Hợp đồng tình nhân của kẻ thừa kế yêu mãi không tha chưng 57

Chương 46: Hợp Đồng Tình Nhân 10 Năm (16)

Chương trước Chương tiếp

Một ngày kia anh chờ cô từ rất sớm nhưng chờ đến khi màn đêm xuống, chờ đến khi con đường tối tăm cho tới một ngày mới lại tới vẫn không thấy cô xuất hiện.

Đó là một đêm lâu nhất, dày vò nhất mà anh từng trải qua.

10h đồng hồ nhưng lại háo hết toàn bộ kiên nhẫn và tính tình của anh.

Nhưng sau đó anh mới biết được 10h đồng hồ đó chỉ là mới bắt đầu… bởi vì, ngày hôm sau, ngày hôm sau nữa, ngày thứ tư… cho tới hai ngàn ngày sau anh vẫn không xuất hiện.

Cô giống như một giấc mộng trong cuộc đời anh, tới vội vàng mà đi cũng vội vàng.

Cô càn quấy lừa đi trái tim anh, sau đó không phụ trách nhiệm chạy tới nước Mỹ.

Không ai biết, Lâm Thâm Thâm và Cẩm Dương nhận thức.

Anh chân chân chính chính là quý thiếu gia, bề ngoài khiêm tốn nhưng nội tâm lại kiêu ngạo không ai bì nổi.

Anh có tư cách để kiêu ngạo.

Nhưng người kiêu ngạo có một đặc điểm chính là sĩ diện, khổ thân.

Cho nên, anh không bỏ xuống được mặt mũi đi dò hỏi người khác động thái của cô, anh cũng không đi hỏi thăm, anh cho rằng thời gian dài trôi đi tất cả chỉ là gió thoảng mây trôi.

Nhưng sau đó anh mới hiểu được, có một số người, có một loại tình yêu sẽ ở thời gian trôi đi mà kéo dài mãi.

Tuy anh không nói ra nhưng đáy lòng vẫn luôn biết anh đang đợi.

Có một loại chờ đợi, trong lúc người ngoài không biết đã biến thành tình cảm thâm nhập đến khắc cốt.

…… Hồi ức · kết thúc……

Cẩm Dương đứng bên ngoài ban công phòng ngủ của Lâm Thâm Thâm, trong tay kẹp một điếu thuốc, ánh mắt nhìn ngọn đèn ở đằng xa, thân ảnh có chút cô đơn.

Anh có bề ngoài hoàn hảo không tổn hao gì nhưng bên trong lại cất giấu một trái tim đang đập rộn ràng.

Nhiều năm qua không phải anh không đụng vào những ký ức đó mà là không dám.

Có ai đã từng chờ một người chưa?

Liệu có ai biết chờ đợi là chuyện khủng bố cỡ nào?

Thời gian càng dài, loại khủng bố này càng dày đặc, bởi vì, sẽ không ai biết ngươi chờ đợi rốt cuộc có đổi được hoa nở hay không.

Bởi vì, ngươi trơ mắt nhìn niên hoa của mình mất đi, thời gian trôi qua nhưng lại chỉ có thể đứng tại chỗ chờ đợi, thật sự không dễ chịu chút nào.

6 năm, 6 năm như một ngày, anh lẳng lặng ở lại một nơi không phải là nơi quy túc cuối cùng, ở lại Bắc Kinh chờ cô.

Chờ đến cuối cùng, thậm chí anh không biết rốt cuộc mình đang đợi cái gì.

Lúc trước, có rất nhiều người theo đuổi cô, anh biết, cô có nhiều người yêu thích.

Có lẽ nhiều năm như vậy, cô đã gả làm vợ người ta, thậm chí làm mẹ người ta.

Nhưng mà, chờ đợi, lại biến thành khăng khăng.

Giống như đã từng, biết rõ bên người cô có đám đông chen chúc nhưng anh vẫn vô nghĩa phản cố đặt cô ở trong lòng.

Vẫn là trời cao chiếu cố, có trời mới biết lúc cô xuất hiện ở trước mặt anh, dùng tư thái ưu nhã cầm hợp đồng tới nói muốn ký với anh, anh đã kích động cỡ nào.

Máu trong cơ thể anh đều sôi trào.

Nhưng ánh mắt của cô lại bình tĩnh như vậy, anh nhìn chằm chằm mắt cô hồi lâu mới biết được thì ra 6 năm là quá lâu, quá dài, cô đã không còn nhớ rõ chuyện cũ thời đại học.

Haha, thì ra cô đã quên anh.

Cô quấn lấy anh, lấy đi trái tim anh nhưng cuối cùng chính cô lại quên mất….

Giây phút đó anh rõ ràng nghe thấy được con sư tủ đang ngủ say trong người bạo nộ rồi, sao cô lại có thể quên anh… anh cũng không muốn thả cô đi, ở ngay trong văn phòng mình, anh làm cô ngay tại chỗ…

  • Trang chủ
  • Hợp Đồng Tình Nhân Của Người Thừa Kế: Yêu Mãi Không Tha

Hợp đồng tình nhân của kẻ thừa kế yêu mãi không tha chưng 57

Lượt xem: 21 Đánh giá: 3,85

Số chương: 290

Trạng thái: Đang ra

Tác giả: Diệp Phi DạDịch giả: ND Thất Liên HoaThể loại: Ngôn tình hiện đại, hào môn thế gia, ngược sủng đan xen, cưới trước yêu sau, nữ mạnh mẽ, nam thâm tình, một đời một kiếp....Văn án:"Nam thần đại nhân trên cao, tiểu nữ không nên có tội với ngài, tội xâm chiếm, tội theo dõi, tội dòm ngó, tội là tình nhân trong mộng..."Lâm Thâm Thâm đứng trước khuôn mặt lạnh như băng của Cẩm Dương nói nhưng một bên nắm tay thành quả đấm thầm nói trong bụng: "Hừ, Cẩm tiên sinh, anh đang ép tôi, đang ép tôi, tối nay về nha, tôi sẽ ngủ... tàn nhẫn ngủ chết anh...!"...“Cẩm Dương, đây rốt cuộc là sao?”“Đúng vậy, Cẩm Dương, tại sao có quà sinh nhật này!”“Cẩm Dương, khi cậu chơi với phụ nữ, không dùng cách phòng ngừa nào sao?”Từ đầu đến cuối Cẩm Dương vẫn giữ thái độ yên lặng với mọi cách nói rối ren chung quanh, chỉ là hai tay ôm hộp của anh vì dùng sức mà nổi lên đường xanh.Ánh mắt anh đầy lạnh lùng, nhìn chằm chằm cái gọi là “quà” trong hộp trong tay mình – một đứa bé!Đứa bé hẳn là mới sinh không lâu, ngậm núm vú cao su trong miệng, đang yên tĩnh nằm ngủ say trong hộp, cạnh cái đầu nho nhỏ của bé có một tấm thẻ cứng, phía trên in hàng chữ: Con là con trai ba!Cẩm Dương nhìn thấy năm chữ kia, dù vẻ mặt vẫn thanh đạm hời hợt như cũ, nhưng đường né mặt anh đã lộ ra mạch máu.Rốt cuộc là ai vô vị như vậy, đùa dai anh như vậy vào sinh nhật hai mươi tuổi của anh!Cẩm Dương mím môi, không để ý đến đám người đang sôi nổi sau lưng, ánh mắt lạnh lùng âm trầm ôm cái hộp kia, trực tiếp ra khỏi phòng bao, chạy đến bệnh viện làm giám định ba con.Nhưng mà, bảy ngày sau, có kết quả giám định, kết quả lại là, ADN của đứa bé và Cẩm Dương giống đến 99,9%.Kết quả đó khác nào nói cho Cẩm Dương, chắc chắn đứa bé này là con trai chính cống của anh!Cẩm Dương nháy mắt sững sờ, đáy lòng tràn đầy nhấp nhô không tưởng tượng nổi.

Truyện cùng thể loại
Truyện cùng tác giả