Bà ơi bà tóc bà trắng

CHÚ Ý: Những ruyện ướ đây đều ành cho ngườ lớn. Nếu bạn ướ 18 uổ xn đọc các ruyện khác !!!

TUYÊN BỐ: Những ruyện ở đây hoặc o các bạn đọc gử hoặc ự sáng ác, nếu bản quyền huộc về bạn, xn vu lòng lên lạc vớ Cõ Thên Tha để được gh công lao. Chúng ô không chịu rách nhệm về những nộ ung cũng như bản quyền của các ruyện này.

DISCLAIMER: Th conns of hs sors ar conrbu by surfrs, rars an wrrs aroun h worl. Co Thn Tha s a Non-prof Organzaon collcs an rsrbus hs sors for nranmn purposs only. Conns ns ar no clam copyrgh, accorng o srbuors.

Lưu ý: Truyện, bản hân nó không có gì để gọ là ố hay xấu. Tố hay xấu là o chính bản hân bạn! Ðọc để mà hưởng hức, đọc để mà học hỏ những knh nghệm. Cõ Thên Tha mong rằng những ruyện ở đây gúp các bạn rẻ rên 18 có hêm knh nghệm rước kh bước vào đờ cũng như nó cũng có hể gúp các bạn khác có hể gữ vững hạnh phúc ga đình. Cõ Thên Tha mong rằng các ruyện này gúp các bạn có được những gây phú hoả má sau những gờ làm vệc mệ nhọc, hoặc sau những gây phú căng hẳng. Rấ mong các bạn sáng ác ruyện và gở đến Cõ Thên Tha. [Những câu rên đây là lờ Calvn - Cõ Thên Tha's Wbmasr]

[Văn mẫu 7] Tà lệu hướng ẫn ch ế nêu cảm nghĩ về ngườ hân rong ga đình [ông bà, bố mẹ, anh chị, ...] cho học snh lớp 7, văn mẫu hướng ẫn bà vế ập làm văn số 3 lớp 7.

Mục lục nộ ung

    Cảm nghĩ về ngườ hân rong ga đình là bà văn mẫu chủ đề vế cảm nghĩ về ngườ hân, ạng bà cơ bản rong chương rình văn bểu cảm lớp 7. Mờ các m xm à lệu hướng ẫn ch ế ướ đây để nắm được cách làm và ham khảo mộ số bà văn mẫu hay o Đọc à lệu ổng hợp và bên soạn.

    Đề bà: Cảm nghĩ về ngườ hân rong ga đình: ông bà, bố mẹ, anh chị ...

    ***

    Hướng ẫn làm bà nêu cảm nghĩ về ngườ hân rong ga đình

    1. Phân ích đề

    - Yêu cầu đề bà: nêu cảm nghĩ của m về mộ ngườ hân rong ga đnh mình

    - Đố ượng làm bà: mộ ngườ hân rong ga đình [ông bà, bố mẹ, anh chị, cô ì chú bác,...]

    - Phương pháp làm bà: bểu cảm

    2. Các luận đểm chính cần rển kha

    Luận đểm 1: Những né ấn ượng nhấ về ngoạ hình và ính cách của ngườ hân

    Luận đểm 2: Ảnh hưởng của ngườ đó ớ cuộc sống của m và những hành vên khác rong ga đình

    Luận đểm 3: Gợ lạ những kỉ nệm của m vớ ngườ ấy

    3. Lập àn ý

    Để làm được bà văn này các m có hể xm lạ àn ý ham khảo rong phần Soạn bà Vế bà ập làm văn số 3 lớp 7 về văn bểu cảm ạ lớp hoặc ham khảo àn ý cơ bản ướ và các bà văn mẫu hay được Đọc à lệu uyển chọn vớ đề à văn bểu cảm này nhé:

    Lập àn ý:

    I. Mở bà

    - Va rò của ga đình [nếu đố ượng bểu cảm là cha mẹ, anh chị...] đố vớ mỗ ngườ.

    - Gớ hệu về ngườ hân mà m yêu quý: Ngườ đó là a?

    - Khá quá những ình cảm mà m ành cho ngườ hân đó: yêu quý, kính rọng, ngưỡng mộ,... [ông bà, cha mẹ,...] / yêu mên, cảm phục [anh chị, bạn bè,...]

    II. Thân bà

    - Cảm nghĩ những né ấn ượng nhấ về ngoạ hình ngườ hân đó: yêu má óc mẹ à và đn, hương áng mẹ gầy guộc ảo ần, hương đô ay mẹ xương xương, rám nắng,..../ hương má óc cha đã đểm bạc, yêu áng vẻ mạnh mẽ, rắn rỏ của cha,... [kế hợp bểu cảm rực ếp vớ bểu cảm gán ếp].

    - Bểu cảm những né êu bểu về ính cách, sở hích, lố sống

    - Cảm nghĩ về những ính cách của ngườ hân [nêu lên những ình cảm, cảm xúc đố vớ những đặc đểm ính cách của ngườ hân]. Chẳng hạn, kỉ nệm về mộ lần mắc lỗ được mẹ bảo ban, nhắc nhở / được cha động vên về mộ hành công rong học ập.

    - Cảm nghĩ về ảnh hưởng của ngườ đó ớ cuộc sống của m và những hành vên khác rong ga đình

    - Gợ lạ những kỉ nệm của m vớ ngườ ấy

    III. Kế bà

    - Những cảm xúc về ình mẫu ử / ình phụ ử,... và khẳng định ình yêu, lòng quý rọng, sự ôn kính,... đố vớ ngườ hân của mình.

    Ví ụ: Dàn ý cảm nghĩ về ngườ mẹ hân yêu của m

    1. Mở bà:

    - Gớ hệu được ngườ mẹ mà m yêu quý nhấ

    - Tình cảm, ấn ượng của m về mẹ.

    2. Thân bà

    a. Gớ hệu mộ và né êu bểu về mẹ: 

    - Má óc, gọng nó, nụ cườ, ánh mắ

    - Công vệc làm của mẹ, ính ình, phẩm chấ.

    b. Tình cảm của mẹ đố vớ những ngườ xung quanh

    - Ông bà nộ, ngoạ, vớ chồng con ...

    - Vớ bà con họ hàng, làng xóm ...

    c. Gợ lạ những kỉ nệm của m vớ mẹ.

    Nêu những suy nghĩ và mong muốn của m đố vớ mẹ.

    3. Kế bà:

    - Ấn ượng, cảm xúc của m đố vớ mẹ

    - Lên hệ bản hân ... lờ hứa.

    4. Sơ đồ ư uy cảm nghĩ về ngườ hân rong ga đình

    Tham khảo: Cảm nghĩ của m về ngườ ông kính yêu

    Mộ số bà văn đạ đểm cao nêu cảm nghĩ về ngườ hân rong ga đình

    Bà số 1

    Bà văn bểu cảm về Mẹ

    "Đêm nay con ngủ gấc ròn

    Mẹ là ngọn gó của con suố đờ."

    Trong cuộc đờ này, có a lạ không được lớn lên rong vòng ay của mẹ, được ngh ếng ru hờ ầu ơ ngọ ngào, có a lạ không được chìm vào gấc mơ rong gó má ay mẹ quạ mỗ rưa hè o ả. Và rong cuộc đờ này, có a yêu con bằng mẹ, có a suố đờ vì con gống mẹ, có a sẵn sàng sẻ cha ngọ bù cùng con như mẹ.

    Vớ ô cũng vậy, mẹ là ngườ quan âm đến ô nhấ và cũng là ngườ mà ô yêu hương và mang ơn nhấ rên đờ này. Tô vẫn hường nghĩ rằng mẹ ô không đẹp. Không đẹp vì không có cá nước a rắng, khuôn mặ ròn phúc hậu hay đô mắ long lanh... mà mẹ chỉ có khuôn mặ gầy gò, rám nắng, vầng rán cao, những nếp nhăn của cá uổ 40, của bao âu lo rong đờ n hằn rên khó mắ. Nhưng bố ô bảo mẹ đẹp hơn những phụ nữ khác ở cá vẻ đẹp rí uệ. Đúng vậy, mẹ ô hông mnh, nhanh nhẹn, háo vá lắm. Trên cương vị của mộ ngườ lãnh đạo, a cũng nghĩ mẹ là ngườ lạnh lùng, nghêm khắc. Có những lúc ô cũng nghĩ vậy nhưng kh ngồ bên mẹ, bàn ay mẹ âu yếm vuố óc ô, mọ ý nghĩ đó an bến hế. Tô có cảm gác lâng lâng, xao xuyến khó ả, cảm gác như chưa bao gờ ô được nhận nhều yêu hương đến hế. Dường như mộ òng yêu hương mãnh lệ qua bàn ay mẹ ruyền vào sâu rá m ô, qua ánh mắ, đô mô rìu mến, qua nụ cườ ngọ ngào, ... qua ấ cả những gì của mẹ. Tình yêu ấy chỉ kh ngườ a gần bên mẹ lâu rồ mớ cảm hấy được hô. Từ nhỏ đến lớn, ô đón nhận ình yêu vô hạn của mẹ như mộ ân huệ, mộ đều đương nhên.

    Trong con mắ mộ đứa rẻ, mẹ snh ra là để chăm sóc con. Chưa bao gờ ô ự đặ câu hỏ: Tạ sao mẹ chấp nhận hy snh vô đều kện vì con? Mẹ ố, rấ ố vớ ô nhưng có lúc ô nghĩ mẹ hậ quá đáng, hậ ác. Đã bao lần, mẹ mắng ô, ô đã khóc. Khóc vì uấ ức, cay đắng chứ đâu khóc vì hố hận. Rồ cho đến mộ lần... Tô đ học về, hấy mẹ đang đọc rộm nhậ ký của mình. Tô ức lắm, gằng ngay cuốn nhậ ký ừ ay mẹ và hé o: "Sao mẹ quá đáng hế! Đây là bí mậ của con, mẹ không có quyền động vào. Mẹ ác lắm, con không cần mẹ nữa!" Cứ ưởng, ô sẽ ăn mộ cá á đau đếng. Nhưng không mẹ chỉ lặng ngườ, ha gò má á nhợ, khó mắ rưng rưng. Có gì đó khến ô không ám nhìn hẳng vào mắ mẹ.

    Tô chạy vộ vào phòng, khóa cửa mặc cho bố cứ gọ mã ở ngoà. Tô đã khóc, khóc nhều lắm, ướ đẫm chếc gố nhỏ. Đêm càng về khuya, ô hao hức, rằn rọc. Có cá cảm gác hếu vắng, hụ hẫng mà ô không sao ránh được. Tô đã ự an ủ mình bằng cách ô đang sống rong mộ hế gớ không có mẹ, không phả học hành, sẽ rấ hạnh phúc. Nhưng đó đâu lấp đầy được cá khoảng rống rong đầu ô. Phả chăng ô hấy hố hận? Phả chăng ô đang hèm khá yêu hương? ...

    Suy nghĩ mên man làm ô hếp đ ần ần. Trong cơn mơ màng, ô cảm hấy như có mộ bàn ay ấm áp, khẽ chạm vào óc ô, kéo chăn cho ô. Đúng rồ ô đang mong chờ cá cảm gác ấy, cảm gác ngọ ngào đầy yêu hương. Tô chìm đắm rong gây phú ịu àng ấy, cố nhắm nghền mắ vì sợ nếu mở mắ, cảm gác đó sẽ bay mấ, xa mã vào hư vô và rước mắ a chỉ là mộ khoảng không hực ạ. Sáng hôm sau ỉnh ậy, ô cảm hấy căn nhà sao mà u buồn hế. Có cá gì đó hếu đ. Sáng đó, ô phả ăn bánh mỳ, không có cơm rắng như mọ ngày. Tô đánh bạo, hỏ bố xm mẹ đã đ đâu. Bố ô bảo mẹ bị bệnh, phả nằm vện mộ uần lền. Cảm gác buồn ủ đã bao rùm lên cá khố óc bé nhỏ của ô. Mẹ nằm vện rồ a sẽ nấu cơm, a gặ gũ, a âm sự vớ ô? Tô hố hận quá, chỉ vì nóng gận quá mà đã làm an vỡ hạnh phúc của ngô nhà nhỏ này. Tạ ô mà mẹ ốm. Cả uần ấy, ô rấ buồn. Nhà cửa hếu nụ cườ của mẹ sao mà cô độc hế. Bữa nào ô cũng phả ăn cơm ngoà, không có mẹ hì lấy a nấu những món ô hích. Ô sao ô nhớ đến hế những món rau luộc, hị hầm của mẹ quá luôn.

    Sau mộ uần, mẹ về nhà, ô là ngườ ra đón mẹ đầu ên. Vừa hấy ô, mẹ đã chạy đến ôm chặ ô. Mẹ khóc, nó: "Mẹ xn lỗ con, mẹ không nên xm bí mậ của con. Con ... con ha hứ cho mẹ, ngh con." Tô xúc động nghẹn ngào, nước mắ uôn ướ đẫm. Tô chỉ muốn nó: "Mẹ ơ lỗ ạ con, ạ con hư, ấ cả ạ con mà hô". Nhưng sao những lờ ấy khó nó đến hế. Tô đã ôm mẹ, khóc hậ nhều. Chao ô! Sau cá uần ấy ô mớ hấy mẹ quan rọng đến nhường nào. Hằng ngày, mẹ bù đầu vớ công vệc mà sao mẹ như có phép hần. Sáng sớm, kh còn ố rờ, mẹ đã lo cơm nước cho bố con. Rồ ố về, mẹ lạ nấu bao nhêu món ngon ơ là ngon. Những món ăn ấy nào phả cao sang gì đâu. Chỉ là bữa cơm bình ân hô nhưng chứa chan cá nềm yêu ương vô hạn của mẹ. Bố con ô như những chú chm non đón nhận ừng gọ yêu hương ngọ ngào ừ mẹ. Những bữa nào không có mẹ, bố con ô hò nhau làm vệc oáng cả lên. Mẹ còn gặ gũ, qué ước nhà cửa... vệc nào cũng chăm chỉ hế. Mẹ đã cho ô ấ cả nhưng ô chưa báo đáp được gì cho mẹ. Kể cả những lờ yêu hương ô cũng chưa nó bao gờ. Đã bao lần ô rằn rọc, lấy hế can đảm để nó vớ mẹ nhưng rồ lạ hô, chỉ muốn nó rằng: Mẹ ơ, bây gờ con lớn rồ, con mớ hấy yêu mẹ, cần mẹ bế bao. Con đã bế yêu hương, ngh lờ mẹ. Kh con mắc lỗ, mẹ nghêm khắc nhắc nhở, con không còn gận ỗ nữa, con chỉ cú đầu nhận lỗ và hứa sẽ không bao gờ phạm phả nữa. Kh con vu hay buồn, con đều nó vớ mẹ để được mẹ vỗ về cha sẻ bằng bàn ay âu yếm, đô mắ ịu àng. Mẹ không chỉ là mẹ của con mà là bạn, là chị... là ấ cả của con. Con lớn lên rồ mớ hấy mình hậ hạnh phúc kh có mẹ ở bên để uốn nắn, nhắc nhở. Có mẹ gặ gũ quần áo, lau ọn nhà cửa, nấu ăn cho ga đình.

    Mẹ ơ, mẹ hy snh cho con nhều đến hế mà chưa bao gờ mẹ đò con rả công. Mẹ là ngườ mẹ uyệ vờ nhấ, cao cả nhấ, vĩ đạ nhấ. Đ suố đờ này có a bằng mẹ đâu. Có a sẵn sàng ch chở cho con bấ cứ lúc nào. Ô mẹ yêu của con! Gá như con đủ can đảm để nó lên ba ếng: "Con yêu mẹ!" hô cũng được. Nhưng con đâu ũng cảm, con chỉ đệu đà ủy mỵ chứ đâu được nghêm khắc như mẹ. Con vế những lờ này, òng này mong mẹ hểu lòng con hơn. Mẹ đừng nghĩ có kh con chống đố lạ mẹ là vì con không hích mẹ. Con mã yêu mẹ, vu kh có mẹ, buồn kh mẹ gặp đều không may. Mẹ là cả cuộc đờ của con nên con chỉ mong mẹ mã mã sống để yêu con, chăm sóc con, an ủ con, bảo ban con và để con được quan âm đến mẹ, yêu hương mẹ rọn đờ.

    Tình mẫu ử là ình cảm hêng lêng nhấ rên đờ này. Tình cảm ấy đã nuô ưỡng bao con ngườ rưởng hành, ạy ỗ bao con ngườ khôn lớn. Chính mẹ là ngườ đã mang đến cho con hứ ình cảm ấy. Vì vậy, con luôn yêu hương mẹ, mong được lớn nhanh để phụng ưỡng mẹ. Và con muốn nó vớ mẹ rằng: "Con ù lớn vẫn là con mẹ. Đ suố đờ lòng mẹ vẫn ho con''.

    Bà số 2

    Phá bểu cảm nghĩ về Bà nộ

    Nếu có a hỏ ô rằng mộ rong những ngườ mà ô yêu hương nhấ là a hì ô sẽ rả lờ rằng đó là bà nộ.

    Bà ô là ngườ nhân hậu và hền ừ nhưng gần như suố cuộc đờ của bà chỉ là những khó khăn và bệnh ậ. Tô hương bà lắm ! Tô hương cá má óc xoăn xoăn đểm bạc của bà, hương cá áng đ chầm chậm mà khập khễnh của bà. Bảy mươ uổ mà ô rông bà có vẻ gà hơn so vớ ngườ cùng uổ.

    Tô có được ngh bố kể rấ nhều về bà – mộ con ngườ chăm chỉ và chấ phác. Bà đã ần ảo nuô ha ngườ con ra khôn lớn rong kh ông ô đ bộ độ. Đến kh bố ô có con hì bà lạ vấ vả rông cháu nhưng bố ô nó bà lạ hấy đó chính là nềm vu của bà.

    Kh chưa ngã bệnh, bà ô còn đ làm lao công cho mộ cơ quan nhỏ để mong sao kếm được chú ền gúp đỡ phần nào cho ga đình ô kh khó khăn. Bà còn hay mua quà cho anh m ô, những món quà ù là nhỏ nhưng đầy ý nghĩa như cá đồng hồ báo hức để cho ô đ học hay những gó kẹo, gó bánh… Từ vệc ấy cũng đã đủ để ô hểu bà yêu hương anh m chúng ô đến chừng nào !

    Tô còn bế có lúc đ ra chợ bà nhìn hấy mộ ngườ ăn xn nghèo khổ hì không bao gờ bà quay lưng lơ đ mà bà sẵn sàng rú ra mộ ờ ền rong ví của mình, gấp gọn làm đô rồ bỏ vào nón của ngườ ăn xn đó. Tô hậ cảm phục rước ấm lòng yêu hương vô hạn và rá m rộng mở của bà đố vớ bấ kì a !

    Bà ô còn là mộ ngườ rấ yêu hên nhên nữa. Trong khoảng hên nhỏ rước nhà bà lúc nào cũng chậ đầy những chậu hoa nhà oả hương hơm ngá, những cây ớ nhỏ ch chí những quả xanh, vàng … Bở vì bà ô ừng bảo: “Thên nhên gúp âm hồn a rong sáng hơn, gúp nh hần a hoả má hơn.”

    Lần nào về hăm bà ô cũng ngả đầu vào va bà và âm sự mọ chuyện của mình. Có lúc ô ôm bà khóc hú hí rồ bà cũng xoa đầu ô an ủ. Những kh ấy ô bỗng cảm hấy bà như đang ruyền mộ hơ ấm nh hần cho ô, gúp ô có hêm nghị lực để vượ qua chuyện buồn.

    Nhưng rồ mộ n sé đánh đã đến vớ ga đình chúng ô. Trờ ơ ! Bà ô bị ung hư ga đoạn cuốI và sẽ không chữa khỏ được. Sao mà ông rờI lạ bấ công vớ bà đến hế ạ!

    MỗI lần ô đến chơ, ô đều hấy bà cườ nhưng rong lòng ô luôn lo lắng rằng ẩn sau nụ cườ đó là nỗ đau về hể xác đang ằn vặ bà ô. Bà vẫn lạc quan và yêu đờ quá! Bà chỉ đang cố gắng ỏ ra vu vẻ cho ô đỡ buồn. Tô bế cơn đau đó đã hành hạ bà ô suố hàng háng rờ. Bà ơ! Mỗ kh nhìn hấy bà lên cơn đau quằn quạ cháu chỉ còn bế chạy lạ mà xoa bóp cho bà và chỉ bế oà khóc như mộ bé lên ba. Gá mà kh đó cháu có hể làm gì hơn những vệc ấy để cho bà đỡ đau để cho bà đỡ khổ bà ạ!

    Và đến ngày gáng snh cách đây ha năm, bà ô đã vĩnh vễn ra đ, đ về mộ nơ rấ xa mà không bao gờ quay rở lạ. Đây là lần đầu ên cháu bế đến sự mấ má. Sự mấ má làm hành khoảng rống rong con m cháu. Sự mấ má mớ o lớn làm sao kh cháu phả cách xa mộ ngườ mà cháu yêu hương nhấ. Bà nộ ơ! Sao bà lạ bỏ cháu mà đ vậy bà ?

    Bây gờ, mỗ kh nhớ đến bà, cổ họng cháu lạ hấy ắc nghẹn và mắ cháu lạ cay xè bà ạ! Bà đã cho cháu bà học hậ quí gá: Ta hãy rân rọng ừng phú gây ù là nhỏ nhấ kh ở cạnh ngườ mà mình yêu hương.

    Cháu muốn nó hàng ngàn lần rằng: Cháu yêu bà! Hình ảnh bà sẽ mã mã nằm rong m cháu.

    Bà số 3

    Cảm nhận về bà ngoạ gắn lền vớ uổ hơ

    Ha ếng "bà ngoạ" rong ô vô cùng đẹp và hêng lêng. Cả uổ ấu hơ của ô đều gắn lền vớ những kỉ nệm về ngườ bà yêu quý. Những kỉ nệm ấy được bà vun đắp và go rồng ạo nên mộ góc đẹp rong âm hồn ô. Đó là những lờ ự ận đáy lòng mà ô mún nó vớ bà - ngườ uyệ vờ nhấ rong rá m ô.

    Lúc nhỏ kh mớ mộ uổ, bố mẹ ô bận đ làm nên ô lên ở vớ ngoạ ừ đó. Ngh mẹ kể lạ ô nhỏ xíu xa bố mẹ ô khóc suố, bà hì cũng có uổ hế mà ngày nào cũng phả hức để ỗ ành kể chuyện há ru cho ô ngủ. Cho ớ ận bây gờ, cá mù rầu hơm đượm bà nha vẫn còn mơn man rong âm hồn ô.

    Hồ đó ngườ đầu ên chứng kến những bước đ chập chững đầu đờ, ếng nó ngượng nghịu của ô chính là bà. Bà luôn kên nhẫn cầm ay và hướng ẫn ô đ, luôn chỉnh sửa lờ nó cho ô. Tô bế chắc chắn rằng ngườ đầu ên ô gọ sẽ là bà. Bà đã mừng lắm đấy.

    Bà là ngườ đầu ên ạy cho ô bế yêu hương mọ ngườ - đỡ bạn cùng lớp kh vấp ngã, ngườ đầu ên đã mang cả hế gớ đến bên ô, ngườ đã nâng đỡ chở ch cho ô rong sự bỡ ngỡ lạ lẫm kh ô ự đứng vững đ những bước đầu đờ. Chính vì lẽ đó, hình ảnh bà đã chếm rọn rá m hơ ngây của ô.

    Lớn hơn mộ chú, ô đã bế nó nựng vớ bà: "Con không chơ vớ bà, bà không mua gấu cho con". Bà ôm ô vào lòng hủ hỉ: "Con à, cố gắng ngoan ngoãn và học hậ gỏ, bà sẽ mua gấu hậ o cho con nha". Câu nó ấy của ngoạ gờ đây vẫn còn vang vọng rong ô như mộ lờ nhắc nhở ô phả cố gắng, cố gắng nhìu hơn nữa. Bà chính là động lực, là bến bờ đm đến cho ô nềm n và h vọng. Tô còn nhớ rấ rõ ngoạ và ô sống rong mộ căn nhà má ngó, ngoà sân, kê mộ chếc chõng r. Làn gó má rượ xn lẫn những câu chuyện bà kể về Tấm Cám, Thạch Sanh,... nhẹ nhàng đưa ô vào gấc ngủ. Ngh những câu chuyện bà kể, ô ròn xo mắ há hốc mồm như nuố lấy ừng chữ. Bà ặn ô rằng: "Con phả ngoan ngoãn như Tấm Cám, ố bụng, chăm chỉ như Lọ Lm... để luôn được mọ nguờ yêu quý và con phả nhớ luôn rộng lòng gúp đỡ mọ ngườ như ông bụ bà ên nhé !". Tô hậ sự rấ hểu và cám ơn những lờ bà ạy. Tô sẽ mã cố gắng để có mộ âm hồn đẹp như bà vậy. Cám ơn bà đã đm cả hế gớ đến bên ô, gúp ô làm qun và cảm nhận nó. Ở bên bà, ô luôn ìm được sự ấm áp đến lạ kì. Bà như bà ên hền hậu rong ruyện cổ ích vớ bao phép lạ kì, bến mộ con bé không bế gì hành ngườ huộc làu những câu ruyện cổ ích, khến âm hồn ô đẹp hơn, ố hơn. Bà luôn là ngườ mà ô hãnh ện, kho vớ ụ bạn. Nhìn ánh mắ hán phục của ụ bạn vớ bà ô hạnh phúc lắm.

    Tuổ hơ ô vớ bao hờn ỗ, vu buồn đã qua đ, ô bắ đầu bước chân vào cuộc sống này. Mộ sự kện và có lẽ là hử hách đầu ên đến vớ ô đó là lúc ô vào lớp Mộ. Buổ ố đó ô hồ hộp vô cùng, đến ận bây gờ ô vẫn còn nhớ rõ cá cảm gác bồn chồn ấy. Chỉ ngày ma hô, ô không còn ung ăng đ chơ vớ lũ bạn nữa, mà đã rở hành mộ bé gá lớp Mộ. Tô sẽ qun bạn mớ, rường mớ, hầy cô mớ... Dường như hểu được suy nghĩ của ô, ngoạ ôm ô và nó: "Ngoạ n con sẽ làm được, con sẽ học gỏ ngoạ luôn ở bên và ủng hộ con".

    Mộ con bé ham chơ, ham ăn, ham ngủ như ô lạ lẫm vô cùng kh cầm bú kên nhẫn ngồ vế. Thế nhưng bà đã ở bên, uốn nắn cho ô ừng chữ. Những né chữ ần đẹp và hẳng hàng hơn nhều. Có lúc ô ham chơ không làm bà, bà không đánh hay mắng ô mà nhìn bà, ô bế rằng bà đang buồn lắm. Tô ân hận vô cùng, hầm nhắc mình phả hậ hậ cố gắng để không làm bà phền lòng. Tô hãnh ện kho vớ bà những đểm mườ đầu ên. Đó chính là mnh chứng cho sự cố gắng của ô. Bà mỉm cườ xoa đầu ô hà lòng. Lạ mộ lần nữa bà gúp ô hoàn hện hơn bản hân mình, gúp ô vững bước rong cuộc sống. Tấ cả những gì bà làm, những lờ bà nó đều hay vô cùng. Tô cảm nhận được sự bình yên kh ở bên bà.

    Không chỉ như mộ ngườ mẹ, bà còn là ngườ bạn lớn của ô, bà luôn là ngườ ô ìm đến mỗ kh có âm sự. Tô kể cho bà ngh mọ chuyện: ừ chuyện bị cô mắng, chuyện bạn bè chọc ớ chuyện có mộ cậu bạn cùng ổ rấ quan âm ô. Bà luôn lắng ngh và hấu hểu lòng ô. Kh lớn hơn, lúc đang học lớp Ba, ga đình ô khá gả hơn, bố mẹ đã xn bà đón ô về nhà. Lúc ấy ô gãy nảy không về nhưng nghĩ đến bà đã có uổ mà lúc nào cũng phả rông nom ô, ô đành ho bố mẹ về ừ đó. Thỉnh hoảng, lúc nào có hờ gan là ô lạ ghé hăm bà. Mỗ lúc vào hăm bà, bà mừng lắm, bà lạ xoa đầu ô, hỏ chuyện học hành.

    Thế nhưng, lần ghé hăm bà ngày càng hưa ần. Bố mẹ hì bận làm, ô đ học cả ngày. Tô vô ình không nhận ra bà đã yếu đ nhều, óc bạc ần. Càng lớn, ô càng vô âm, lạnh nhạ vớ bà, né ránh những cử chỉ yêu hương của bà. Chắc lúc đó bà buồn lắm. Ngày xưa, hương ô xa bố mẹ ừ nhỏ, bà ành cho ô mọ ình cảm. Thế nhưng gờ đây, ình cảm rong lòng ô ngày càng mờ nhạ. Những rò vu xa hoa của cuộc sống đã kéo ô ra xa cá rế lí của bà mà ho ô là cổ hủ và cứng nhắc. Từ lúc nào ô bế cã lờ bà. Đáp lạ hành động đó của ô chỉ là ánh mắ đượm buồn của bà. Có lẽ ô sẽ chưa hức ỉnh cho ớ kh bà ốm nằm vện. Bà gầy đ rông hấy gương mặ xanh xao, nhưng lúc nào bà cũng hế, không muốn con cá bận âm, lo lắng nên kh hấy bố mẹ ô vào hăm, bà luôn ươ cườ. Nụ cườ của bà đẹp lắm, lạ phúc hậu. Nhìn hấy bà, m ô như hắ lạ, cổ họng nghẹn ứ. Bác sĩ nó những gì bà còn níu gữ được rong cuộc sống này chỉ còn được ính ừng ngày. Cả đờ bà h snh ảo ần. Gờ đây, bà đang nghỉ ngơ rong bệnh vện nhưng ô bế rằng ô còn được ở bên bà chỉ là mộ hờ gan ngắn nữa hô. Kh ô đang học ở rường, mẹ ô gọ vào, ô bàng hoàng, sững sờ kh ngh mẹ hông báo bà đang hấp hố và ngườ bà muốn gặp nhấ là ô. Tô òa khóc nức nở, khóc cho sự vô âm của ô, khóc cho những gì ô chưa làm được vớ bà. Lúc về ớ nhà, ô òa khóc và ôm lấy bà, nó: "Con yêu bà nhìu lắm bà ạ, bà đừng đ hãy ở lạ bên con đ bà". Lờ nó của ô phả chăng bây gờ đã là quá muộn? Phả chăng là kh phả rờ xa hay đánh mấ cá gì đó, ngườ a mớ bế quý và rân rọng nó hơn? Chính gây phú ấy đã làm ô ìm lạ được chính mính. Bà nắm lấy ay ô và nó: "Ở nơ nào đó bà vẫn luôn hướng về con...". Bà đã ra đ mã mã. Ngườ bà uyệ vờ của ô đã rờ xa ô. Đến những gây phú cuố cùng của cuộc đờ, bà cũng chưa mộ lờ rách cứ. Sự vị ha của bà làm ô càng buồn hơn, mong rằng ở nơ xa xô nào đó, bà sẽ hạnh phúc như những gì mà bà đã mang đến bên ô. Ngày nào ô cũng nhớ và cầu nguyện cho bà luôn hạnh phúc, vu vẻ. Tô vẫn luôn nhớ những lờ ặn ò của bà, ô hứa sẽ luôn cố gắng làm ho lờ ặn của bà, không phụ nềm n của bà đặ vào ô.

    Trong rá m ô rước đây, bây gờ, và mã mã về sau, bà sẽ luôn là bà ên đẹp nhấ, hền nhấ và đáng kính nhấ rong lòng ô. Sự yêu hương và nềm vu của bà sẽ mã lan ỏa xung quanh làm rạng ngờ, ỏa sáng âm hồn ô.

    Bà số 4:

    Cảm nghĩ về ngườ Mẹ hân yêu

    "Những ngô sao hức ngoà ka

    Chẳng bằng mẹ đang hức vì chúng con.

    Đêm nay con ngủ gấc ròn

    Mẹ là ngọn gó của con suố đờ"

    Cứ mỗ lần ngh những câu hơ này của nhà hơ Trần Quốc Mnh vang lên, hì m lạ chợ nghĩ đến ngườ mẹ hân yêu của m. Em cảm hấy hậ bấ hạnh cho những a không có mẹ, bở vì mẹ là ngườ ành rọn mọ sự hương yêu chăm sóc cho chúng a. Và mẹ m chính là nguờ như vậy đó.

    Mẹ năm nay đã gần bốn mươ uổ nhưng a cũng nó mẹ gà hơn so vớ uổ, có lẽ vì gánh nặng cuộc đờ chăng? Công vệc của mẹ rấ gản ị đó chính là làm ruộng. Sở hích của mẹ rấ khác vớ mọ ngườ, đó chính là làm vệc. Mẹ có áng ngườ ong ỏng cao, nước a ngăm đn đã bị rám nắng, má óc của mẹ à ngang lưng đã bị cháy nắng ngoà đồng ruộng, nắng chó để đm lạ cho m mộ cuộc sống ấm no. Kh đ làm mẹ hường bú óc lên, để lộ ra mấy cộng óc xoăn rông hậ uyên áng. Đ vớ má óc ấy chính là khuôn mặ hình rá xoan của mẹ. Vầng rán của mẹ cao rộng, có lúc nho lạ lộ vẻ suy ư. Năm háng, hờ gan đã hằn lên khuôn mặ mẹ những nếp nhăn nho nhỏ.

    Nhưng hờ gan cũng không hể xóa nhòa được né ịu hền, phúc hậu rên khuôn mặ ấy. Đô mắ mẹ đn láy hấm đượm sự bao ung, rìu mến. Ngườ a hường nó "Đô mắ là cửa sổ của âm hồn" quả là không sa. Nhìn vào đô mắ mẹ, m có hể đoán được những suy nghĩ rong mẹ. Những lúc m làm được vệc ố đô mắ ấy hạnh phúc như cườ. Và cũng ừng đỏ ho kh mỗ lần m làm đều sa rá. Nhìn vào đô mắ mẹ, m ự rách mình vì đã làm mẹ buồn. Cùng vớ đô mắ mẹ là cặp lông m à và đô chân mày lá lễu ày. Mũ mẹ cao cao, cá mệng nho nhỏ, kh cườ để lộ hàm răng rắng, đều như hạ bắp.

    "Bàn ay a làm nên ấ cả

    Có sức ngườ sỏ đá cũng hành cơm"

    Đúng vậy! nhờ có bàn ay đầy nghị lực của mẹ đã nuô m khôn lớn đến chừng này. Bàn ay ấy đã bị bao cha sạn, hằn những vế nứ nẻ. Bao nhêu vế là bấy nhêu vấ vả gan lao của mẹ. Đô bàn chân cũng vậy, nó cũng đã bị nứ nẻ. Những kh rờ rở lạnh, đô bàn chân ấy lạ đau, nhức khến mẹ phả ngâm vào nước muố. Đô va mẹ gầy gộc đã rở bao nhêu là mưa nắng. Nhìn ấ cả những hứ ấy m cảm hấy yêu mẹ hậ nhều, hậ nhều.

    Nhìn bàn ay mẹ chăm sóc ừng đám lúa, luống rau, m cảm hấy mẹ yêu cây cỏ đến chừng nào. Mẹ là mộ ngườ mà không hể hếu rong ga đình. Hằng ngày, mẹ như mộ cô ấm vớ những công vệc như nấu ăn, gặ gũ, ọn nhà... hậ nhanh nhẹn, gọn gàng. Dù nhà cửa có bề bộn đến mấy, mà nếu được bàn ay sêng năng của mẹ hì sẽ rở nên gọn gàng. Vì lo cho cuộc sống của ga đình mà mẹ chẳng bao gờ rảnh rỗ cả, hế vệc nhà rồ lạ làm ruộng.

    Mẹ là mộ ngườ luôn ành rọn mọ sự yêu hương và lo oan cho m. Lúc m làm đều gì sa rá, mẹ không la mắng gì đâu mà mẹ ạy m những đều hay lẽ phả, khến m luôn gh nhớ rong lòng. Tuy mẹ bận rộn lắm nhưng mẹ vẫn luôn quan âm ớ công vệc học hành của m. Lúc m đau ốm, mẹ là bàn ay ấm áp, ch chở cho m vượ qua.

    Đố vớ mọ ngườ rong làng xóm, mẹ rấ hòa nhã, cở mở vớ họ nên a cũng quý mến mẹ. Trong công vệc, mẹ rấ nhệ ình nên mỗ lần đ ặm hay gặ lúa hì a cũng kêu mẹ đ.

    Thế đấy! Ngườ mẹ hân yêu của m là như vậy đó, mẹ là mộ ngườ rấ yêu hương đứa con của mình. Em yêu mẹ lắm! Yêu mẹ rấ nhều. Em ự nhủ rằng sẽ cố gắng học ập hậ gỏ để rở hành con ngoan, rò gỏ, cháu ngoan Bác Hồ, ma sau đền đáp công ơn o lớn của mẹ đã bao năm chăm lo cho m ừ mếng ăn đến gấc ngủ.

    "Mẹ như bển cả mênh mông

    Con luôn gh nhớ công ơn của ngườ".

    --------------------------------------------------------------------

    Trên đây là mộ số bà văn mẫu mà các m có hể ham khảo rong ế vế ập làm văn số 3 lớp 7 ch ế đề à nêu cảm nghĩ của m về ngườ hân được Đọc à lệu uyển chọn, mong rằng vớ mộ số nộ ung gợ ý ở rên mà các m sẽ hoàn hện bà văn của mình ố hơn.

    Chủ Đề