Giày thủy tinh nối duyên review năm 2024

Cuốn này mình mới rinh về từ hội sách sau khi đọc giới thiệu trên wordpress của Bách Việt nhưng hôm nay mới đọc được :d Ấn tượng nhất là chị nữ chính Tống Thu Thần, một người con gái mạnh mẽ, luôn suy nghĩ thấu đáo mọi chuyện. Lần đầu tiên gặp anh nam chính Thạch Trấn Vũ thì chị đã cho rằng anh là người ông của đời mình thế nhưng trời khéo trêu ngươi, anh lại không hề hay biết tình cảm chị giành cho anh mà anh lại luôn quan tâm , chăm sóc cho 1 người con gái khác. Liệu mấy ai có thể chịu đựng được cảnh người đàn ông mình yêu luôn suy nghĩ về người khác? Liệu mấy ai có thể vui cười cùng người đàn ông ấy đi mua quà cho người đó? Vậy mà chị có thể làm thế suốt 5 năm, chị ở bên anh như một người bạn để anh có thể chia sẻ mọi điều. Mình thực sự khâm phục chị ở điểm ấy. Rồi khi mà người con gái anh yêu lại yêu một người khác, cũng chỉ có chị ở bên cạnh anh, an ủi, làm bạn với anh. Khi anh đột ngột đưa ra lời cầu hôn, chị như đánh canh bạc tình cảm của mình hoặc là có được tình yêu của anh, hoặc là họ sẽ chẳng là gì của nhau, kể cả bạn bè. Thế nhưng chị vẫn chấp nhận tham gia canh bạc ấy cho dù biết rằng mình không phải là người anh yêu mà chỉ là người thay thế mà thôi. Cuộc sống hôn nhân của họ nhẹ nhàng trôi qua, dù nah đối xử tốt với chị thương yêu chị nhưng chị biết rằng cuộc hôn nhân này sẽ không bền vững, sẽ có 1 ngày người ra đi là chị. ” Tôi biết anh không thuộc về tôi, Tôi biết, hạnh phúc hiện tại, cho dù có làm người ta say đắm như thế nào thì cũng chỉ là ảo ảnh. Tôi biết mình chỉ tạm thời giành anh từ bên cô ấy để cùng anh trải qua một quãng thời gian đẹp đẽ. Tôi phải luôn nhắc nhở mình về điều đó, không được quên, không được quên, không được quên…”” Chính vì quá lí trí mà chị lụôn phải sống trong nỗi sợ hãi phải rời xa anh, dù đang nằm trong vòng tay anh chị vẫn không thể nào quên được cái sự thật ấy . rồi cái ngày mà chị lo sợ cũng đến, khi người con gái ấy trở về cũng là ngày chị quyết định rời xa anh. ” Em rời xa anh không phải vì anh, mà vì chính bản thân em. Nếu không rời xa anh em sợ mình không khống chế được bản thân. Nếu tiếp tục bên nhau chỉ sợ rằng anh sẽ hận em, Không muốn thấy anh phải đau khô trong lựa chọn Chẳng bằng chúng ta cả đời làm bạn” Thế đấy người con gái lí trí Tống Thu Thần thà chịu hi sinh tình yêu của mình, chị chỉ cần nhìn thấy anh vui vẻ , hạnh phúc là đủ, chỉ cần cho chị mãi được nhìn thấy anh, được an ủi anh khi anh buồn. Nếu là mình thì mình có làm được như thế không nhỉ? Chắc không đâu, với mình yêu là phải có một chút ích kỷ 😀 Nhưng may là cuối cùng cũng cho anh nam chính nhận ra được đâu là người mình yêu thật sự. một cái HE cho những người thật sự yêu nhau

Nữ chính tên Thu Thần, là cô gái điềm đạm, dịu dàng và trầm lắng. Một lần, cô giúp nam chính chọn đồ sinh nhật cho bạn gái nên quen anh luôn.

Nam chính tên Thạch Chấn Vũ – tên cũng như nguời: trầm ổn, lạnh lùng. Hai người này hợp nhau đến lạ, nói chuyện cũng xuôi như nước chảy.

Nam chính của chúng ta có cô em thanh mai trúc mã Băng Lan. Anh chăm em í từ bé, ý định lớn lên kết hôn, nhưng em Băng Lan này không thích mẫu người như anh. Thế là anh tuyệt vọng đi cầu hôn chị nữ chính. Chị cũng yêu anh rồi, lại muốn thêm cơ hội gần anh nên sau một ngày suy nghĩ thì đến ủy ban lấy chứng nhận kết hôn luôn.

Hai người về sống chung thì thấy nhiều vấn đề. Đầu tiên là anh nam chính. Anh mất hết hình tượng tác giả xây dựng ban đầu luôn. Đêm tân hôn mà mè nheo rồi làm nũng như trẻ con. À, nhưng lúc quan trọng thì anh vẫn menly lắm =]]

Thứ hai là chị nữ chính độc lập quá, mà anh chồng thì thích vợ dựa dẫm vào mình, để mình chăm sóc. Thế là mới cưới được 3 ngày cãi nhau.

Rồi thì thấy anh nam cứ ngày ngày nghĩ vẩn vơ, lại hiểu lầm nên chị nữ chính còn đòi ly hôn. Em Băng Lan lại dở chứng quay ra theo đuổi anh. Nhưng anh không chịu. Anh cũng bắt đầu ghen, bắt đầu hình thành thói quen có vợ. Cuối cùng anh dứt khoát đi tìm vợ ôm về.

Mình thật muốn chọi mười tấn đá ,triệu tấn bom vào mấy nhà xuất bản Lúc trước đọc truyện Anh hoàng tử và chị thiên thần,đã là nồi máo cún nấu 77,49 ngày k sôi Nay dính ngay cái hố Giày thủy tinh nối duyên Mình vốn ưa nữ truy và nhân vật nữ mạnh mẽ.Mà cái cô nhân vật chính này có le bị khùng,Xin thứ lỗi nếu mình trích dẫn k nguyên văn vì mình không tài nào đọc lại được lần thứ 2 Đây là một câu truyện về một bà chị lụy tình đụng trúng một ông anh lớt phớt,Ông này yêu cô em gái nuôi từ bé trong nhà,và hận k thể moi tim cho e nấu thuốc trường sinh,Mà khổ nỗi.tác giả k cho yêu.Cô em gái này thuộc loại được che chở quá sinh hư[sướng quá hóa rồ đấy]không biết gì về cuộc đời và mấu chốt_e ứ yêu anh,cụ thể là đây Giới thiệu nội dung Năm năm trước, tại một của tiệm thời trang, ngay khoảnh khắc đầu tiên gặp gỡ, cô đã biết mình không thể không yêu anh. Khi đó anh đang chọn quà sinh nhật cho người con gái mình yêu. Năm năm trôi qua, cô trở thành một người bạn tâm tình của anh, thân thiết và thấu hiểu. Anh tìm đến cô như một thói quen trong những khoảnh khắc cô đơn và trống rỗng. Cô vẫn âm thầm yêu anh, còn anh vẫn lặng lẽ yêu người con gái ấy. Người con gái ấy là Băng Lan, là cô em gái nuôi mà anh đã chăm sóc nâng niu từ bé. Băng Lan không yêu anh nhưng không dám từ chối anh vì cô ấy cảm thấy mình cần phải trả ơn nuôi dưỡng của gia đình anh. Ngay khi biết được tâm sự của Băng Lan, mặc dù đau khổ nhưng điều duy nhất anh nghĩ đến là giải thoát cho cô ấy khỏi gánh nặng trả ơn này. Giải pháp anh chọn chính là cưới một người con gái khác và người anh chọn chính là người con gái khiến anh cảm thấy gần gũi nhất, chính là cô. – “Chúng ta kết hôn được không?” Anh nói. Tôi cũng biết, anh sẽ nói như thế, không phải vì anh yêu tôi, mà vì anh yêu người đó. Chỉ vì không muốn người con gái kia phải cảm thấy dằn vặt và mặc cảm, anh chấp nhận rút lui. Anh làm tất cả những điều này là vì cô ấy. Vì một người anh yêu, lấy một người anh không yêu, có lẽ chỉ có anh mới làm được việc ngốc ngếch đó mà thôi. Đã biết rõ tất cả những điều đó, thế nhưng cũng không có cách nào để từ chối. Có phải tôi thực sự còn ngốc hơn anh không?…. mình bị lừa tình,a này lấy vợ mà coi người ta như không khí,cô em kia yêu người khác thì dằn vặt______>chả hiểu nổi,rồi cô e ra nước ngoài với tình lang,cãi nhau về,anh này cắt xoẹt luôn tuần trăng mật bù,bù em vào vợ đi chơ….>>bà vợ nào mà chịu được cái này chứ cái cô em gái nuôi kia mới khốn nạn chứ,đi chơi về xong nảy ra một ý định truyền thuyết Băng Lan mím môi lại. Không! Cô sẽ không cho anh bất cứ cơ hội nào. Biện pháp tốt nhất là… cưới anh Thạch. Điều này không những làm cho anh hết hy vọng, mà chính cô cũng không còn hy vọng. Thực ra lúc cô về Đài Loan, hiểu được sự chăm sóc chu đáo của anh Thạch đối với mình, cô vô cùng cảm động và bắt đầu có suy nghĩ ấy. Sau một năm bôn ba vất vả, cô mới hiểu được rằng trước đây cô đã được anh yêu thương, chăm sóc như thế nào. Lúc đầu cô còn cảm thấy nếu cướp anh Thạch, sẽ có lỗi với Thu Thần, thế nhưng đã là người thì ai cũng ích kỷ, cô nhận ra mình không muốn đánh mất sự yêu thương chăm sóc của anh, nhất là những lúc cô yếu đuối… Cô quyết định kết hôn với anh Thạch. Tuy điều này là một tổn thương lớn với Thu Thần, nhưng cô tin Thu Thần, một người vừa thông minh vừa dũng cảm, nhất định sẽ đứng lên trong vũng lầy tình cảm nhanh hơn cô… phoẹt,cái suy nghĩ khỉ gió này,cô ta là queen Víc hay Võ bà chúa, rõ khỉ gió,đến đây,mình lê đến cuối HE tác giả giải thích là anh đã yêu em từ cái nhìn thứ n trước kia ọe cảm ơn bà con đã đọc

Chủ Đề