10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Không phải Coldplay. Không phải Creed. Không phải Limp Bizkit. Mà là U2! Hình như U2 chỉ đứng sau Nickelback về vị trí các ban nhạc bị ghét nhất thế giới.

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

1. Đáng ghét

Người ta ghét U2 và tay frontman Bono vì cái tên ban nhạc và nghệ danh kỳ cục của hai nhân vật chính trong band: tay ca sĩ Bono (tên thật là Paul David Hewson) và tay guitar lead The Edge (tên thật là David Howell Evans); trong khi thành viên chơi bass và thành viên đánh trống vẫn muốn người nghe nhạc gọi họ bằng cái tên cúng cơm, lần lượt là Adam ClaytonLarry Mullen Jr.

Người ta ghét U2 vì những phát ngôn quá đỗi quan trọng hóa của Bono, vì sở thích nói đạo lý của Bono, hay cả vì Bono không bao giờ tháo cặp kính râm (dù là nguyên nhân sâu xa là anh này bị căn bệnh Glaucoma – mà người Bắc gọi là thiên đầu thống và người Nam gọi là bệnh cườm nước).

Người ta ghét U2 vì Bono luôn mở mồm thương xót người nghèo nhưng ban nhạc lại né thuế thu nhập tiền bản quyền tác giả khi thu xếp chuyển một phần kinh doanh nghệ thuật của họ sang đất nước Hà Lan, nơi áp dụng mức thuế hấp dẫn cho các nghệ sĩ.

Người ta ghét U2 vì cái tham vọng trở thành ban nhạc vĩ đại nhất thế giới, bằng mọi cách, gồm cả việc bắt tay với Apple để có được nguyên toàn bộ album Songs Of Innocence (2014) tự động xuất hiện trong từng chiếc ipod, từng chiếc iphone của người mua, hoàn toàn miễn phí dù cho họ có muốn hay không. Bạn tưởng tượng mỗi khi chiếc ipod hoặc iphone của bạn cắm dây ra loa hay chạy Bluetooth nhạc trên xe thì kiểu gì album đó của U2 sẽ tự động autoplay như thể Bono đang cầm thìa nhồi từng âm thanh vào đôi tai của bạn.

Thế tôi lại không ghét U2. Điều duy nhất ngăn cản tôi nghe nhạc của U2 nằm ở 2 lý do:

i) Giọng hát cao lanh lảnh của Bono.

ii) Phần nhạc chơi theo kiểu dồn dập đều đặn để tạo không khí rực rỡ khi chơi ở sân vận động.

Cũng không có gì là sai với điểm thứ 2 nêu ở trên, nhưng khi kết hợp nó với điểm thứ 1 là giọng hát chói của Bono, thì lại phát sinh vấn đề. Giống như nghệ sĩ Robert Palmer từng dãi bày với anh oánh bass Adam Clayton của U2 như sau: “Chúa ơi, cậu có thể làm ơn bảo tay ca sĩ nhà cậu hát giảm tông xuống, chỉ một chút thôi. Như vậy là hắn sẽ vừa giúp cả hắn lẫn tất cả mọi người, những ai phải nghe hắn hát khỏi cảm thấy mệt tai hơn”. Với tôi, sự kết hợp của 2 thứ trên (ví dụ như trong bài “With Or Without You” hoặc “Beautiful Day”) làm cho âm nhạc của U2 trở nên có vẻ lớn lao và bay quá cao (tựa như chính phong cách của frontman Bono điều mà nhiều người cảm thấy ghét) khiến tôi chỉ mong thứ âm nhạc đó chạm được xuống đất. Nhưng điều đó đã không xảy ra. Vậy nên tôi đã bỏ qua việc thẩm nhạc U2.

Cho đến khi mọi chuyện bắt nguồn từ việc “cưỡng âm” của chính album Songs Of Innocence. Cứ mỗi khi điện thoại tôi kết nối loa trên xe, album đó lại tự động bật lên như thể người ta thèm muốn nghe nhạc U2 lắm. Sau khoảng 10 lần tắt đi không thương tiếc, có một lúc tôi mới chẳng may nghe được bài “Song For Someone”. Tôi mới để ý thấy giọng hát của Bono được làm bớt chói hơn ở những đoạn cao, không rõ do lối hát hay khâu xử lý kỹ thuật hay phong cách sản xuất nhạc của Danger Mouse trong album này đã tiết chế Bono. Rồi những bài ấn tượng hơn sau đó như “Volcano” có câu bass giai điệu, “Cedarwood Road” có phần interlude ở gần về cuối, hoặc âm thanh bập bùng trong “This Is Where You Can Reach Me Now” đều mang tới không khí khác nhiều so với nhạc U2 tôi nghe trên đài.

Kể ra việc “cưỡng âm” đó cũng rất hiệu quả! Nó khiến tôi tìm nghe lại nhạc của U2 từ những ngày đầu, để xem liệu có những bài nào vừa tai mình hơn không. Và kết quả là:

  1. Tôi trở nên kết nhất âm thanh đập vào mặt của Post-Punk mà U2 chơi ở giai đoạn đầu qua 3 album Boy (1980), October (1981) và War (1983);

  2. Rồi đến âm thanh buồn chơi vơi ở giai đoạn 2 qua album The Unforgettable Fire (1984) và The Joshua Tree (1987); và

  3. Âm thanh pha với điện tử và industrial rock có phần đen tối ở giai đoạn 3 qua album Achtung Baby (1991), Pop (1997) và cả đĩa nhạc kỳ lạ đầy thử nghiệm của Zooropa (1993).

Đây đều là những album từ hay cho đến hay xuất sắc của ban nhạc. Nhưng có điều ngay từ giai đoạn đầu, nó đã nhen nhóm nuôi dưỡng một thứ yếu tố “khó gần” dần dà gây phần khó chịu của nhạc U2 trong các giai đoạn sau.

2. Đáng nể

Ở giai đoạn đầu tiên này, nhạc của U2 mang một âm thanh nhiều cảm xúc hơn nhạc Punk, dù không phô diễn những kỹ thuật phức tạp của các band Hard Rock khác thời kỳ trước. Kể cũng khó, khi các thành viên của U2 ban đầu chỉ là những kẻ chơi nhạc vụng về. Rồi sau hàng loạt buổi jam nhạc, khi tìm được sự kết nối thần giao cách cảm với nhau thì lúc đó U2 mới định hình âm thanh có sự trau chuốt hơn như ta nghe được ở các sản phẩm chính thức.

Tôi kết cách chơi câu bass tưng tửng funky với các khoảnh khắc tĩnh đối lập với câu bass interlude làm đầy của Adam Clayton chơi rất hiệu quả trong bài “Twilight”. Tôi thích cách Clayton tạo các khoảng lặng trong “I Threw A Brick Through Window”. Và cách đánh câu bass giai điệu, vuốt dây ở cuối khuông nhạc mà đôi lúc vẫn nhả những khoảng trống của anh trong bài “Red Light”. Chính phong cách chơi để lại những khoảng tĩnh không có tiếng bass là chủ ý tinh tế của Clayton cho âm thanh tạo bởi đồng đội được phơi bày ra, tăng sự tương phản của bài hát, lúc vơi, lúc đầy đặn.

Về phần trống, Larry Mullen Jr. có một kiểu chơi rất đáng nể và xứng đáng là một trong những tay trống giỏi của nhạc Rock đương đại. Anh có độ cảm nhận về nhịp cực chắc, đến mức nhà sản xuất Brian Eno kể rằng Mullen từng phát hiện cái máy click track gõ nhịp bị chỉnh lệch tốc độ so với lần thu trước, dù độ chênh chỉ vài mili giây. Khi chơi Mullen thường sẽ điều khiển nhịp độ chắc đều, tuy vậy, anh sẽ phải tìm những khoảnh khắc để chơi lệch đảo phách, một thứ gia vị rất đặc trưng của U2. Ở bài “I Will Follow”, anh phá cách ở tiếng snare khi cứ mỗi khuông số 2, snare sẽ đánh thành 2 nốt móc đơn ở cuối, khiến nó xen giữa phần kick drum, thay vì vào cùng nhịp; và ở khuông số 4, anh lại chơi trống snare bằng các nốt móc kép theo cụm 3 nốt, gây bừng tỉnh cho người nghe. Tiếng snare như trống đánh trận trong “Sunday Bloody Sunday” cũng được chơi lệch phách rất hay. Đấy là phần snare đảo phách khi mà hi hat hoặc tambourine đóng nhiệm vụ giữ nhịp. Có những lúc Mullen lại đổi phách ở kick drum, tạo sự vội vã, nhất là khi anh chêm nó vào ngay trước khuông nhạc tiếp theo, hoặc chơi lệch phách chỉ bằng tiếng hi hat khẽ mở, tiếng cymbal vào nhạc đầy bất ngờ. “Stories For Boys” là một ví dụ về cách chơi trống sáng tạo thay đổi liên tục trong bài, và còn dùng tiếng cowbell rất hiệu quả.

Về phần guitar, The Edge cực giỏi trong việc kiến tạo âm sắc cho cây đàn của anh. Ở những ngày đầu Edge cũng hay viết nhạc qua power chord, chơi vơi không rõ về âm trưởng hay thứ, tạo nhiều khoảng trống để sau đó anh có thể tự do thu âm đè thêm những sáng tạo mới. Dù không phải là người chơi có kỹ thuật thượng thừa, anh lại tinh tế trong việc tạo hiệu ứng của cây đàn. Như bài “An Cat Dubh” có tiếng intro ma quái làm nền cho phần riff rải đều hợp âm. Một chiêu thức nữa mà Edge hay làm là chơi tiếng harmonic trên guitar, chạm nhẹ lên dây ở những vị trí phát ra âm thanh lanh lảnh như tiếng chuông, nghe rất hay như trong bài “An Cat Dubh” kể trên, hoặc “Stories For Boys” cũng vậy.

Về giọng hát, chính thời kỳ mà Bono ghét giọng anh nhất lại là thời kỳ tôi hợp tai nhất. Nó vẫn còn độ thô ráp, không quá chau truốt. Nhiều khi nghe nhạc của U2 đợt này tôi lại nghĩ tới sự ảnh hưởng của những ban nhạc như Suedesau này chính vì lối hát của anh.

3. Đáng sợ

Nhưng mà ngay ở giai đoạn đầu này, ban nhạc bắt đầu tìm ra một công thức rất “U2” để tạo một thứ âm nhạc lớn và vĩ đại, đó là:

Bài này sợ này!

i) Phần bass của Adam Clayton có một kiểu chơi giữ nhịp cực đều bằng những nốt móc đơn chạy đều đặn 1-2-3-4-5-6-7-8 và lặp lại, một phong cách dồn dập, đập vào mặt theo cách rất Punk như RamonesSex Pistols hay chơi. Đó có thể là một nốt duy nhất là nốt gốc của hợp âm ở mỗi khuông như ở bài “Gloria”, hoặc đổi chút sang 1-2 nốt khác cũng trong cùng hợp âm đó. Nó xuất hiện ngày một nhiều ở các giai đoạn sau, như với bài “With Or Without You”, “I Still Haven’t Found What I’m Looking For”, “Who’s Gonna Ride Your Wild Horses”, “Beautiful Day” “When I Look At Your World”, v.v. Cách chơi này tạo hiệu quả cho việc kích thích tiềm thức của người nghe nhạc trong các show phải nhảy theo, đặc biệt khi kết hợp với nhịp trống đều đặn từ kick drum hoặc hi hat hoặc bất kỳ thứ gì mà Larry Mullen Jr không chơi phá cách.

ii) Màu sắc guitar được lấp đầy bằng hiệu ứng echo/delay rất riêng của The Edge. Bằng việc vọng lại từng nốt đàn, hiệu ứng này của anh sẽ đẻ ra nhiều nốt nhạc hơn, xen kẽ các nốt anh chơi. Hiệu ứng này có thể nghe được ở bài “I Will Follow” hay “Fire” trong giai đoạn đầu. Nhưng từ giai đoạn 2 trở đi, thì nó là phần gần như không thể thiếu trong nhạc U2. Bài “Bad” và “Where The Streets Have No Name” là các ví dụ rất rõ. Thay vì chỉ 3 nốt được chơi ở mỗi khuông nhạc đối với bài “Bad” hoặc 6 nốt với bài “Streets”, nó được nhân đôi lần lượt thành 6 nốt hay 12 nốt. Và chính những nốt vọng lại xuất hiện ở ngoài nhịp chính lại tạo không gian ảo diệu hơn. Cách chơi này giúp anh vẽ nên một bức tranh âm nhạc rộng lớn hơn rất nhiều so với số thành viên ban nhạc 4 người thực tế có thể làm được.

Như tôi có nói ở trên, không phải do cách chơi và làm nhạc trên của các thành viên là yếu tố gây “khó gần”, nhưng khi nó kết hợp với giọng hát cao của Bono thì nó tiến dần tới sự “khó chịu”.

Ở bài “Where The Streets Have No Name” và “With Or Without You” ở album Joshua Tree chẳng hạn, cái “khó chịu” nhen nhóm mỗi lúc Bono ngân giọng hát của mình kéo bầu không khí âm nhạc lên khoảng không rộng lớn bao la hơn. Cũng trong album đó, cũng với bầu không gian âm nhạc rộng lớn đó, nhưng bài “Bullet The Blue Sky” tuyệt hay vì âm sắc tối tăm từ tiếng đàn guitar đầy ảo diệu của The Edge và nhịp trống mê hoặc của Larry Mullen Jr. lại tôn hợp giọng của Bono.

Bài này hay này!

Cái màu tối tăm đó tiếp tục được phát huy trong hai album, Achtung Baby và Pop, mix cùng với nhạc điện tử và industrial, gần giống như thứ nhạc của Depeche ModeNine Inch Nails, đã tạo ra một loạt những bài nhạc cực hay và hợp giọng anh frontman của U2 vô cùng.

Vậy là hoá ra cái công thức khiến tôi “khó chịu” nằm ở phong cách làm nhạc nói trên cộng với giọng cao của Bono trên tông nền nhạc tươi sáng. Kể ra nghe thì cũng kỳ cục, nhưng đúng thực chính các hợp âm trưởng trong phần nhạc mà U2 khi cố tô màu cho tươi sáng nhất, trên một nền phong cảnh rộng lớn bát ngát nhất, lại làm giọng hát bay cao của Bono trôi tuột khỏi tai tôi. Ví dụ rõ ràng nhất chính là “Beautiful Day” trong album ở giai đoạn 4 - một bản hoàn chỉnh nhất của những gì từng thành viên của U2 tỉ mẩn tô vẽ thì lại là thứ quá lớn lao với cảm nhận của tôi. Tôi biết mình chỉ thuộc số ít khó chịu với “công thức” nhạc đó, bởi vì “công thức” này đã mang tới thành công lớn nhất cho ban nhạc, và nó ảnh hưởng đến rất nhiều band như Oasis hay Coldplay khi họ đặt mục tiêu viết ra những bản ca hoành tráng để chơi trước sân khấu hàng ngàn hàng vạn người.

***

Nói chung, phải công nhận hiếm có ban nhạc nào có nhiều cú chuyển mình về mặt âm nhạc lớn lao như U2 mà vẫn thành công cực lớn về mặt thương mại và vẫn được lòng giới phê bình đến như vậy. Bono thậm chí được bầu là ứng viên sáng giá trong vai trò ca sĩ ở một siêu ban nhạc đương đại. Thế nên chuyện yêu và ghét với U2 và Bono vì thế cũng không tìm được những tiếng nói chung, bởi mỗi người đều có một lý do riêng, và ai cũng có cái lý của họ.

Tôi cũng có cái lý của tôi. Như đã nói ở trên, tôi không ghét U2. Chỉ vẫn là thứ âm thanh rộng lớn – “larger than life” này cũng na ná cái tính cách của Bono, và những gì “khó ưa” nhất liên quan tới anh. Bởi cuối cùng, mục đích chính mà Bono muốn hướng tới, đó là chứng tỏ sự vĩ đại của họ, và U2 chính là ban nhạc vĩ đại nhất thế giới!

Hoặc là ban nhạc bị ghét (gần) nhất thế giới!

Tùy bạn chọn!

Hẹn gặp lại!

Kink

Nó không bao giờ dễ dàng cố gắng tìm ra ai là người giỏi nhất ở một thứ gì đó, đặc biệt là khi nói đến âm nhạc. Tất cả chúng ta đều có sở thích và sở thích của riêng mình.

Khi liệt kê các tay trống rock tốt nhất mọi thời đại, có nhiều khía cạnh cần xem xét. Phong cách, ngọn lửa, kỹ thuật và sự thể hiện đều đóng một phần. Nhưng những gì về cái nhìn và cảm nhận?

Tất cả đi vào chơi. Vì vậy, ở đây, một cái nhìn về bảng xếp hạng của chúng tôi về 25 tay trống rock hàng đầu mọi thời đại:

25. Alex Van Halen (Van Halen)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Giống như nhiều người đánh trống, Van Halen bị ảnh hưởng sớm bởi nhạc jazz Great Buddy Rich. Van Halen trở thành một trong những người khổng lồ của sân khấu Arena Rock với một trong những ban nhạc rock lớn nhất thế giới. Mặc dù anh trai, Eddie, có xu hướng lấy hầu hết ánh đèn sân khấu, sự chính xác và kịp thời của Alex là không thể thiếu để thành công của Van Halen. Tác phẩm của anh ấy trong bản hit năm 1984, Hot Hot for giáo viên có lẽ là tác phẩm tốt nhất của anh ấy với ban nhạc.

Nguồn hình ảnh: Bộ sưu tập Donaldson/Hình ảnh Getty

24. Tommy Lee (Mötley Crüe)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Lee không gặp khó khăn gì khi sống cuộc sống của một ngôi sao nhạc rock trong thời hoàng kim của Crue, nhưng vẫn có lẽ là tay trống sân khấu nhất những năm 1980. Cho dù đó là đánh trống lộn ngược hay trên đường đua theo phong cách tàu lượn siêu tốc, Lee là một nghệ sĩ giải trí đầu tiên và quan trọng nhất, và điều đó không nên bị bỏ qua. Anh ấy đã cung cấp một số sức mạnh và kỹ năng hết sức cho các bài hát như là Wild Wild Side, và Dr. Cám thấy tốt."

Nguồn hình ảnh: hình ảnh Peter Still/Getty

23. Phil Collins (Genesis)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Trước khi Genesis trở thành một mặt hàng chủ lực trong những năm 1980 với Collins với tư cách là người đứng đầu, và chính anh ta đã biến thành một siêu sao solo, họ là một bộ trang phục đá tiến bộ với anh ta sau bộ dụng cụ. Công việc trống Collins, tỏa sáng trên Genesis, 1974 Triumph The Lamb nằm xuống trên sân khấu Broadway. Tuy nhiên, solo của anh ấy vào năm 1981, trong không khí tối nay vẫn là tác phẩm đáng nhớ nhất của anh ấy với những cây gậy.

Nguồn hình ảnh: Hình ảnh Waring Abbott/Getty

22. Carmine Appice (Vanilla Fudge, Dio)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Một nửa số anh em Appice trống, Carmine đã được ghi nhận là ảnh hưởng đến những người như Phil Collins, Tommy Lee và John Bonham. Appice lần đầu tiên được công nhận với ban nhạc rock ảo giác, Vanilla Fudge. Anh ấy cũng đã chơi với Jeff Beck và Rod Stewart, người sau mà anh ấy đã đồng sáng tác bản hit của Da Da Ya nghĩ tôi gợi cảm? Tính linh hoạt và khả năng pha trộn các khía cạnh kỹ thuật và ngẫu hứng của trống là điều đã cho phép sự nghiệp của Appice, kéo dài đến những năm 70 của anh ấy.

Nguồn hình ảnh: Ebet Roberts/Getty Images

21. Janet Weiss (Sleater-Kinney)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Được biết đến với trí thông minh âm nhạc và kịp thời, chơi sức mạnh, Weiss đã tự đặt tên cho mình với Rockers Sleater-Kinney độc lập vào những năm 1990. Sự vĩ đại của cô ấy được hiển thị trên hai trong số các bản hit lớn hơn của ban nhạc, thì Dig Dig Me Out và và Bật nó. Cô cũng tỏa sáng trên dòng lãng mạn, một bài hát từ dự án dự án Wild Flag, bao gồm cả người bạn cùng nhóm Sleater-Kinney Carrie Brownstein.

Nguồn hình ảnh: Hình ảnh Scott Dudelson/Getty

20. Chad Smith (Chili Peppers màu đỏ)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Will Ferrell sườn Doppelganger, Smith đã ghi dấu ấn với món ớt nóng thay thế, Funk Rock Red Chili, nhưng vẫn là một trong những tay trống được tìm kiếm nhiều nhất để làm việc. Anh ta thường chơi Ghost Notes, một nhịp điệu không có sân. Được biết đến với phong cách funk và tác phẩm rãnh rắn, Smith cũng là một người hướng dẫn trống nổi tiếng ở Hoa Kỳ và Vương quốc Anh.

Nguồn hình ảnh: Kevin Winter/Getty Images

19. Roger Taylor (Nữ hoàng)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Chia sẻ sân khấu với người đàn ông phía trước rực rỡ Freddie Mercury và guitar Virtuoso Brian May, nó có thể hiểu được tại sao Taylor có thể bị lạc trong Nữ hoàng Shuffle. Anh ấy không chỉ giúp sáng tác một số ca khúc nổi tiếng nhất của ban nhạc (Hồi Stone Cold Crazy, và dưới áp lực), mà anh ấy còn coi là một trong những tay trống có ảnh hưởng hơn của thập niên 1970. Taylor bổ sung cho một phong cách đánh trống có phương pháp với tính linh hoạt của anh ấy như một ca sĩ khi ở phía sau bộ dụng cụ.

Nguồn hình ảnh: Shinko Music/Getty Images

18. Tommy Aldridge (Black Oak Arkansas, Ozzy Osbourne, Whitesnake)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Trước khi Aldridge nổi tiếng bằng cách chơi với Metal God Ozzy Osbourne và sau đó là phiên bản thân thiện với đài phát thanh của Whitesnake, anh là một thành viên tuổi teen của Rockers Classic Black Oak Arkansas. Aldridge, người tự dạy mình chơi và thường làm như vậy không mặc áo, nổi tiếng trong các vòng tròn đá cứng cho phong cách độc đáo của mình như một biểu tượng trống bass đôi.

Nguồn hình ảnh: Tạp chí Rhythm/Getty Images

17. Jeff Porcaro (Toto)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Có lẽ là tay trống studio nổi bật nhất mọi thời đại, sự phổ biến thương mại của Porcaro, đạt đỉnh điểm vào những năm 1980 với Toto. Tác phẩm trống của anh ấy trong ban nhạc đã giành chiến thắng trong ban nhạc, nhóm Ros Rosanna-đặc biệt là kết thúc-là một ví dụ điển hình cho công việc đặc biệt của Porcaro, không bao giờ hào nhoáng nhưng luôn luôn chặt chẽ và chính xác.

Nguồn hình ảnh: Hình ảnh Rob Verhorst/Getty

16. Danny Carey (Công cụ)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Carey là một người khác trong dòng tay trống rock tiến bộ thành công. Anh ấy được đánh giá cao vì chữ ký thời gian phức tạp và khả năng đối xử với bàn tay và bàn chân của mình theo cách tương tự khi chơi. Bị ảnh hưởng nặng nề bởi nhạc jazz, Carey được coi là một trong những tay trống đa dạng hơn trên cả hai cảnh hard rock và kim loại.

Nguồn hình ảnh: Archive Knight Archive/Getty Images

15. Terry Bozzio (Frank Zappa, người mất tích)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Trong số những tay trống đa dạng nhất từ ​​trước đến nay, Bozzio được đánh giá rất cao cho kỹ thuật gần như hoàn hảo của mình. Anh ấy đã được hoan nghênh khi chơi với Frank Zappa, cũng cung cấp giọng hát, sau đó kiếm được thành công trong những năm 1980 với những người mất tích, được vợ anh ấy đứng đầu vào thời điểm đó, Dale Bozzio. Anh ấy cũng được coi là một trong những người đánh trống phòng thu hay nhất trong lịch sử nhạc rock.

Nguồn hình ảnh: hình ảnh Paul Natkin/Getty

14. Maureen Hồi Moe xông Tucker (nhung dưới lòng đất)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Tucker được tôn sùng nhiều vì cách tiếp cận của cô ấy để chơi trống như âm thanh thực sự của cô ấy. Trong khi với Velvet do Lou Reed dẫn đầu, Tucker chơi đứng lên và hiếm khi dựa vào cymbals. Crescendo của cô ấy trong ban nhạc, năm 1967, hit heroin, anh ấy là một người yêu thích của Tucker, nhưng tinh vi và thôi miên đã thể hiện sự vĩ đại của cô ấy.

Nguồn hình ảnh: Hình ảnh Gijsbert Hanekroot/Getty

13. Max Weinberg (Bruce Springsteen & The E Street Band)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Được biết đến với cách chơi mạnh mẽ nhưng dễ quản lý của mình, Weinberg không trốn tránh đằng sau một núi trống và cymbals, anh ta chỉ giữ cho nó đơn giản. Mạnh mẽ Max Max, tỏa sáng trên Springsteen, cổ điển sinh ra để chạy bộ và phòng kẹo được đánh giá thấp. Cả hai thể hiện sức mạnh và sức mạnh của Weinberg, như một tay trống rock thành đạt. Hãy để không quên hoạt động của mình với tư cách là người lãnh đạo ban nhạc studio đêm khuya của Conan O hèBrien.

Nguồn hình ảnh: hình ảnh Paul Natkin/Getty

14. Maureen Hồi Moe xông Tucker (nhung dưới lòng đất)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Tucker được tôn sùng nhiều vì cách tiếp cận của cô ấy để chơi trống như âm thanh thực sự của cô ấy. Trong khi với Velvet do Lou Reed dẫn đầu, Tucker chơi đứng lên và hiếm khi dựa vào cymbals. Crescendo của cô ấy trong ban nhạc, năm 1967, hit heroin, anh ấy là một người yêu thích của Tucker, nhưng tinh vi và thôi miên đã thể hiện sự vĩ đại của cô ấy.

Nguồn hình ảnh: Hình ảnh Gijsbert Hanekroot/Getty

13. Max Weinberg (Bruce Springsteen & The E Street Band)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Được biết đến với cách chơi mạnh mẽ nhưng dễ quản lý của mình, Weinberg không trốn tránh đằng sau một núi trống và cymbals, anh ta chỉ giữ cho nó đơn giản. Mạnh mẽ Max Max, tỏa sáng trên Springsteen, cổ điển sinh ra để chạy bộ và phòng kẹo được đánh giá thấp. Cả hai thể hiện sức mạnh và sức mạnh của Weinberg, như một tay trống rock thành đạt. Hãy để không quên hoạt động của mình với tư cách là người lãnh đạo ban nhạc studio đêm khuya của Conan O hèBrien.

12. Mike Portnoy (Nhà hát mơ ước, adrenaline mob)

Bị ảnh hưởng bởi tất cả những người vĩ đại, Portnoy đã đặt mình lên đó với những huyền thoại thực sự của tiếng trống đá. Đó là công việc của ông với tư cách là đồng sáng lập của The Dream Band/Metal Band Dream tiến bộ, đã mang lại cho ông rất nhiều giải thưởng. Portnoy, người đã học tại Boston, Đại học Âm nhạc Berklee nổi tiếng, là một sinh viên thực sự của nhạc cụ và đã liên tục mang đến sự đổi mới của mình cho thế giới luôn phức tạp của tiếng trống prog-rock.

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Nguồn hình ảnh: Tạp chí Rhythm/Getty Images

11. Dave Grohl (Nirvana, Foo Fighters)

Grohl giao dịch trong trống của mình cho một cây đàn guitar trong khi đứng trước các máy bay chiến đấu foo thành công lớn. Tuy nhiên, anh ấy vẫn là tay trống giỏi nhất trong ban nhạc và cung cấp công việc như vậy trên một số bản hit lớn nhất của nhóm như là Ever Everlong, và anh hùng của tôi. Một tay trống tự học, Grohl được biết đến với sự hung dữ thô thiển, đặc biệt là trong những ngày đầu. Điều đó tiếp tục khi anh gia nhập Nirvana, nhưng được tinh tế hơn. Anh coi việc chơi trống như một khoa học và lấy từng khía cạnh của nghề thủ công và tìm thấy vị trí thích hợp của riêng mình. Một số tác phẩm tốt nhất của anh ấy có thể được tìm thấy trong các bài hát như Nirvana Hồi Hồi có mùi giống như Teen Spirit, và trong Bloom, và một bài hát cho The Dead Hồi với Queens of the Stone Age.

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Nguồn hình ảnh: Hình ảnh Kmazur/Getty

10. Ringo Starr (The Beatles)

Starr có thể không phải là tay trống sáng tạo hoặc âm thanh kỹ thuật nhất mọi thời đại, nhưng anh ta được cho là người nổi tiếng nhất. Những người trong The Biết khen ngợi Starr vì cách anh ấy cảm thấy theo cách của mình xung quanh bộ trống. Có lẽ không ai mang đến một nhịp đập mạnh mẽ hơn Starr, người đã tuyên bố anh ấy ở đó để giữ thời gian và cung cấp hỗ trợ nhịp nhàng. Hãy đến với nhau là một ví dụ hoàn hảo về cái sau.

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Nguồn hình ảnh: Hình ảnh Keystone-France/Getty

9. Ian Paice (màu tím đậm)

Một người khổng lồ đá cứng thực sự, Paice là trái tim và linh hồn của Deep Purple. Paice, người cũng đã dành thời gian trong những năm đầu của Whitesnake, được coi là một trong những người tiên phong của đá tiến bộ, sau đó là kim loại, đánh trống. Có rất nhiều ảnh hưởng nhạc jazz trong việc chơi Paice, như trên hình ảnh của Home Home từ Deep Purple, 1971 Classic, Machine Head.

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Nguồn hình ảnh: Shinko Music/Getty Images

Nguồn hình ảnh: Hình ảnh Rob Verhorst/Getty

6. Keith Moon (The Who)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Không thể phủ nhận Mặt trăng, không thể phủ nhận là một trong những nhân vật thực sự trong lịch sử nhạc rock. Anh ta cũng có thể chơi, như thể hiện rõ trên những người ghim người theo dõi những đứa trẻ đều ổn và là người thực sự của tôi. Anh chơi hết mình và nhanh, giống như anh sống. Phong cách của anh ấy là của riêng anh ấy, đôi khi mất kiểm soát nhưng nhỏ gọn cùng một lúc. Moon cũng có ảnh hưởng như một nghệ sĩ giải trí cho những trò hề giận dữ và những trò hề trên sân khấu.

Nguồn hình ảnh: Hình ảnh Larry Hulst/Getty

5. Bill Bruford (vâng, Vua Crimson)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Một số người thích gọi Bruford là cha đỡ đầu của tiếng trống đá tiến bộ. Họ sẽ sai. Anh ấy được biết đến nhiều nhất với công việc của mình với ban nhạc Prog-rock Hall of Fame, vâng. Anh cũng chơi với King Crimson và dành thời gian với Genesis. Những người như Mike Portnoy và Danny Carey coi Bruford là một ảnh hưởng quan trọng, chủ yếu là về tính độc đáo và giữ thời gian, chính xác và trí thông minh của anh ấy.

Nguồn hình ảnh: Hình ảnh Gijsbert Hanekroot/Getty

4. Charlie Watts (Stones Rolling Stones)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Stoic, chuyên nghiệp và oh, rất chặt chẽ. Đó là Watts. Người ta thường nói rằng những viên đá sẽ ngừng biểu diễn từ lâu nếu Watts chọn đặt gậy cho tốt. Giống như hầu hết những người vĩ đại này, Watts có nguồn gốc jazz sâu sắc trong khi cung cấp một số blues. Rõ ràng có rất nhiều ví dụ xuất sắc về tài năng đó, nhưng năm 1966, hit Hit Paint It, Black, thực sự là Watts ở mức tốt nhất của anh ấy.

Nguồn hình ảnh: hình ảnh Paul Natkin/Getty

3. Ginger Baker (kem)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Được coi là tay trống siêu sao đầu tiên của Rock hồi vào những năm 1960, Baker đã giúp thành lập ban nhạc Cream với huyền thoại guitar Eric Clapton. Một ảnh hưởng lớn đến nhiều tay trống vĩ đại nhất của Rock, Baker được ghi nhận là bậc thầy của hai tiếng trống bass trong khi truyền nhiều nền tảng nhạc jazz của anh ấy vào chơi sáng tạo của anh ấy.

Nguồn hình ảnh: Richard E. Aaron/Getty Images

2. Neil Peart (Rush)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Người ta nói rằng không ai khác ngoài Peart có thể chơi âm nhạc phức tạp của những người khổng lồ prog-rock Rush. Mặc dù âm thanh kỹ thuật và sáng tạo đáng kinh ngạc, nhưng điều mà có lẽ ấn tượng nhất về Peart là anh ấy làm cho nó trông dễ dàng. Chưa kể, anh ấy là một người biểu diễn tuyệt vời, người luôn khiêm tốn về tài năng của mình. Anh ấy là một người cầu toàn, người luôn luôn - và - sẵn sàng học hỏi. Rõ ràng có rất nhiều bài hát vội vàng minh họa cho sự vĩ đại của Peart, nhưng của Yy Yyz và và LA LA Villa Strangiato là một lời giới thiệu lý tưởng.

Nguồn hình ảnh: Hình ảnh Larry Hulst/Getty

5. Bill Bruford (vâng, Vua Crimson)

10 tay trống rock xuất sắc nhất mọi thời đại năm 2022

Một số người thích gọi Bruford là cha đỡ đầu của tiếng trống đá tiến bộ. Họ sẽ sai. Anh ấy được biết đến nhiều nhất với công việc của mình với ban nhạc Prog-rock Hall of Fame, vâng. Anh cũng chơi với King Crimson và dành thời gian với Genesis. Những người như Mike Portnoy và Danny Carey coi Bruford là một ảnh hưởng quan trọng, chủ yếu là về tính độc đáo và giữ thời gian, chính xác và trí thông minh của anh ấy.

Nguồn hình ảnh: Hình ảnh Gijsbert Hanekroot/Getty

Ai được coi là tay trống rock giỏi nhất mọi thời đại?

Mười tay trống hàng đầu của mọi thời đại..
1 - John Bonham.Không có gì đáng ngạc nhiên, John Bonham là số 1 trong hầu hết các danh sách các tay trống ..
2 - Neil Peart.....
3 - Stewart Copeland.....
4 - Người bạn giàu có.....
5 - Keith Moon.....
6 - Dave Grohl.....
7 - Ramon Hồi Tiki Hồi Fulwood.....
8 - Ginger Baker.....

Tay trống số 1 mọi thời đại là ai?

1: John Bonham dễ dàng đứng đầu danh sách các tay trống giỏi nhất mọi thời đại của chúng tôi, John Hồi Bonzo Hồi Bonham là cường quốc nhịp nhàng đằng sau những huyền thoại đá cứng Led Zeppelin.John Bonham Easily topping our list of the best drummers of all time, John “Bonzo” Bonham was the rhythmic powerhouse behind hard-rock legends Led Zeppelin.

10 tay trống giỏi nhất trên thế giới là ai?

Top 10 tay trống giỏi nhất mọi thời đại.