Ngự Hoàng review

Tác giả: Lạc Dận

Thể loại: cổ trang, cung đình, nhất thụ đa công [1x5], đế vương cường ngạo kiều thụ x bá đạo công [Vân Dương], lưu manh công [Bắc Thần], yêu mị công [Lạc Cẩn], mặt than công [Hoằng Nghị], trung khuyển ám vệ công [Hoài Viễn]

Trước khi viết bài review đầu tiên về đam mỹ NP thì mình có đọc kha khá bộ NP rồi, đa phần là thể loại NP đại thúc thụ hoặc cường thụ này nọ mà thường hay ngược, có một chút phần nào là nội dung, k hẳn đọc NP thuần H hay đi theo hướng H không nội dung. Các bộ NP ấy thì bạn thụ thường là một cách thần kỳ nào nó quyến rủ một đống bạn công, xong thì người này giành với người kia, ngược tới ngược lui xong rồi cả đám hợp nhau. Truyện này cũng na ná thế, bạn thụ là vua của Nam Triều, vì để điều tra nên giả làm dân thường. Trong chuyến vi hành của bạn qua từng mấu chốt [có 2 mấu chốt chính] thì bạn "quyến rủ" được 1 tướng quân, 1 sơn tặc, 1 chủ tổ chức thích khách, 1 thiếu gia nhà trộm mộ, 1 cận vệ. Truyện đi theo hướng tình yêu, truyện bạn thụ điều tra và cả hành trình giành lại đất nước, ngôi vị của bạn thụ khỏi tay phản thần. Truyện không có ngược, nếu có thì chắc k nặng đâu vì mình chẳng ấn tượng gì bị ngược hết. Mình nghĩ nội dung truyện cũng chẳng có cẩu huyết gì hết, dù rằng nó tận hơn 250 chương nhưng tác giả kể chuyện rất tài tình, có cân bằng giữa lãng mạn, tình cảm, đấu tranh, du hành và cả H. Nói chugn là bạn nào chán NP đại thúc bla ble thì truyện này rất khác, rất hay để đọc.

2. Về nội dung thì truyện bắt đầu khi bạn thụ là Ngôn Vô Trạm vào quân trại của bạn công đầu tiên là tướng quân tên Vân Dương, cũng là hợp mưu phản nước cùng với quan văn [mà cũng là bạn nối khố rồi người yêu-ish của bạn công này]. Ở đây bạn thụ đại khái điều tra điều bất thường trong quân trại bla ble, bị sỉ nhục thân thể tí xíu rồi phải hạ mình phục vụ cho tướng quân, rồi cũng được bạn công thứ hai là sơn tặc Bắc Thần để ý. Khi mà mọi chuyện bung ra là tướng quân muốn phản triều đình thì bạn công thứ ba là cận vệ riêng của bạn thụ tên Hoài Viễn ra sân cứu khi bạn bị Vân Dương cầm tù rồi cưỡng bức trong ngục, Vân Dương muốn mang bạn đi trốn khỏi quân triều đình lúc này đang tới. Khi được Hoài Viễn cứu thì bạn thụ chuyển sang giả trang thành người chăn ngựa trong Lạc Gia để [hình như] điều tra tiếp. Ở đây bạn gặp Bắc Thần rồi qua lại yêu nhau nhưng vì để công việc điều tra thuận lợi, bạn bỏ Bắc Thần để "hẹn hò" với Lạc Cẩn- thiếu gia Lạc Gia, anh này ban đầu kiểu là yếu đuối bệnh tật từ nhỏ, gió thổi chịu cũng k đc nhưng sau này lòi ra là hậu duệ của cái dòng dõi gì ấy có năng lực cao siêu gì đó, bạn này điều khiển được xác chết rồi còn là chủ của một tổ chức thích khách. Lạc Cẩn với bạn thụ lợi dụng nhau cho mục đích riêng nhưng sau này vẫn là yêu nhau. Lúc ở Lạc Gia, bạn thụ cũng quen được Hoằng Nghị [con cháu nhà chuyên trộm mộ thế gia], Hoằng Nghị là kẻ thù của Lạc Gia, 2 bạn này k có gì tranh chấp với nhau, giống như Bắc Thần, kiểu tự dưng bị thu hút bởi nhau ấy, sau 1 đêm bạn công nhầm thụ thành nữ rồi qua qua lại lại, ngày hôm sau thì nói cưới khi Lạc Cẩn bắt gặp rồi đòi giành người. Xong vụ ở Lạc Gia xong theo mình nhớ là bị rượt đuổi gì đó với Bắc Thần mà bạn bị Vân Dương bắt, rồi sau này bạn thụ với đám bạn công kia đánh nhau với phe Vân Dương. Cái tên mà chủ mưu phản quốc chết, xong cả nhà vui vẻ. Bạn thụ về làm hoàng đế, rước 1 đám về làm "nam phi". Đây là chi tiết mình chán nhất truyện. 1 đám bạn công ai cũng cường hết, truyện đi nội dung từ đầu đến cuối quá tốt, mà chuyện cho các bạn công danh phận ở bên hoàng đế như vậy thì quá hụt hẫng. Logic thì mình chưa nghĩ tới nhưng mình nghĩ là bạn thụ sẽ phải có cách nào tốt hơn chứ?! Kết thúc truyện cũng có tí thỏa mãn khi các bạn công hòa nhau, xây tầng hầm trong cung để có thể tự do vào ra trong cung nhưng mà... k đủ để kết 1 bộ truyện 250 chương.

3. Về nhân vật, tác giả xây dựng hình tượng nhân vật rất tốt, người nào người nấy có hồn, trừ bạn thụ. Hình tượng của thụ trong đầu mình k hẳn là hoàn chỉnh, chẳng biết gì sao nhưng hoàng đế thì bạn k hẳn ra hoàng đế, là dân thường cũng k, kiểu lấy 2 cái chia 2 là ra bạn. Chắc do ở ngoài vi hành lâu quá cá tính đánh mất nhưng mà mình k ấn tượng bạn thụ lắm. Bạn ấy khá cường, có chính kiến, có đầu óc, k có bị gượng ép cũng k làm độc giả khó chịu [ít nhất với mình là vậy]. Về các bạn công thì bàn về Bắc Thần với Hoằng Nghị trước đi. Bắc Thần thì là dạng lưu manh, siêu cấp lưu manh, thích cải trang thành người mặt xấu dù nhan sắc bạn này kiểu đẹp hết mức ấy, đánh nhau võ công giỏi, kiểu typical bad boy ấy. Hoằng Nghị thì dạng đúng đắn, lạnh lùng, ít nói [nghe bạn này nói chuyện với người khác mà cười chết], thuộc dạng làm nhiều hơn nói. 2 bạn này thương bạn thụ khá nhẹ nhàng, k có mâu thuẫn gì nhiều, đất diễn tương đối ngang nhau, cuối truyện hợp nhau đè bạn thụ ra làm cùng nhau. Lạc Cẩn thì kiểu người yêu mị ấy, đúng đắn mà lại "biến thái", hình tượng bên ngoài được tả là như tiên hạ phàm, thuộc loại biến thái phúc hắc có tổ chức. Lạc Cẩn có khá nhiều đất diễn, tâm lý được khai thác. Hoài Viễn là ít đất diễn nhất, ít được nhắc tới nhất, mà lời tỏ tình của bạn này mỗi câu nói là mỗi câu thấy thương, bạn này yêu thụ kiểu yêu chết sống, yêu chân thành, yêu kiểu người ấy vui mình vui, người ấy buồn mình làm chỗ dựa bla ble, yêu trong bóng tối, yêu cứng đầu, yêu hi sinh. Hoài Viễn thì chức nghiệp bạn này trong bóng tối nên làm như tác giả cũng quăng bạn này vô tối ấy, đất diễn ít đến đáng thương. Nhưng sau này khi nhường nhịn chăm sóc bạn thụ khi bị mấy bạn công kia bắt nạt thì bạn cũng vùng lên, trở nên khá phúc hắc, mà k phải kiểu đểu mà kiểu chọc tức bạn thụ mà tỏ ra vô tội hoặc là đói khát là ra tay làm liền chứ k có phí thời gian. Bạn nắm vị trí khá mấu chốt trong nội dung truyện. Cuối cùng là Vân Dương, đất diễn nhiều, nhưng sự xuất hiện không có consistent như các bạn kia mà là trong từng khúc truyện, khúc nào cũng làm ấn tượng hết. Vân Dương là hoang dã nhất, khác với Bắc Thần, bạn này làm tướng quân mới phù hợp, thả rong làm sói hoang làm ngựa dã chứ không hợp làm "nam phi". Vân Dương yêu bạn thụ theo cách ngang tàn nhất, bạo lực nhất, hoang dại nhất, trần trụi nhất. Tình yêu của Vân Dương chỉ biết là rất nhiều mà k đo đếm được, nếu có thể so sánh thì có thể là hơn cả Bắc Thần, hơn Lạc Cẩn, hơn cả Hoằng Nghị, ngang ngửa Hoài Viễn chứ k kém. Vân Dương yêu bạn thụ mà bị mâu thuẫn tâm lý bởi người bạn nối khố phản quốc của mình. Chi tiết tác giả giải thích tình yêu của Vân Dương, mình bị cảm động, một trong những tình cảm chân thành nhất trong tất cả đam mỹ mình đọc. Vân Dương phạm trọng tội, tội Vân Dương dù chết cũng k trả hết, nhưng tất cả Vân Dương nợ Ngôn Vô Trạm, chỉ là một chén tàu hủ và một lời xin lỗi mà thôi. Ban đầu mình thích Lạc Cẩn nhất, nhưng mình bị Vân Dương lay động tới tận tâm. Mình thích Vân Dương nhất, thích tình cảm của Vân Dương nhất.

4. Phó Đông Lưu là phản thần, là bạn nối khố cũng là "người yêu" của Vân Dương. Phó Đông Lưu yêu Vân Dương thật lòng, tình yêu hai bạn sẽ thành thật nếu như Phó Đông Lưu k có tham vọng quá lớn. Phó Đông Lưu chết mà không biết Vân Dương phản bội mình. Thôi thì tội bạn ấy nhưng mà cũng vì bạn tham vọng quá lớn mà thôi.

5. Kết thúc k có H cả bọn, mình đọc truyện này mà mong ngóng vụ này lắm vì bạn thụ khi dưới Vân Dương thì bạn thuẩn phục hoàn toàn, cũng gọi Hoằng Nghị là tướng công, mình muốn xem các bạn công còn lại sẽ phản ứng như thế nào nếu biết bạn thụ dưới Vân Dương lại yếu đuối như vậy. Ây da... Mình khá chắc, nếu có H của 6 người này, sẽ là H epic nhất luôn.

6. Nói cũng nói dữ quá rồi, nói chung truyện rất hay, rất dài. Nhiều lúc cũng lười xem tới tận chi tiết nên mình cũng lướt qua vài chi tiết về chiến lược đánh nhau, âm mưu này nọ. Vậy thôi, bạn nào thích NP/ k ngại NP, muốn đổi gió, muốn nội dung, muốn tình yêu, muốn H, mời nhào vô.

loading...

Chủ Đề