Anh cho tôi biết thế nào là ân ái năm 2024

Bí quyết của người thành công, đơn giản chỉ là ‘chọn bạn mà chơi’. Họ chọn chơi với những người giỏi hơn, không phải để lợi dụng, mà là để làm động lực tiến lên. Đúng kiểu đôi bạn cùng tiến.

Trong cuộc sống cũng vậy, tính cách - hành vi có xu hướng lây lan. Thói quen xấu hình thành từ môi trường xấu. Ví dụ như vụ thảm sát ở Bình Phước, chơi với bạn xấu mà không có lập trường, cả tin, cả nể thì vô tình hại bản thân vào kết cục bi thảm nhất.

Cuộc sống này có hai dạng bạn: - Bạn để gắn bó. - Bạn để qua đường.

Người để gắn bó, là người để chia sẻ, để lắng nghe, để hiểu và để cảm thông. Không hẳn sẽ vào sinh ra tử, nhưng đồng kham cộng khổ thì họ luôn sẵn sàng. Nghĩa là khi bạn khó khăn, tự khắc họ sẽ chia sẻ. Khi bạn hạnh phúc, họ cũng sẽ chia vui. Họ là người để trao niềm tin và đặt niềm tin vào bạn. Thẳng thắn, chân thành, không xu nịnh.

Bạn để qua đường, thì đơn giản chỉ là đi một đoạn đường rồi rẽ trái, hun hút trong biển người, như người dưng quen mặt. Những người chỉ tìm bạn khi vui chơi, khi cần nhờ vả, và sẵn sàng gạt bỏ tất cả - để bảo vệ lợi ích cá nhân. Đôi khi, chỉ để kết một cái bè thật rộng, sẵn sàng kéo bạn chết chìm.

Đến một độ tuổi nào đó, chữ bạn trong cuộc đời sẽ cần đánh giá lại. Con người hướng về gia đình, tình bạn không phải để vui chơi, tình bạn là để mang giá trị sẻ chia nhiều hơn. Người có thể để bạn tin - là người luôn khuyên bạn đặt giá trị gia đình, công việc, lợi ích cho bạn lên mọi mối quan hệ vui vẻ khác. Là người bất chấp mọi giận hờn, tự ái, cho bạn lời khuyên chân thành nhất.

Khi đã đủ trưởng thành, con người không thể nào mãi rong chơi, ích kỷ và hèn nhát bất chấp tất cả. Tôi tin, khi anh biết chọn một mối quan hệ tốt, anh đã biết giá trị sống của chính mình.

Những loại bạn rủ anh từ bỏ gia đình, từ bỏ người yêu, từ bỏ công việc, để vui chơi, để đi vào con đường xấu, không dám lắng nghe lời khuyên, không nhận thức sai lầm bản thân, chỉ thoả mãn với hiện tại, hèn nhát trốn tránh và đổ lỗi - là những người bạn thất bại trong cuộc sống. Là những người chỉ để kết bè, để tự huyễn, mượn sức mạnh đám đông che lấp hèn nhát bản thân.

Những cái bè thì dễ tan, chỉ bàn tay nắm chặt thì sẽ kéo ta tiến tới. Chọn một bàn tay sẵn sàng cho mình nắm mới là chọn một người bạn đích thực trong đời.

Là người lớn, có nhiều thứ phải làm và chọn, có thể tiếc khi mình chưa sống trọn vẹn với những người tốt, nhưng đừng tiếc khi mình trở thành những cái phao trong một vài mối quan hệ hờ hững.

Một người đã từng bất chấp hai lần phản bội, quay lưng nói xấu tình bạn, thì giữ mối quan hệ như thế để làm gì? Tiếc mười mấy năm danh nghĩa, đến cuối cùng cũng chỉ là người thu nhặt mảnh vỡ, cố ghép cho tròn chữ bạn méo mó mà thôi.

Là người biết nghĩ - chọn bạn mà chơi, chọn người mà tin và hãy tin người đã đồng hành với mình trong lúc khó khăn nhất.

Với các sinh vật, mùa ân ái của chúng là những ngày xuân ấm áp. Nhưng con người thì không, họ yêu nhau suốt 4 mùa xuân - hạ - thu - đông, có thể vào ban đêm nhưng cũng có thể vào ban ngày, và kéo dài từ tuổi trưởng thành cho đến khi gần hết đời ở tuổi 60, 70.

Khi đã có con, có cháu đầy đủ thì chưa chắc họ đã hết khao khát ái ân. Nhu cầu lẫn khả năng yêu đương của con người kể ra là vô địch, mạnh hơn tất cả mọi tạo vật trên hành tinh này.

Khả năng yêu đương của con người là bền bỉ, liên tục nhưng không có nghĩa là không có "mùa". Mùa ở đây là những thời điểm trong đời và những thời điểm cụ thể trong tuần hay trong ngày.

Tất cả mọi người ban ngày đều phải làm việc và những sinh hoạt khác chiếm hết thời gian cho nên ban đêm chính là lúc vợ chồng gần gũi, tâm tình.

Thế nhưng cái thời điểm ban đêm ấy cũng rất chung chung và rất dài, cũng rất cần cho việc nghỉ ngơi và mỗi cặp vợ chồng có một thời điểm thích hợp để họ có được hứng thú ân ái.

Người thích vào đầu đêm, người thích vào nửa đêm, có người lại "cao hứng" vào lúc gần sáng. Nếu hai vợ chồng cùng rung động chung một thời điểm thì không nói làm gì, đó là điều tuyệt vời. Thế nhưng cũng có cặp tuy rất yêu nhau nhưng chuyện kia của họ lại cứ như sao hôm và sao mai.

Chàng muốn vào đầu đêm để rồi sau đó có một giấc ngủ ngon lành, phục hồi sức lực đã ban tặng cho vợ. Nhưng có người vợ lại chỉ náo nức sau một đêm được ngủ đẫy giấc, cơ thể sung mãn và muốn được chồng yêu.

Vậy thì làm sao đây? Không khéo cứ kéo dài thì sẽ có một trong hai người ấm ức. Chỉ có cách là phải hiểu nhau và biết chiều chuộng nhau để dung hòa. Hoặc vào lúc nửa đêm hoặc thay phiên nhau trực, là người này tự nguyện chiều người kia. Mỗi tuần, mỗi tháng cũng thế vợ chồng nên hiểu nhu cầu lẫn phần hạn chế của nhau, để người không bị quá tải, người lại quá trống vắng.

Có phụ nữ không muốn gần chồng nhiều trong thời kỳ thai nghén nhưng có người lại mãnh liệt hơn. Cũng có người chồng rất ngại gần gũi khi vợ mang thai, ngược lại có người càng thèm muốn hơn khi nàng mang bầu.

Ai cũng biết rằng khả năng ân ái thời trẻ bao giờ cũng mãnh liệt hơn lúc tuổi đã cao. Thế nhưng các nhà chuyên môn đã chứng minh rằng con người có tuổi hồi xuân, vào khoảng 40-50 hoặc hơn. Ở người chồng, tuổi đó là cuộc "tổng diễn tập" của những kinh nghiệm, những mơ ước của thời còn trai trẻ. Còn ở phụ nữ, đó là "mùa hè Ấn Độ" như người phương Tây thường gọi, nghĩa là rất nóng bỏng.

Đây là khoảng thời gian vợ chồng cần có nhau, được ở bên nhau và biết đáp ứng nhu cầu ân ái bỗng trở nên nồng nhiệt hơn.

Cho nên mùa ân ái của con người là vô cùng đa dạng nhưng nó khó hiểu ở chỗ người ta ít khi chịu bộc lộ, ngay cả với chính người bạn đời của mình. Vì vậy, nếu muốn mang lại hạnh phúc cho người bạn đời của mình thì cả hai phải biết quan sát, lắng nghe, tìm hiểu để tình yêu vợ chồng cùng nở rộ trong mùa ân ái của cuộc đời.