Thầy nguyễn văn tây là ai

Thư mời của UBND H.Gò Dầu, do Chủ tịch Nguyễn Văn Nhu gửi chỉ ghi vắn tắt: “Đến dự lễ khánh thành Trường tiểu học Trần Quốc Đại, ấp Xóm Đồng, xã Thanh Phước. Thời gian là 8 giờ ngày 2.1.2022”.

Ông Nguyễn Văn Nên tham gia cắt băng khánh thành trường Tiểu học Trần Quốc Đại hôm 2.1.2022

Đó là một buổi sáng nắng gay gắt sau Tết Dương lịch 2022. Diễn văn buổi lễ do Phó chủ tịch UBND huyện Trương Thị Phú trình bày như một câu chuyện lịch sử được kể tóm tắt nhưng sống động, người dự khán ai cũng có thể hình dung những năm tháng khốc liệt của chiến tranh và cuộc sống thầy trò tiểu học nơi đây hơn nửa thế kỷ trước ra sao.

Ông Nguyễn Văn Nên cùng đại điện các doanh nghiệp trao tặng tập vở, xe đạp cùng đồ dùng học tập cho học sinh

“… nơi đây là vùng mất an ninh, địch ngày đêm bắn phá, càn quét khủng bố xóm làng, gom dân vào ấp chiến lược, đồng thời tiêu diệt cán bộ cách mạng. Nhưng nhân dân vẫn bám đất giữ làng cùng cán bộ địa phương hoạt động. Mặc dù chiến tranh ác liệt nhưng địa phương vẫn dựng lên mái trường tranh tre vách lá từ tháng 3.1961 để dạy học cho con em trong vùng, như: Chú Út Kỳ, anh Bảy Nên, anh Năm Phuông, anh Tư Tiên, anh Hai Tong… và nhiều anh chị khác cũng từng học dưới mái trường này. Và các thầy giáo lúc bấy giờ là những chiến sĩ cách mạng, điển hình như thầy Hai Hương và thầy Hai Bảnh [đã mất], thầy Năm Kỵ hiện sinh hoạt tại chi bộ ấp Xóm Đồng…”

Ông Nguyễn Văn Nên và ông Võ Văn Phuông với Thầy giáo Trần Văn Kỵ

Tại buổi lễ, Uỷ viên Bộ Chính trị Nguyễn Văn Nên và nguyên Phó trưởng Ban thường trực Ban Tuyên giáo Võ Văn Phuông gặp lại ông Năm Kỵ, người thầy giáo đã vượt qua lửa khói đạn bom dìu dắt học trò mấy mươi năm trước và cùng nhắc chuyện xưa. “Lúc đó có hai kỷ niệm nhớ nhất, là hằng ngày đi học thấy lính từ xa thì phải lo chui vô bụi giấu hết tập vở, vì chương trình học của mình là theo miền Bắc, có hình ảnh bộ đội, dép râu… đối với chính quyền Việt Nam Cộng hòa lúc đó là phản động. Kỷ niệm thứ hai là tan học về thường rủ nhau tắm suối”, ông Nguyễn Văn Nên chia sẻ.

Đại diện Công ty CP Giấy Vĩnh Tiến [TP.HCM] tặng mỗi em học sinh 10 cuốn tập nhân dịp khánh thành trường

Có 50 học sinh có hoàn cảnh khó khăn được tham dự lễ và nhận quà. Đó là một chiếc xe đạp mới, chiếc cặp xinh xinh cùng túi xách gồm 10 cuốn tập loại tốt do các doanh nghiệp gửi tặng. Nhìn các em nhỏ thó, thơ ngây lên nhận quà, ông Nguyễn Văn Nên kéo tay lại hỏi lớp, hỏi tuổi rồi vui cùng các em. Ít ai biết rằng những năm tháng được may mắn ngồi dưới mái trường ấy, ông Nên chỉ mới 8 tuổi.

Trường được xây mới với kinh phí gần 5 tỉ đồng

Trường tiểu học Trần Quốc Đại được xây mới với kinh phí gần 5 tỉ đồng do Công ty Cổ phần Sữa Quốc tế tài trợ; Ban Tuyên giáo Trung ương tặng thiết bị thư viện và 45 đầu sách. Tại buổi lễ khánh thành, Công ty bảo vệ Hoàn Hảo [Tây Ninh] tặng 50 triệu đồng học bổng; Công ty TNHH sản xuất và thương mại Trương Vui [TP.HCM] tặng 100 chiếc cặp mới. Ngoài ra, từ sự vận động của PV Báo Thanh Niên, Công ty CP Giấy Vĩnh Tiến đã tặng thêm 3.200 cuốn tập.

Tin liên quan

Đối với các định nghĩa khác, xem Nguyễn Thanh Sơn [định hướng].

Bài viết này cần thêm chú thích nguồn gốc để kiểm chứng thông tin. Mời bạn giúp hoàn thiện bài viết này bằng cách bổ sung chú thích tới các nguồn đáng tin cậy. Các nội dung không có nguồn có thể bị nghi ngờ và xóa bỏ.

Bài viết này hiện đang gây tranh cãi về tính trung lập. Có thể có thảo luận liên quan tại trang thảo luận. Xin đừng xóa bảng thông báo này cho đến khi kết thúc hoặc đạt được đồng thuận trong vấn đề này.

Nguyễn Thanh Sơn [5 tháng 11 năm 1910-9 tháng 1 năm 1996] là đảng viên Đảng Cộng sản Đông Dương, Bí thư Xứ uỷ Nam Kỳ, Thứ trưởng Bộ Tài chính Việt Nam, Đại tá Quân đội nhân dân Việt Nam.

Nguyễn Thanh Sơn tên thật là Nguyễn Văn Tây, sinh tại ấp Trà Ngoa, làng Trà Côn, quận Cầu Kè, tỉnh Cần Thơ [nay là xã Trà Côn, huyện Trà Ôn, tỉnh Vĩnh Long].[1]

Thuở nhỏ ông học ở trường làng, sau đó theo học trường Collège de Cần Thơ.

Năm 1926, khi còn đang theo học ở trường trường Collège de Cần Thơ, ông tham gia hoạt động cách mạng.

Tháng 6/1927, ông được tổ chức cử sang dự lớp huấn luyện chính trị khoá III Hội Việt Nam Cách mạng Thanh niên do Nguyễn Ái Quốc mở ở Quảng Châu [Trung Quốc].[2]

Trong thời gian dự khoá huấn luyện ở Quảng Châu, Nguyễn Thanh Sơn được kết nạp vào tổ chức Việt Nam Thanh Niên Cách mạng Đồng chí Hội do Nguyễn Ái Quốc sáng lập. Xong khoá huấn luyện, ông trở về nước hoạt động, được tổ chức phân công về vùng Cao Lãnh, Sa Đéc [nay thuộc Đồng Tháp] hoạt động tuyên truyền hội viên. Tại đây, ông đứng ra tuyên truyền vận động cách mạng trong giới học sinh, trí thức, thợ thuyền.

Trung tuần tháng 9 năm 1929, tại Bình Thuỷ [Cần Thơ] một cuộc hội nghị thành lập Đặc uỷ An Nam Cộng sản Đảng Hậu Giang do ông Châu Văn Liêm, Bí thư lâm thời Trung ương An Nam Cộng sản Đảng chủ trì. Hội nghị bầu ra Ban chấp hành đặc uỷ Hậu Giang đầu tiên gồm có: Ung Văn Khiêm, Hà Huy Giáp, Nguyễn Văn Tây [Nguyễn Thanh Sơn], Lê Văn Sô, Nguyễn Văn Trí do ông Ung Văn Khiêm làm Bí thư. Ông được phân công phụ trách vùng Sa Đéc, Cao Lãnh. Tại đây, ông xây dựng được một chi bộ An Nam Cộng sản Đảng.

Tháng 2 năm 1930, Đảng Cộng sản Việt Nam được thành lập, ngay sau đó chi bộ Đảng cộng sản vùng Cao Lãnh cũng được chính thức thành lập, gồm có 3 đảng viên: Nguyễn Văn Tây, Nguyễn Văn Thiệt, Trần Thị Thơ. Ông làm Bí thư.

Để hỗ trợ công tác, ông tiếp tục phát triển tờ báo "Lao Nông" [được phát hành bí mật từ thời kì An Nam cộng sản Đảng].

Thực hiện nhiệm vụ chi bộ đề ra, các đảng viên phân công nhau về địa phương tuyên truyền gây dựng cơ sở cho hội, hướng dẫn quần chúng đấu tranh chống thực dân Pháp đòi quyền dân sinh, dân chủ.

Tháng 5/1930, ông cùng các đảng viên trong chi bộ tổ chức một cuộc biểu tình lớn huy động trên 4.000 người tham dự, với khẩu hiệu "Ngày 1 tháng 5 muôn năm", yêu sách đình thuế hai tháng, phải bỏ các phạt vạ vô lý. Cuộc biểu tình đã gây được ảnh hưởng lớn. Sơ thảo lịch sử Đảng Cộng sản Việt Nam có đánh giá về cuộc biểu tình này là một trong những cuộc biểu tình đã ảnh hưởng lớn đến phong trào trong cả nước.

Sau cuộc biểu tình đó, ông tiếp tục dẫn một lực lượng hỗ trợ cho một số cuộc biểu tình khác ở Long Xuyên, Cần Thơ. Sau đó, ông được trên phân công về chỉ đạo phong trào cách mạng ở các tỉnh miền Đông Nam Bộ.

Tháng 6/1930, ông được cử làm Bí thư tỉnh Gia Định.[3]

Đến tháng 2/1931, ông được cử giữ chức Bí thư Xứ uỷ Nam kỳ. Cuối tháng 4/1931, ông bị bắt, bị kết án tù chung thân khổ sai, đày ra Côn Đảo.

Năm 1936, Mặt trận bình dân Pháp lên cầm quyền, ban bố một số quyền tự do dân chủ, ân xá chính trị phạm, ở trong nước phong trào đấu tranh công khai đòi quyền dân sinh, dân chủ, đòi thả tù chính trị phạm phát triển mạnh. Trước các phong trào đấu tranh đó và Mặt trận bình dân Pháp đang thắng thế, nhà cầm quyền Pháp buộc phải thả một số tù chính trị phạm, ông và hàng trăm chiến sĩ cách mạng bị đày ra Côn Đảo được trả tự do.

Trở về đất liền, ông tham gia hoạt động công khai tại Sài Gòn, tổ chức nhà xuất bản " Tiền phong thơ xã ", xuất bản báo " Avant-Garde ", tờ báo của Trung ương Đảng cộng sản Đông Dương lúc bấy giờ. [sau đổi là Le Peule: Báo Dân Chúng], chủ nhiệm tờ " Đông Dương tạp chí ". Tạp chí này xuất bản theo Chỉ thị của đồng chí Nguyễn Văn Cừ - Tổng Bí thư của Đảng lúc đó.

Từ tháng 9/1939, ông rút vào hoạt động bí mật, hoạt động ở vùng Tri Tôn, Bảy Núi, U Minh Thượng. Sau khởi nghĩa Nam Kỳ, địch ra sức khủng bố, cơ sở Đảng, cách mạng từ trên xuống hầu như bị tan vỡ. Đầu năm 1941, cơ sở Đảng, cách mạng dần dần hồi phục. Giữa năm 1941, Liên tỉnh uỷ Hậu Giang được thành lập đồng chí Bùi Văn Dự làm Bí thư, Nguyễn Truyền Thanh [Ba Lê] làm Phó bí thư, ông giữ nhiệm vụ Uỷ viên Liên tỉnh.

Đầu năm 1945, ông làm Bí thư liên tỉnh uỷ Hậu Giang, xứ uỷ viên xứ uỷ Nam Kỳ, chỉ đạo tổng khởi nghĩa Cách mạng Tháng Tám năm 1945 ở các tỉnh miền Tây.

Cách mạng Tháng Tám năm 1945 thành công, ông là Xứ uỷ viên, Uỷ viên uỷ ban hành chánh Nam bộ. Đến tháng 10/1945, Xứ uỷ mới được thành lập trên cơ sở thống nhất giữa hai hệ thống Đảng Tiền Phong và Giải phóng do ông Tôn Đức Thắng làm Bí thư. Xứ uỷ mới cử ông Nguyễn Văn Cúc [Mười Cúc tức đồng chí Nguyễn Văn Linh] Xứ uỷ viên làm Bí thư liên Tỉnh uỷ Hậu Giang, ông Nguyễn Thanh Sơn chuyển xuống làm Phó bí thư.

Tháng 1/1946, ông là đại biểu Quốc hội Việt Nam khoá I, đơn vị tỉnh Trà Vinh, đến tháng 6/1946, ông được phân công Chánh thanh tra chính trị miền Tây, Uỷ viên uỷ ban kháng chiến Nam bộ. Năm 1947, ông là Xứ uỷ viên Nam Bộ, Phó chủ tịch Uỷ ban kháng chiến miền Nam Việt Nam chuyên trách về các vấn đề kháng chiến Nam Bộ.

Năm 1948, ông là Xứ uỷ viên, uỷ viên quân sự, rồi uỷ viên ngoại vụ, Uỷ ban kháng chiến hành chánh Nam Bộ. Đến tháng 12/1949, ông là Uỷ viên Ban tiếp vận Trung ương, phụ trách công tác tiếp vận bằng đường biển từ Băng Cốc [Thái Lan] qua Campuchia về các quân khu Nam Trung Bộ và Liên khu 5. Sau đó ông được Trung ươngg cử làm trưởng đoàn phụ trách tổ chức chi viện cho cách mạng Campuchia, trong số thành viên của đoàn có ông Sơn Ngọc Minh, ông Tou Samouth [về sau ông Sơn Ngọc Minh là Tổng Bí thư Đảng cộng sản Campuchia]. Ông được giao nhiệm vụ đại diện cho Xứ uỷ Nam bộ đi thống nhất Đảng bộ Campuchia với Ban cán sự Đảng ở Thái Lan.

Năm 1950-1954, ông là Xứ uỷ viên Nam bộ; Bí thư ban cán sự Đảng bộ ĐCS Đông Dương kiêm Tư lệnh và Chính uỷ tình nguyện quân Việt Nam tại Campuchia. Đại biểu Bộ Tổng tư lệnh trong phái đoàn quân sự Việt Nam tại Giơnevơ. Trưởng phái đoàn Bộ Tổng tư lệnh Quân đội nhân dân Việt Nam trong Uỷ ban Liên hiệp đình chiến Việt Nam-Campuchia. Phó trưởng ban Lào-Campuchia Trung ương.

Từ tháng 4/1958, đến tháng 9/1976, ông giữ chức Thứ trưởng Bộ Tài chính, Bí thư Đảng Đoàn Bộ. Ông đã dẫn đoàn Đại biểu Bộ Tài chính nước ta đi khảo sát và học tập rút kinh nghiệm về công tác tài chánh tại các nước Liên Xô, Trung Quốc; Trưởng phái đoàn chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hoà tại Hội nghị Bộ trưởng Tài chính 12 nứơc xã hội chủ nghĩa ở thủ đô Pra-ha [Tiệp Khắc]… Ông góp phần kiện toàn và phát triển ngành tài chính Việt Nam, xây dựng hệ thống Đại học tài chính Trung ương, Trung học kinh tế Tài chính cho 17 tỉnh, tổ chức quản lý ngoại tệ, bảo hiểm Việt Nam.

Tháng 10/1976, ông nghỉ hưu, về sinh sống cùng gia đình tại số nhà 198 Nam Kỳ Khởi Nghĩa, phường 6 quận 3 Thành phố Hồ Chí Minh. Tuy nghỉ hưu, nhưng ông vẫn làm việc, đóng góp các vấn đề chiến lược với Trung ương từ Đại hội Đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ V, VI, VII cũng như một số Hội nghị Trung ương, đồng thời giúp tư liệu cho công tác lịch sử Đảng Thành phố Hồ Chí Minh và một số tỉnh Nam Bộ.

Ngày 9/1/1996, ông mất tại Thành phố Hồ Chí Minh, thọ 86 tuổi.

Gần 40 năm hoạt động cách mạng, ông đã được Đảng và Nhà nứơc Việt Nam tặng thưởng: Huân chương Sao Vàng, Huân chương Hồ Chí Minh, Huân chương Độc lập hạng III, Huân chương Kháng chiến chống Mỹ cứu nứơc hạng I, Huân chương Chiến thắng hạng I, Huân chương Kháng chiến chống Pháp hạng I, Huân chương " Quân kỳ quyết thắng ", Huy chương Thành đồng Tổ quốc, Huy hiệu 40 năm và 50 năm tuổi Đảng và nhiều Huy chương, Huy hiệu khác.

  1. ^ “Tiểu sử đồng chí NGUYỄN THANH SƠN”. Ủy ban nhân dân quận 2, TPHCM.
  2. ^ Cùng đi với Nguyễn Thanh Sơn còn có: Lê Văn Sô, Trần Ngọc Điệp, Đặng Văn Lý [Cần Thơ], Nguyễn Văn Phát [Sa Đéc], Nguyễn Văn Chiến [Gia Định], Nguyễn Văn Cưng, Trần Văn Thạnh [Long Xuyên], Huỳnh Quảng [Bạc Liêu].
  3. ^ Nguyễn Thanh Sơn trọn đời theo Bác Hồ - Hồi ức của một người con Đồng bằng sông Cửu Long

Lấy từ “//vi.wikipedia.org/w/index.php?title=Nguyễn_Văn_Tây&oldid=68428056”

Video liên quan

Chủ Đề