Thiên thần hộ mệnh của bạn là ai trong tfboys

HHT - Năm 2023, TFBOYS sẽ chạm mốc 10 năm hoạt động, cũng là thời khắc hoàn thành đúng lời hẹn ước khi cả nhóm ra mắt. Nhưng mới đây, bài viết về lời hẹn ước này đột nhiên biến mất khiến cư dân mạng hoang mang, tin đồn về việc nhóm ngầm tan rã một lần nữa nổi lên. 

Ngày 16/2, netizen Trung Quốc phát hiện bài đăng Weibo tuyên truyền cho "hẹn ước 10 năm" của TFBOYS đã không còn truy cập được nữa. Có người cho rằng bài đăng này đã bị công ty quản lý của nhóm nhạc xoá vĩnh viễn, hoặc chuyển chế độ hiển thị sang riêng tư. Cũng có người đoán bài viết không truy cập được vì công ty chủ quản đã cài đặt chế độ chỉ xem được bài viết trong vòng 6 tháng gần nhất cho Weibo nhóm.

Ảnh chụp bài đăng Weibo trước khi biến mất.

Được biết, bài viết này được đăng từ tháng 8/2013. Từ khi ra mắt, TFBOYS đã nổi tiếng với lời hẹn đồng hành cùng fan, không tan rã trong vòng 10 năm. Đến nay, TFBOYS đã hoạt động được 8 năm, năm 2023 chính là kì hạn cho "hẹn ước 10 năm" của nhóm.

Trước đó, đã có không ít lần tin đồn TFBOYS tan rã nổi lên trên các mạng xã hội Trung Quốc. Việc các thành viên dần có hoạt động cá nhân, sự lớn mạnh của cộng đồng fan dẫn đến việc fandom "chia năm xẻ bảy" trở nên khó tránh với mâu thuẫn giữa fan only, fan couple, fan nhóm. Việc công ty chủ quản chia màu, đặt tên fandom riêng cho từng thành viên, đồng thời các nhóm fan couple cũng có màu tiếp ứng và tên fandom riêng biệt đã vô hình trung đẩy những mâu thuẫn này trở nên căng thẳng.

Trong khi cộng đồng fan nhóm TFBOYS có tên là Tứ Diệp Thảo, màu đại diện là màu cam...

anh cả Vương Tuấn Khải có tên fandom riêng là Tiểu Bàng Giải, màu đại diện là xanh lam.

Vương Nguyên cũng có fandom riêng là Tiểu Thang Viên, màu đại diện là xanh lục.

Còn Dịch Dương Thiên Tỉ có tên fandom riêng là Thiên Chỉ Hạc, màu đại diện là màu đỏ.

Từ năm 2017, các thành viên của TFBOYS đồng loạt thành lập phòng làm việc riêng, từ đó, số lần xuất hiện chung của nhóm chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nhiều năm fandom mâu thuẫn, cùng với hoạt động chung ít ỏi đã khiến cộng đồng Tứ Diệp Thảo ngày càng tiếc nuối.

Năm 2017, các thành viên TFBOYS đã thành lập phòng làm việc riêng.

Cũng vì thế, tuy bài đăng Weibo nói trên có ý nghĩa vô cùng to lớn đối với các Tứ Diệp Thảo, nhưng trước sự việc này, nhiều người chỉ còn biết ngậm ngùi bày tỏ: "Đúng là trưởng thành rồi thì sẽ tách ra. Cuối cùng người khắc khoải cũng chỉ có fan mà thôi".

Hiện tại, bài viết "hẹn ước 10 năm" đã hiển thị lại, fan suy đoán đây có thể là lỗi từ phía nền tảng. Tuy nhiên, một số cư dân mạng đùa rằng có thể Thời Đại Phong Tuấn - công ty chủ quản của TFBOYS đang cố ý "thử lòng" dân tình, xem độ thảo luận về nhóm có còn cao hay không. Tin đồn TFBOYS ngầm tan rã vừa nổi lên đã được kết thúc, fan nhóm cũng đã an lòng sau một phen "thót tim".

Thanh Quân

Bạn là người có tính cách....

Tiêu cực Tốt bụng Lạc quan Hào phóng Khôn ngoan Thân thiện

Tật xấu của bạn là...

Lười Ham ăn Ghen tị Hám sắc Tham lam Kiêu ngạo

Bạn thích ...

Tiền Điên thoại Game Ngủ Ăn Đẹp

Theo bạn cuộc sống là ...

Thứ luôn thay đổi Thứ có các luật lệ Thứ luôn gò bó Thứ có thể tự do Thứ ta được sống Đơn giản là cuộc sống

Thần hộ mệnh đối với bạn là ...

Người luôn bảo vệ bạn Người luôn giúp đỡ bạn Người luôn ủng hộ bạn Người luôn quan tâm bạn Người luôn chăm sóc bạn Người làm tất cả vì bạn


_Tại sao lại xơ xác như vậy?

_Cái gì?

_Đôi cánh của em.

_Vì sắp đến ngày trở về rồi.

_Trở về đâu?

_Trở về nơi đó, nơi vốn thuộc về thiên thần.

Đêm hôm đó, Vương Tuấn Khải không say. Hắn chỉ muốn mượn rượu tăng thêm chút can đảm, sau đó giữ thật chặt thiên thần của mình.

Ôm thiên thần vào lòng, câu yêu đã trực bật ra khỏi bờ môi, sau cùng lại thành “Vương Nguyên nhi, đừng đi”. Vương Tuấn Khải cũng chẳng biết mình do dự điều gì. Hắn vốn tưởng rằng mình vô cùng ích kỷ, luôn tìm cách níu chân thiên thần, luôn tìm cách cắt đi đôi cánh trắng. Thế nhưng lời yêu ràng buộc hắn lại không dám nói, hắn chỉ biết nỉ non da diết bảo thiên thần đừng đi.

Ngay khi thiên thần đang ngủ say trong ngực, một vầng trắng ngà sáng lên trong đầu Vương Tuấn Khải. Giọng nói trầm ổn không biết là của ai, một mực vang vang trong đầu hắn:

“Thời hạn của Vương Nguyên sắp hết, chỉ còn lại mười hai ngày. Thiên thần tự từ bỏ thân phận thiên thần coi như đã coi thường sinh mệnh của chính mình, sẽ không bao giờ được tái sinh lần nữa. Sinh mệnh mà thiên thần coi thường cũng vĩnh viễn biến mất. Vương Tuấn Khải, nếu ngươi thực sự yêu thương cậu ấy, hãy mau khuyên cậu ấy trở về đi.”

Âm thanh chấm dứt, ánh sáng cũng vụt tắt, Vương Tuấn Khải bừng tỉnh, mở mắt nhìn xuống người đang ở trong lồng ngực. Gương mặt trong veo đang ngủ mê mệt. Hắn cứ vậy ôm cậu vào lòng, ngắm nhìn cậu suốt đêm. Mái tóc mềm, sống mũi cao, bờ môi đầy đặn và hàng lông mi dài. Thiên thần của hắn từng nét, từng nét đều giống như từ trong tranh bước ra. Hắn sẽ ghi nhớ thật kỹ gương mặt này, sẽ không bao giờ để hình ảnh của cậu phai nhòa trong tâm trí.

Gần sáng, Vương Tuấn Khải bước xuống giường, đắp lại chăn cho thiên thần thật cẩn thận, sau đó thay đồ đi ra ngoài. Gió sớm mang theo hơi sương lạnh buốt đập vào mặt tê tái, Vương Tuấn Khải khẽ rùng mình cố gắng làm quen với cái lạnh. Vương Nguyên nhi, có thể em sẽ ghét anh, sẽ hận anh, nhưng em hãy mau trở về làm một thiên thần thật tốt.

Ngày đầu tiên, Vương Tuấn Khải quay cảnh hôn bị NG rất nhiều lần. Quay xong hắn lập tức trốn vào một góc đánh răng. Đánh hết lần này đến lần khác vẫn không thôi cảm thấy vị lờm lợm trong vòm họng. Hắn nhìn vào mình trong gương tự cười khổ. Vương Nguyên nhi, em có thấy không, mau trở về đi nhé.

Ngày thứ hai, Vương Tuấn Khải cầm lấy túi xách của mình nhìn theo bóng lưng thiên thần rời đi. Hắn làm sao có thể không thấy chiếc lông vũ trắng muốt nhuốm đỏ máu đằng kia. Vương Tuấn Khải cắn chặt răng, cố gắng ngăn cản mình chạy ra ôm cậu ấy lại. Vương Nguyên nhi, mau về đi, anh không xứng.

Ngày thứ ba, Vương Tuấn Khải nấp sau cánh cửa sân thượng, nhìn thiên thần di di mũi giày trên nền tuyết trắng. Trái tim hắn giống như bị thít chặt. Vương Nguyên nhi, tại sao em chưa chịu trở về.

Ngày thứ tư, Vương Tuấn Khải liếc vào gương trang điểm giống như ngày trước vẫn thường làm. Thiên thần đang nhắm mắt, gương mặt xanh xao khiến người ta thương tiếc. Vương Nguyên nhi, em mệt mỏi rồi, mau trở về thôi.

Ngày thứ năm, giữa hình trái tim trên cửa sổ phản chiếu một thân ảnh mảnh mai đang hồn nhiên ngửa tay ra ngoài trời hứng tuyết. Vương Tuấn Khải chăm chú nhìn vào hình ảnh phản chiếu đó, khóe miệng vừa nở nụ cười đã lại tắt.

Ngày thứ sáu, Vương Tuấn Khải gắp toàn bộ đồ ăn Vương Nguyên ghét nhất vào bát người bên cạnh. Vương Nguyên nhi, kể cả khi trở về rồi em cũng phải ăn thật nhiều như thế này nhé, em quá gầy rồi.

Ngày thứ bảy, Vương Tuấn Khải vò nát tờ báo công bố tình giả thành thật vào trong thùng rác. Hắn gục đầu xuống bàn, nhìn ra ngoài cửa sổ. Vương Nguyên nhi, như vậy đã đủ để em trở về chưa, chính anh cũng sắp chịu không nổi nữa rồi.

Ngay thứ tám, Vương Tuấn Khải nhìn theo bóng lưng thẳng tắp của người phía trước, bước chân từng chút một chậm lại. Vương Nguyên nhi, hãy để anh đứng ở phía sau này, từ xa xa nhìn em thôi nhé. Anh sẽ không níu chân em lại nữa đâu, trở về đi, thế là đủ lắm rồi.

Ngày thứ chín, Vương Tuấn Khải nhìn sang người bên cạnh, tai lại nghếch lên cố gắng cảm nhận tiếng thở đều đều từ hàng ghế phía trên. Vương Nguyên nhi, về đi thôi, em phải sống cho thật tốt.

Ngày thứ mười, Vương Tuấn Khải xem lại ảnh chụp của buổi họp báo, ngón tay vân vê gương mặt thiên thần nhỏ đang cười rạng rỡ với ống kính. Vương Nguyên nhi, lúc nào em cũng phải cười như thế này mới được, có biết không.

Ngày thứ mười một, lọn tóc trên tay Vương Tuấn Khải chẳng thể mềm mại, thơm ngát như mái tóc của thiên thần. Hắn nở nụ cười tự giễu cợt chính mình. Vương Nguyên nhi, em trở về chưa?

Ngày thứ mười hai, đã là ngày cuối cùng, thế mà Vương Nguyên vẫn khăng khăng không chịu quay về. Vương Tuấn Khải bất lực nhìn chiếc lông vũ cuối cùng chuẩn bị rơi xuống. Hắn cố gắng bảo vệ thiên thần, nhưng cuối cùng thiên thần lại đem sinh mệnh còn lại của mình mà cứu hắn. Hắn khóc, hắn bất lực, hắn gào thét hắn yêu thiên thần.

Nhưng đã muộn.

Vương Tuấn Khải sau đó, vẫn sống, vẫn tiếp tục ca hát, vẫn tiếp tục làm việc. Giống như một thiên thần tên là Vương Nguyên chưa từng xuất hiện trong cuộc đời của hắn. Hắn chẳng kể cho ai nghe về cậu, cũng như câu chuyện tình yêu mà cậu và hắn là nhân vật chính.

Có một chuyện không ai biết, đó là đêm nào Vương Tuấn Khải cũng nằm mơ, mơ thấy một cậu trai mơ hồ mà hắn nhìn không rõ mặt, chỉ biết trên lưng cậu ta có một đôi cánh trắng lộng lẫy.

Vương Tuấn Khải luôn chờ đợi những giấc mơ đó. Hy vọng khuôn mặt hắn luôn khắc ghi trong lòng có một lần hiện rõ.

———END EXTRA——-

Video liên quan

Chủ Đề