Vụng trộm không thể giấu sắc cấm thành review

Đánh giá: 9.2/10 từ 182 lượt

Danh sách chương Truyện Yêu Thích Đọc Truyện

Lại là một câu truyện ngôn tình sủng theo kiểu "trâu già gặm cỏ non" khác đến từ tác giả Trúc Dĩ. Một mối tình Vụng Trộm Không Thể Giấu mọi người xung quanh. Cùng đọc truyện để tìm lại những kí ức của tuổi mới lớn rồi đem lòng thích một ai đó nhé.Tóm tắt truyện:Năm 13 tuổi, Tang Trĩ vụng trộm thích một người con trai.Bộ dạng anh ta có chút lãnh đạm, lại có chút lười biếng, nói tóm lại chính là kiểu cà lơ phất phơ, anh ta thường xuyên đến nhà cô, cứ đến chiều chiều lại qua chơi game cùng anh trai Tang Trĩ.

Thỉnh thoảng khi cô bưng đồ ăn vặt vào, anh ta sẽ tựa như vô tình nâng hờ mí mắt, rồi cười đến phúc hắc yêu nghiệt nói: “Nhóc con, em sao vậy? Vừa nhìn thấy anh liền đỏ mặt.”

*yêu nghiệt phúc hắc và thiếu nữ thần kinh*Thể loại: ngọt văn, hiện đại, thanh xuân vườn trường.Nhân vật chính: Tang Trĩ, Đoàn Gia Hứa

Nhân vật phụ: khác

Truyện gốc: Vụng trộm không thể giấu
Tác giả: Trúc Dĩ

Thể loại: Hiện đại

Độ dài: 85 chương + 5 phiên ngoại

Nhân vật chính: Đoàn Gia Hứa, Tang Trĩ [Chỉ Chỉ]

Khác: đô thị tình duyên, thầm mến, sủng, sạch, HE

Review Vụng trộm không thể giấu

Năm nhất sơ trung, cô bé Tang Trĩ mới 13 tuổi lỡ chọc giận thầy giáo nên bị thầy mời phụ huynh tới trường làm việc. Cô vội tìm anh trai cứu viện, chẳng ngờ lại nhận lầm một người con trai xa lạ thành anh hai. Thời khắc ấy, cô bé Tang Trĩ có lẽ chẳng bao giờ ngờ rằng, mình sẽ đem lòng thầm mến chàng trai ấy lâu đến thế…

Từ lúc còn là cô bé con, tới khi thành thiếu nữ.

Hai anh em Tang Diên, Tang Trĩ cách nhau 6 tuổi. Tang Trĩ mới học sơ trung, Tang Diên đã là sinh viên Đại học. Hai anh em suốt ngày chí chóe với nhau, anh hai bắt nạt em gái, em gái chơi xỏ anh hai. Trong mắt cô bé Tang Trĩ, anh hai vừa già vừa xấu =]]] chỉ có Gia Hứa ca ca mới là đẹp trai nhất, dịu dàng nhất, tốt với cô nhất trên đời.

Rung động thuở đầu đời khiến một cô bé con vụt trưởng thành. Từ năm 13 tuổi, cô đã hạ bút viết xuống hai giấc mơ lớn nhất của mình: Thứ nhất là đại học Nghi Hà, thứ hai là Đoàn Gia Hứa.

Cô thích anh như vậy, thích đến nỗi mỗi món đồ anh tặng đều cất kỹ trong phòng. Thích đến nỗi không thể nhìn ai khác cả. Thích đến nỗi những cậu con trai cùng tuổi trong mắt cô đều trở nên ấu trĩ. Cô hiểu rõ lòng mình hơn ai hết. Nhưng tại sao mọi người cứ mãi coi cô là cô gái nhỏ chứ? Tại sao ngay cả anh, cũng chỉ coi cô như một đứa em gái, không hơn?

Nhưng cô sẽ lớn lên mà.

Sau khi tốt nghiệp Đại học, Gia Hứa ca trở về quê nhà, không còn quay lại. Trừ những lời thăm hỏi việc học hành, những ngày lễ nhận được món quà nhỏ anh gửi đến, dường như anh đã không còn ở lại trong cuộc sống của cô nữa. Cuộc sống của hai người đã tách về hai hướng rất xa. Một ở Nam Vu ấm áp, một ở Nghi Hà tuyết rơi.

Nhưng ngay cả khi đó, Tang Trĩ vẫn nghĩ rằng mình sẽ mãi thích anh như thế.

“Sau đó, chỉ cần cô cố gắng thêm một chút, hẳn là có thể thi đỗ Đại học Nghi Hà, ba năm sau, cô có thể sống cùng một thành phố với Đoàn Gia Hứa rồi.”

Nhưng mà Gia Hứa ca sẽ không đợi cô lớn lên. Trong mắt anh, cô sẽ mãi mãi chỉ là “nhóc con”, “người bạn nhỏ”.

Kỳ hai lớp 10, Tang Trĩ biết được, Gia Hứa ca mới có người yêu rồi.

Một lần liều lĩnh hết thảy, cô giấu cha mẹ, giấu anh hai, giấu cả Đoàn Gia Hứa, bay đến quê nhà của anh. Tang Trĩ chính là cô bé chấp nhất như thế, ngốc nghếch như thế, tựa như tình cảm đơn phương thầm mến chẳng ai hay biết, chỉ có thể chôn sâu trong lòng ngần ấy năm. Cô tới để tìm anh, nhưng đứng trước mặt anh rồi cũng chẳng thể nói cho anh biết: Em tới để tìm anh.

Anh vẫn tốt với cô như thế, nhưng cô không chịu đựng được nữa rồi.

Không chịu đựng được việc mãi mãi bị coi là đứa em gái nhỏ.

Mà hơn thế nữa,

“Có phải cô không nên ích kỉ như vậy nữa?

Anh tốt như thế, đáng nên có một người con gái tốt ở bên.

Dựa vào cái gì mà bắt anh phải đợi cô cơ chứ.

Hai năm nữa anh cũng đã hai mươi lăm tuổi rồi, nếu gặp được người phù hợp, có phải cũng sẽ tính tới chuyện kết hôn không? Nào có thể cứ một thân một mình lâu như thế được.

Như vậy rồi, cuộc sống của anh sau này sẽ vui vẻ hơn.”

Một câu chuyện hết sức nhẹ nhàng mà theo motif thông thường, nếu Tang Trĩ là nữ chính, Gia Hứa ca khẳng định chỉ là nam phụ “có không giữ mất tiếc ghê” =]]]]. Hoặc ngược lại nếu Đoàn Gia Hứa là nam chính, khẳng định kiểu em gái mưa như Tang Trĩ sẽ là nữ phụ độc ác ganh ghét đố kỵ với nữ chính để độc chiếm Gia Hứa ca ca cho riêng mình =]]]]

Thế nên khi đọc Vụng trộm không thể giấu, mình khá bất ngờ khi cốt truyện thoạt nghe có vẻ đơn giản, tẻ nhạt như vậy lại được triển khai rất tốt, nhẹ nhàng, dễ chịu, với rất nhiều sự chữa lành. Tang Trĩ là người thầm mến trước, và cũng bị giày vò rất nhiều bởi sự thầm mến này, bởi sự bất lực vì không thể giữ lấy anh, thậm chí còn không thể đứng ngang hàng với anh. Gia Hứa ca nhận ra tình cảm của mình sau, thực ra cũng khó trách =]]] làm sao anh ấy có thể thích một cô bé 13 tuổi được hả trời =]]] diễn biến tình cảm của ảnh rất hợp lý rồi đó =]]] Bảy năm trước anh thực sự chỉ coi cô ấy như em gái, cơ mà suốt từ năm 20 tuổi đến 27 tuổi của anh đều dành để chăm sóc cho cô gái nhỏ này rồi thì thời gian đâu mà đi yêu đương với ai được nữa.

Cho nên gỡ mìn phút chót là: Chỉ Chỉ cũng là mối tình đầu của anh nha.

Đoàn Gia Hứa 26 tuổi không yêu đương gì cho nên còn bị người ta gièm pha là yêu thầm Tang Diên kìa. Cho chừa cái tội thả thính vô tội vạ, nam phụ lão ấu thả hết =]]]] Nói chứ, đọc truyện xong tự nhiên bị crush Gia Hứa ca mất một tuần =]]] Xỉu ngang vì sự tinh tế + dịu dàng của ảnh [trừ những lúc ảnh nhây =]]]]].

Và cả cách ảnh gánh vác gia đình nữa. Nhân vật Đoàn Gia Hứa thực sự được xây dựng rất tốt á, ảnh mang nhiều gánh nặng nhưng không tự ti. Không kiêu ngạo, cũng không hạ thấp bản thân bao giờ.

Cho nên mình mới nói bộ truyện này mang đến rất nhiều sự chữa lành. Sự chữa lành đến từ tình yêu trong sáng của Chỉ Chỉ, yêu là một lòng hi vọng người ấy trải qua những tháng ngày tốt đẹp. Sự chữa lành đến từ tình yêu ấm áp của Gia Hứa ca, yêu là…

thiên vị em từ trước cả khi nhận ra tình cảm của mình.

Cùng hệ liệt

Khó dỗ dành [Tang Diên – Ôn Dĩ Phàm]

Bộ này nói về couple của anh trai nữ chính trong Vụng trộm không thể giấu nha! Nam chủ độc miệng tự luyến si tình x Nữ chủ nhan sắc đẳng cấp nữ thần nhưng cung phản xạ chậm level max đọc vừa hài vừa bi thương ngược ngọt xen đủ nha! Truyện flash back khá nhiều về thời quá khứ khi hai bạn học cùng lớp, cùng với những tình tiết ngược đa phần do hoàn cảnh. Bởi vì trong 6 năm xa cách, trong lòng họ vẫn luôn hướng về nhau. Theo mình bộ này lúc hài thì hài thôi rồi mà lúc ngược cũng ngược hơn Vụng trộm không thể giấu khá nhiều. Tổng thể cũng là một bộ truyện khá hay!

Review Khó dỗ dành

Tác giả: Trúc Dĩ

Thể loại: Hiện đại, yêu thầm, ngọt

CP: Đoàn Gia Hứa x Tang Trĩ

Tôi nhớ mình đã từng đọc được đâu đó trên mạng một câu nói thế này

“Từ bỏ một người mình yêu thầm nhiều năm có cảm giác thế nào?”

“Bản thân chưa từng có được, nhưng dường như mất đi cả thế giới”.

Tang Trĩ của năm mười bốn mười lăm tuổi đã ghi vào cuốn sổ của cô:

Giấc mộng của tôi:

1. Thi đỗ đại học Nghi Hà

2. Đoàn Gia Hứa

Tang Trĩ năm mười ba tuổi gặp một chàng trai – là bạn của anh trai mình – rực rỡ như ánh mặt trời. Cô bé vụng trộm thích. Tuổi mười ba thích một người là cảm giác thế nào đâu? Là cảm xúc bỡ ngỡ, là sự hồi hộp ngóng trông, là sự ngại ngùng muốn giấu kín.

Đoàn Gia Hứa là bạn học đại học của Tang Diên – anh trai Tang Trĩ. Cũng vì vậy nên Đoàn Gia Hứa luôn coi Tang Trĩ như em gái. Tác giả khéo léo tài tình để đưa ra nhiều tình tiết khiến Đoàn Gia Hứa chăm sóc Tang Trĩ thay cho ông anh vô tư Tang Diên.

Cách thích của một cô bé mười ba tuổi thật giản đơn vô cùng như giữ lại bình sữa Đoàn Gia Hứa mua cho vào buổi sáng sớm dù bản thân bị dị ứng Sau này bình thuỷ tinh được dùng làm ống đựng tiền tiết kiệm. Lén lút viết rất nhiều tâm sự vào giấy rồi gấp thành sao bỏ vào hộp.

Có lẽ rất nhiều người trong chúng ta đã nhìn thấy mình qua Tang Trĩ – làm những hành động nhìn như vô bổ, viết ra những cảm xúc trong lòng rồi giấu đi như bí mật nhỏ.

Đoàn Gia Hứa không phải một nam thần ngôn tình vừa đẹp trai vừa giàu có lại giỏi giang. Anh chỉ là một  người bình thường với biến cố gia đình nên cuộc sống gặp đủ khó khăn, mẹ mất cha là người thực vật cần rất nhiều tiền duy trì sự chăm sóc. Anh học giỏi nhưng khi bước chân ra ngoài xã hội cũng gặp rất nhiều khó khăn, cũng phải uống rượu tiếp khách đến đất trời tối tăm.

Đoàn Gia Hứa luôn gọi Tang Trĩ là Tiểu Tang Tử – yêu quý cô bé giống như yêu quý em gái – và đối xử với cô bé cũng theo sự quan tâm đặc biệt. Sự yêu thương cực kỳ thuần khiết. Bởi vỉ trong những năm tháng khi Tang Trĩ còn chưa trưởng thành anh còn quá nhiều thứ phải đối mặt nên không hề có tâm trí cho tình yêu.

Tang Trĩ lặng lẽ thích, lặng lẽ dõi theo Đoàn Gia Hứa. Thậm chí khi có nguy cơ bị mọi người phát hiện còn hoảng loạn bịa đặt ra một đối tượng yêu đương ảo trên mạng. Tất cả chỉ vì được lặng lẽ thích lặng lẽ ở bên anh. Tang Trĩ suy nghĩ rất đơn giản rằng thời gian trôi qua cô lớn lên sẽ thi vào đại học Nghi Hà đến bên cạnh Đoàn Gia Hứa.

Thế nhưng cuộc sống không tránh khỏi biến hoá. Sự lặng lẽ thích này biến thành sự đau lòng khi Đoàn Gia Hứa quay về Nghi Hà công tác và có tin đồn yêu đương. Một Tang Trĩ luôn lặng lẽ lại làm ra một hành động thiếu lý trí là lấy bình tiết kiệm trốn cha mẹ mua vé máy bay đến Nghi Hà với lí do gặp người yêu qua mạng.

Nói thật tình tiết Đoàn Gia Hứa đến sân bay gặp Tang Trĩ là một trong tình tiết cao trào và khiến mình khó quên nhất truyện.

Một cô bé ôm mặt khóc nức nở lẩm bẩm với Đoàn Gia Hứa biết bao điều:

Tang Trĩ nhìn về phía hắn, mắt đỏ dần lên “Thế nhưng em sẽ lớn lên mà.”

Cô nói thì thào: “Em sẽ lớn lên.”

“Vậy chờ em lớm rồi lại nói, được không?”

“Thế thì người đó sẽ, ” Tang Trĩ rơi nước mắt, nhịn khóc nói: “Người đó sẽ thích người khác.”

Là chuyện dù cô có cố gắng cách nào đi nữa cũng không thể ngăn cản.

Yêu đơn phương đau lòng biết bao nhiêu. Một tình yêu không thể thổ lộ cho đối phương biết – thậm chí còn cần thời gian mới có thể. Trong khoảng thời gian chờ này biết điều gì sẽ xảy ra đây? Tang Trĩ sợ hãi – giấc mộng của cô có lẽ mãi mãi không thành hiện thực. Sự đau lòng này biết chia sẻ cùng ai?

Thanh xuân vẫn luôn có những vết thương khiến con người trưởng thành. Thời gian rồi cứ mãi trôi đi. Trốn đến Nghi Hà đã dùng hết sự can đảm của Tang Trĩ để rồi khi quay về cô nghĩ cô cần từ bỏ. Từ bỏ tình yêu đơn phương – từ bỏ Đoàn Gia Hứa.

Suốt những năm tháng cấp ba tươi đẹp nhất Tang Trĩ chỉ vùi đầu vào học bỏ qua rất nhiều những chàng trai quan tâm bên cạnh. Cô vẫn muốn thi đỗ đại học Nghi Hà – hoàn thành một giấc mộng của bản thân. Tình cảm thì vẫn còn đó nhưng được giấu kín vào trong.

Thật may thời gian trôi qua cô bé ngày nào cũng lớn lên trở thành sinh viên đại học Nghi Hà. Rồi tình cờ cũng gặp lại Đoàn Gia Hứa – từ đây lại là một khởi đầu mới. Tang Trĩ thì rụt rè sợ hãi nên giữ thái độ xa cách, Đoàn Gia Hứa thì dần dần nhận ra tình cảm của bản thân.

Nhưng hoàn cảnh gia đình định trước Đoàn Gia Hứa rất tự ti, anh băn khoăn rất nhiều cũng không dám rất nhiều. Nhưng nhờ sự dũng cảm của Tang Trĩ mà hai người vẫn hạnh phúc bên nhau.

Đây là một câu chuyện ngôn tình hay nhưng sâu xa bên trong thì lại man mác buồn. Câu chuyện xoay quanh Tang Trĩ – nội tâm suy nghĩ của cô. Lời văn nhẹ nhàng với nhiều tình tiết vui vẻ.

Thế nhưng…

Cả thanh xuân cả trưởng thành chỉ để yêu đơn phương một người ngẫm lại cũng thật buồn bã.

Dù cho kết cục có là happy ending thì tôi vẫn luôn cảm nhận được một điều gì đó tiếc nuối.

Video liên quan

Chủ Đề