứ xài được. Tuy nhiên, trải nghiệm là chủ quan nên các bạn đừng tin mình quá, mình còn không tin mình nữa mà =]]]]]]

    Vậy trước khi đi Hàn Quốc thì cần làm gì?

    Đơn giản lắm, chỉ cần làm Visa thôi.

    Mà để làm được Visa thì cần có vé máy bay, có lịch trình, có giấy tờ, có tiền nên chỉ cần làm Visa xong là bao nhiêu công đoạn chuẩn bị trước chuyến đi đều hoàn thành, thật đơn giản hỉ? =]]]]]

    Làm Visa như nào thì mời các bạn vào website của LSQ Hàn Quốc tham khảo các giấy tờ cần chuẩn bị. Chỉ cần hồ sơ có đủ các giấy tờ yêu cầu là đủ điều kiện nộp Visa rồi, còn kết quả ra sao thì nộp xong mới biết =]]]] nói chung là chuẩn bị theo yêu cầu trên website của LSQ là chính xác nhất rồi đó, còn địa chỉ website là gì thì xin hãy google.

    Thật ra Visa Hàn Quốc tương đối dễ xin [mình xin được rồi mới mạnh miệng thế chứ lúc làm 8000 thứ giấy tờ và chờ kết quả thật sự còn đau tim hơn thi đại học], hoàn toàn có thể tự làm, không cần thông qua dịch vụ. Làm dịch vụ vừa tốn phí mà bản thân cũng phải tự chuẩn bị giấy tờ đưa cho họ, họ chỉ giúp bạn kiểm tra xem đầy đủ chưa và hỗ trợ dịch thuật công chứng thôi, không có chỗ nào đảm bảo 100% đậu Visa cả.

    Một số điều cần lưu ý khi làm Visa Hàn Quốc:

    • Toàn bộ giấy tờ phải bằng tiếng Anh hoặc tiếng Hàn. Cái nào bản gốc là tiếng Việt thì bắt buộc phải dịch ra Tiếng Anh/Hàn và có dấu công chứng. Cái nào bản gốc là tiếng Anh hoặc song ngữ thì không cần công chứng, chỉ cần có dấu mộc xác nhận của cơ quan hay người có thẩm quyền là được.
    • Sổ tiết kiệm nên được mở trước ngày nộp Visa ít nhất 3 tháng. Trong tài khoản có càng nhiều tiền, gửi càng lâu thì càng tốt [ít nhất là 100 triệu nhen]. Còn nếu sổ mới mở thì nên có hạn từ 6 tháng trở lên. Cái này là giúp cho hồ sơ xin Visa thêm tin cậy thôi chứ không bắt buộc. Có người mở sổ tiết kiệm hôm nay mai đi apply Visa vẫn pass. Nói chung là hên xui, nếu thấy số mình không được hên lắm thì nên chuẩn bị sớm =]]]]]
    • Nếu không có hợp đồng lao động thì có thể nộp giấy phép kinh doanh [nếu có business riêng] hoặc các giấy tờ chứng minh sở hữu tài sản [ví dụ nhà đất, xe hơi] nói chung là để cho người ta thấy mình có ràng buộc ở Việt Nam chứ không có ý định đào lỗ trốn lại bên đó. Cái này mình chỉ tham khảo thấy vậy, cụ thể hơn các bạn có thể gọi lên LSQ để được hướng dẫn chi tiết. Số điện thoại thì google luôn nha =]]]]]
    • Lịch trình không cần quá chi tiết và cũng có thể bốc đại một cái nào đó trên mạng bỏ vào hồ sơ apply Visa. Nhưng đối với mình đây là thứ rất đáng để đầu tư thời gian làm cho đàng hoàng. Với một đất nước rộng lớn như Hàn Quốc và khoảng thời gian eo hẹp của mình thì tốt nhất nên plan kĩ để không bỏ qua những nơi mình cần đi. Hơn nữa, nếu tìm hiểu thông tin trước cũng giúp tiết kiệm thời gian mò mẫm trong suốt hành trình.
    • Nếu được nhận hồ sơ ngay lần đầu đi nộp, không phải bổ sung thêm giấy tờ gì thì khả năng pass là 90%.
    • Bắt buộc phải có vé máy bay khứ hồi khi nộp Visa nhen [Trả tiền hay chưa không cần biết, nhưng phải có vé về].
    • Đến nộp thì cứ xếp hàng, trình giấy CMND cho anh công an gác cổng xong rồi vô trong thôi, ai lại chào mời dắt vô gì thì cũng đừng tin, vào cổng miễn phí đó các mẹ ơi.
    • Phí nộp Visa du lịch là 20$/người và chỉ nhận tiền đô nha.
    • Sau khi nộp sẽ có giấy hẹn, thường là từ 8-10 ngày làm việc [khoảng 2 tuần] là có kết quả.
    • Lúc nộp hồ sơ, nếu nhân viên LSQ hỏi có người thân hay bạn bè gì bên Hàn không thì nhớ trả lời là KHÔNG nha! Đừng để cho họ thấy mình có bất cứ mối liên hệ gì với đất nước HQ vì họ có thể hiểu lầm là mình có khả năng trốn lại, mình chỉ đơn thuần đến đó du lịch rồi về thôi.
    • Visa du lịch có thời hạn là 3 tháng, thời gian lưu trú ở HQ tối đa 30 ngày, single entry nha [chỉ được nhập cảnh 1 lần thôi chứ không phải 3 tháng là đi bao nhiêu lần cũng được đâu].

    Hình như chỉ có vậy thôi, nói chung cũng đơn giản ha =]]]]] Chuẩn bị đủ giấy tờ là được. Đây là lần đầu mình xin visa, hoàn toàn tự làm từ A đến Z, tự chuẩn bị mọi giấy tờ, thủ tục. Trong lúc làm thì có rất nhiều trúc trắc như HĐLĐ có thay đổi, phải chờ bản mới; rồi các thể loại giấy tờ phải đi xin chữ ký tùm lum người liên quan, ngay cả điền form Visa cũng phải hỏi người này người kia điền chỗ này sao, chỗ nọ sao vì đọc không hiểu gì cả haha. Nói chung thật sự có nhiều kinh nghiệm đáng nhớ. Lần đầu tự xin Visa thành công cảm thấy đây quả là một chiến tích vĩ đại trong cuộc đời đi bụi của mình. Hôm đứng chờ nhận kết quả ở LSQ, mình với bạn mình đứng nắm tay nhau run như chờ đọc kết quả hoa hậu, đến lúc cầm Visa trên tay hai đứa muốn khóc trước cửa LSQ luôn =]]]]]]]]]

    Từ tháng 5/2017, công dân các nước ASEAN sẽ được apply Visa điện tử rồi. Nếu đi từ Jeju thì có thể vào Seoul 5 ngày không cần thị thực nữa. Nói chung là sẽ thuận lợi cho mọi người hơn vì có thể bỏ qua bước Visa lằng nhằng này. Tuy nhiên, cá nhân mình thấy đây là một trải nghiệm rất nên có vì quá trình làm Visa giúp mình chuẩn bị kĩ hơn cho chuyến đi, có thêm kinh nghiệm để tự tin apply Visa những lần sau và apply cho những nước khác nữa [nếu có haha]. Với lại có Visa Hàn trong passport ít nhiều cũng giúp con đường đi bụi xuyên biên giới của mình sau này dễ dàng hơn 1 chút. Nhưng quan trọng nhất là ở Seoul có 5 ngày chẳng bõ bèn gì chỉ như cưỡi ngựa xem hoa chẳng khác gì đi tour đâu thiệt đó!!!!

    Nên là hãy cứ tự tin apply Visa để ở Seoul hẳn 10 ngày như mình nha =]]]]]]]]

    Ai có thắc mắc gì thì cứ hỏi mình, cái gì biết mình sẽ trả lời nhen!

    Bài này chả có hình gì update cả vì các thể loại giấy tờ xin hãy cứ google; địa chỉ và hình dạng của LSQ cũng google luôn. Nói chung có google thì đi đâu làm gì cũng tự tin đó mấy bạn ơi =]]]]]]

    Mấy chuyện khác để dành bài sau kể nha giờ ngủ đây bai!

    Video liên quan

    Chủ Đề