Phim 500 days of summer review

500 days of Summer là bộ phim mình xem lúc thi cử đang gấp rút nhất, vì mình ấy, là kiểu khi mệt quá thì bỏ hết rồi quay lại làm sau, khi mình ra khỏi được cái hộp chán chường đó.

500 days of Summer – một bộ phim về tình yêu, về cách con người ta yêu, chứ không phải một bộ phim tình yêu, nó khác Me Before You hay The Vow.

Mình brief qua một chút về phim nha.

  • Nhân vật chính: Joseph Gordon-Levitt [thủ vai Tom], Zooey Deschanel [thủ vai Summer]

2 nhân vật chính của bộ phim

  • Bối cảnh: Summer là nhân viên mới tại công ty Tom đang làm việc. Anh chàng là một người viết thiệp dù anh thích kiến trúc. Tom gần như cảm nắng Summer ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tom thì tin vào những thứ lãng mạn kiểu định mệnh trong khi Summer thì không tin vào tình yêu do đổ vỡ từ chính cha mẹ mình.

Thực ra bài này gọi là review cũng không đúng, nhưng thực sự mình thấy có rất nhiều ý kiến trái chiều xoay quanh tại sao không phải là một “happy ending”, tại sao Summer rời bỏ Tom và mọi người ghét nhân vật Summer. Họ cũng post những bài lên group review phim để hỏi lý do Summer quyết định chia tay với Tom, và nhiều người có vẻ đồng cảm với nhân vật Tom hơn là Summer.

Nhưng đối với mình, chẳng có gì khó hiểu khi Summer đưa ra lựa chọn như thế, khi Tom là một anh chàng tệ.

Joseph Gordon-Levitt, người trước đây từng chỉ trích nhân vật Tom của mình, thêm một lần nữa đã lên tiếng bảo vệ cả bộ phim và nhân vật của Deschanel, anh nói rằng:

“Xem lại phim đi. Đó chủ yếu là lỗi của Tom. Anh ấy tự vứt bỏ mọi thứ. Anh ta không chịu lắng nghe. Anh ta rất ích kỷ. May mắn là cuối cùng anh ta đã trưởng thành.”

Và đây là những lí do mà mình, hay chính diễn viên thủ vai Tom là Joseph Gordon-Levitt không hề ngạc nhiên khi Summer chọn người khác chứ không phải là Tom.

Tom là một anh chàng thụ động

Anh chàng là người thích Summer trước nhưng người mở lời lại là Summer khi cô nghe thấy anh nghe bản nhạc mà cô cũng thích. Người nắm tay trước là Summer, người chủ động hôn trước là Summer. Đến cả khi họ quyết định quan hệ với nhau thì Tom lại chần chừ và Summer, lại một lần nữa chủ động trong việc đó. Cô cũng là người rủ Tom thử những tư thế mới trong việc quan hệ của hai người.

Summer chủ động bắt chuyện khi biết Tom đang nghe bài hát của nhóm nhạc cô nàng yêu thích

Thay vì rủ cô đi chơi hay mở lời với cô, Tom chỉ cố tình mở thật to bài nhạc mà cô thích và chờ Summer đi qua rồi bắt chuyện với anh. Gruu, so bad.

Khi hai người họ cãi nhau, người đến xin lỗi trước lại là Summer. Có thể mọi người cho rằng ai có lỗi thì phải xin lỗi là đúng nhưng đáng tiếc, Tom sai thế nào anh ấy không hề nhận ra.

Sau khi chia tay, 2 người có gặp nhau trên tàu. Người chủ động chào hỏi lúc này vẫn là Summer.

Lần duy nhất Tom chủ động là khi hai người có quan điểm khác nhau và anh nghĩ bản thân mình đúng. [Cảnh hai người ngồi tại quán bar nói về quan điểm tình yêu]

Về sau, khi nhắc đến chồng mình, Summer kể: “Một ngày, khi em đang ngồi đọc Dorian Gray trong góc tiệm bánh, một anh chàng đến ngồi cùng và hỏi em về quyển sách. Giờ anh ta là chồng em!”

Tom chỉ biết nghĩ cho bản thân mình

Khi Summer quyết định để Tom bước vào thế giới của mình, cô dẫn anh đến nhà mình, cho anh xem những vật dụng hay hình ảnh mà một người chỉ quen biết Summer bên ngoài không thể biết. Summer mở lời: “Chuyện này em chưa bao giờ nói với ai.” Thay vì cảm thông và chia sẻ với Summer, Tom chỉ cảm thấy tự hào vì mình là người duy nhất biết được chuyện đó. [Xin lỗi nhưng ‘trẻ trâu’ là từ duy nhất mình nghĩ ra được khi xem đoạn này ạ hic]

Có một lần, khi Tom và Summer hẹn nhau tại quán bar thì bất ngờ có một anh chàng đến làm quen Summer dù biết cô đi cùng bạn trai. Tom không hề lên tiếng, anh chỉ ngồi uống và để Summer tự bảo vệ bản thân. Tom chỉ xuống tay đấm anh ta khi người đàn ông đó nói: “Không ngờ một người như thế lại làm bạn trai em!”. Đúng, Tom tự ái, nhưng không nghĩ đến cảm giác của người yêu mình. [Đó là lí do họ cãi nhau và Summer phải xin lỗi Tom trước đó, khá tệ nhỉ?]

Summer thích nghe nhạc của Ringo Starr nhưng Tom phản bác: “Chả ai thích nghe nhạc của Ringo Starr cả!”. Thay vì lắng nghe và tôn trọng sở thích của nhau, Tom như một anh chàng mới lớn, chỉ biết nghĩ đến ý kiến của bản thân.

Ai xem phim cũng biết Tom thích kiến trúc nhưng đó không phải thứ Summer thích dù cô vẫn nghe anh, vẫn đi cùng anh ngắm những tòa nhà. Trong bữa tiệc được tổ chức tại nhà Summer, anh đến mang theo một món quà, đó là một quyển sách về kiến trúc anh đã đọc. Thực sự, không có lựa chọn nào hoàn hảo hơn là Tom nên trải nghiệm qua việc chia tay để trưởng thành. Tom đã có thể mua một đóa hoa – cũng đủ làm Summer vui.

Tom và Summer là 2 mảnh ghép khác nhau, khi Summer cố gắng đi lên còn Tom thì không

Mọi người xem phim sẽ thấy, Summer vui tươi, cô hay mặc màu sáng, đặc biệt là màu xanh, tượng trưng cho nguồn năng lượng tích cực. Còn Tom thì lúc nào cũng lôi thôi, tóc tai bơ phờ, xuất hiện với những tông màu như xám, trắng. Bộ phim đã có thể diễn biến theo kiểu Summer kéo Tom ra khỏi mớ rắc rối của anh ấy nhưng hiện thực thì không, chả có ai giúp được Tom ngoài bản thân Tom.

Summer không ngừng trải nghiệm, cô tự tin, cô có thể vui vẻ khi không có tình yêu còn Tom thì tin tưởng vào tình yêu lãng mạn như trong mấy bộ truyện ngôn tình.

Summer có thể hòa nhập vào đám đông nhanh chóng, cô chẳng ngại giao tiếp với người lạ còn Tom, chỉ biết đến Summer và dường như chỉ cho riêng Summer vào thế giới của mình. Ngồi giữa bữa tiệc nhà Summer, Tom nói chuyện theo một cách tiêu cực và nhìn Summer vui vẻ với mọi người. Trong cảnh đó có một chi tiết mà mình nhớ mãi. Đó là khi Summer khen rằng Tom rất có năng lực về mặt kiến trúc với bạn của cô, Tom ngay lập tức đã từ chối và phản bác lại. Ánh mắt của Summer khi đó thực sự thất vọng, bởi người-yêu-cũ Tom vẫn chưa thể tìm được lối ra cho anh ấy.

Tom thích kiến trúc, nhưng anh vẫn cứ luẩn quẩn trong sự an toàn. Dù anh thấy công việc viết thiệp thật nhạt nhẽo, anh chẳng hề làm gì để thoát khỏi nó.

Tom hơi trẻ trâu, mình nghĩ vậy á. Thay vì mở lời với Summer, anh chỉ ngồi suy diễn, cho rằng việc cô cười hay ánh mắt nhìn khi nói chuyện ám chỉ rằng cô đã quan hệ với người đàn ông nào đó. Lạ lùng nhỉ? Sao Tom không ngỏ lời nói chuyện với cô, chào cô hay hẹn cô đi chơi?

Theo một khía cạnh nào đó, một người đàn ông nên là chỗ dựa cho người yêu của mình. Summer không thể lúc nào cũng có năng lượng tích cực để cùng kéo Tom đi lên được, mọi thứ nên đến từ 2 phía. Thay vì chỉ kêu ca, than phiền, Tom nên ưu tiên giải quyết đống lộn xộn của mình từ suy nghĩ đến công việc trước khi yêu người khác. Hoặc ít nhất hãy học cách lắng nghe, chia sẻ rồi cố gắng phát triển bản thân.

Tuy nhiên, mình nghĩ một phần lỗi cũng ở Summer khi cô chỉ im lặng và đưa ra dấu hiệu rằng cô cũng mệt mỏi với chuyện tình này bằng cách không nắm tay Tom, không chia sẻ và thầm lặng đặt dấu chấm hết. Tom đương nhiên sẽ không hiểu. Sau đó anh sẽ lục lọi trí nhớ để lần mò tìm dấu vết rạn nứt của cuộc tình, thực sự mất nhiều thời gian để hiểu ra và khá dằn vặt nữa.

Hm, chuyện này cũng rất hay gặp trong cuộc sống thì phải ha?

Về sau, khi Tom gặp Autumn, một cô nàng cùng lĩnh vực kiến trúc với anh. Mình không biết hai người họ sẽ diễn biến như thế nào nhưng mình đoán Tom sẽ thực sự trưởng thành khi yêu Winter – một cô gái khác. Bởi người mở lời lần đầu tiên vẫn là Autumn, cô nói đã từng gặp anh. Trong khi Tom, dù anh đã biết cách tiếp chuyện hơn, mở lời nhiều hơn, nhưng lại nói rằng: “Vậy ư, tôi không nhìn thấy cô!”. Hầy, lúc đó đáng lẽ Tom nên tinh tế hơn để đáp lại: “Wow, chúng ta cũng có duyên đó nhỉ?” thì mọi thứ có thể đã tốt lên nhiều.

Mình nghĩ bài review của mình khá dài rồi và mọi thứ đều là ý kiến cá nhân. Mình ý thức được mỗi người sẽ nhìn nhận bộ phim theo nhiều hướng khác nhau, chúng mình cùng tôn trọng sự khác biệt đó nhé!

500 days of Summer không phải là 500 ngày của mùa hè, mà nó là 500 ngày yêu Summer. Nhân vật Tom trải qua những ngày tươi sáng rồi lại xám xịt, và lại tươi sáng. Tất cả mọi thứ đều sẽ ổn thôi. Mình tin là như thế!

Và nếu mình là Summer, mình cũng sẽ chia tay với Tom để yêu một người chủ động hơn, mạnh mẽ hơn, có thể làm chỗ dựa cho nhau, cùng nhau đi lên. Tom, sau 500 ngày với Summer, dù yêu, dù hận, thì cũng trưởng thành lên rất nhiều.

Chủ Đề