Phim cuộc sống rực rỡ review năm 2024

Lý Tư Viên là cây bút nữ trẻ tuổi rất được yêu thích trên mạng xã hội Trung Quốc với các bài viết về cách sống. Có có văn phong nhẹ nhàng, chân thành, cuốn hút người đọc.

@Về nội dung sách:

Sách được chia thành nhiều chương, mỗi chương là những trải nghiệm và cách nhìn về cuộc sống của tác giả. Cách trình bày mạch lạc, rõ ràng.

@ Sách dành cho ai:

Dành cho những ai đang muốn thay đổi bản thân, sống một cuộc sống chất lượng hơn. Từ việc đối nhân xử thế, thiết lập mục tiêu để đạt được ước mơ, có cái nhìn mới hơn về tình yêu, vv.

Chương 1: Hãy để mỗi ngày bình thường đều trở nên thú vị

/ Thua ở tâm thế, bạn còn gì để đấu/

Bạn có bao giờ cảm thấy ganh tị vì người khác thành công hơn mình không?

Bạn có hay bị dao động bởi những lời nói của người khác về con đường mình đang đi không?

Thật ra, ai cũng sẽ có lúc như vậy. Thấy người khác gần chạm đến vạch đích, người thì bắt đầu cuống cả lên, ra sức chạy rồi lại chạy thật nhanh để so tài và tranh đua với họ, nhưng kết quả cuối cùng lại không được như ý.

Cái quan trọng là tâm lý của mỗi người. Tâm lý quyết định thành hay bại, bạn không có một tâm lý vững thì người khác nói gì bạn cũng để tâm, dẫn đến bị người khác dắt mũi, phải liên tục điều chỉnh nhịp điệu của mình theo bước chân của người khác, lúc ấy bạn chỉ muốn thắng người đó chứ không phải thắng trong chuyện đó.

Người thành công thật sự là người không để những cảm xúc nhất thời ảnh hưởng đến sự tự tin của mình. Mỗi người đều có những thời điểm riêng để thành công. Nếu bạn nhìn thấy sự thành công của người khác là thất bại của mình thì điều đó quả thực không công bằng.

Bạn cố gắng hết mình không phải chỉ vì chút hư danh hay hơn thua với người khác, mà là vì muốn nâng cao giá trị bản thân và trưởng thành mỗi ngày. Bạn đang đi theo đúng nhịp độ của mình, hà tất gì phải so sánh với con đường của người khác.

Con đường thích hợp với người khác chưa chắc đã hợp với bạn, có rất nhiều con đường dễ đi, nhưng con đường bạn thích chỉ có một đó là con đường của riêng bạn.

Nếu người khác có gia cảnh tốt hơn bạn, đãi ngộ hậu hĩnh hơn bạn thì đừng vội oán trách và nản lòng. Bạn phải học cách bình tâm lại, đặt mục tiêu rõ ràng và chuẩn bị kỹ càng để hoàn thành tốt công việc nhất có thể.

Chỉ cần bạn hoàn thành tốt công việc, đã cố gắng hết sức thì không còn gì để hối tiếc. Người khác có thanh công hơn bạn hay không cuối cùng cũng không quan trọng hơn nữa.

Trên đường đời, bạn có thể thua rất nhiều lần ở rất nhiều việc, vì sau này bạn luôn có cơ hội để thắng trở lại, nhưng thứ bạn không thể thua chính là tâm thế, tâm thế thua rồi, bạn còn lấy gì để đấu?

Phim cuộc sống rực rỡ review năm 2024

/ Cuộc sống sau khi tan sở quyết định cuộc đời của bạn/

Albert Einstein từng nói: “Điểm khác biệt giữa con người nằm ở khoảng thời gian rảnh của từng người. Thời gian rảnh sau công việc sinh ra người tài, đồng thời cũng sinh ra kẻ lười biếng, kẻ mê rượu, kẻ cờ bạc. Điều này không chỉ tạo ra sự khác biệt giữa hiệu suất làm việc, mà còn tạo ra sự chênh lệch về mức độ thành công trong cuộc sống”.

Chúng ta đều biết rằng, công việc tám tiếng mỗi ngày, đi làm và lại tan ca, hằng ngày đều lặp đi lặp lại như một thói quen phải làm. Nhưng cuộc sống của chúng ta không chỉ xoay quanh công việc, mà còn những hoạt động sau khi tan sở mới quyết định chúng ta là ai.

Có người sau khi tan làm thì người thì mệt mỏi, kiệt sức và thế không muốn làm gì, tất cả những gì họ có thể làm là bật TV, lướt Facebook, và relax. Nhưng có những người sau khi tan làm thì lại hừng hực năng lượng để làm những gì họ thích. Nào là đi cắm hoa, dành thời gian để đọc sách, tập tành viết lách hoặc tham gia một khóa học nào đó để nâng cao kỹ năng.

Có người hỏi tôi rằng, ngoài công việc công sở khá áp lực và bận rộn nhưng làm cách nào tôi có ngần ấy thời gian và sức lực để viết và đăng bài mỗi ngày như thế? Thật ra, bí quyết của tôi chẳng có gì phức tạp, chỉ đơn giản là đó là sở thích tôi đam mê và sẵn sàng làm vì chúng. Khi viết lách, tôi thật sự chìm đắm vào nó, cảm thấy ngày càng có năng lượng.

Hãy thứ ngắm nhìn những người xung quanh bạn, dường như năng lượng hằng ngày của họ đều bị thời gian làm việc và tính chất công việc cố định cứng ngắc mất rồi.

Nếu bạn là một người nội trợ, năng lượng của bạn tiêu hao vào thời gian chơi với con, khi con thức bạn mệt mỏi, buồn ngủ đến mấy cũng cố duy trì năng lượng, sau khi con ngủ thì hầu như năng lượng của bạn đã cạn kiệt.

Nếu bạn là nhân viên văn phòng, năng lượng dồi dào của bạn chỉ giới hạn trong phạm vi tám tiếng, sau khi tan ca thì hầu như bạn sẽ cảm thấy mệt mỏi quá chừng.

Đối với bất kỳ vai trò nào, dù bạn là một người chồng, một người vợ, một người mẹ hay người cha, dù là gì đi nữa chúng ta cũng có trách nhiệm đang gánh trên vai. Đôi khi, chúng ta hy sinh khoảng thời gian cho bản thân cho những việc mà chúng ta cho rằng “mình cần phải làm chúng”. Thật ra, trên đời này không phải thứ gì cũng cần phải được hoàn thành, có những thứ làm cũng được mà không cũng không sao. Thời gian là hữu hạn, làm sao mà chúng ta có thể làm tất cả công việc trên đời được chứ?

Ai cũng có áp lực và những bất an riêng. Nhưng điều đó không thể ngăn cản chúng ta có sở thích, đam mê - thứ “thức ăn tinh thần” nuôi sống tâm hồn chúng ta.

Trước kia vì thời gian lao động khá dài nên người ta hay nói “mệt xác”, còn hiện giờ, chúng ta thường nghe thấy hai từ “mệt tâm”. Quả thực, điều này khiến người ta ngao ngán.

Thời gian rảnh sau giờ tan làm sẽ quyết định tương lai của bạn. Có nhiều người rõ ràng là có thời gian và năng lượng để làm những gì họ thích, nhưng do cứ liên tục thỏa hiệp với sự mệt mỏi nên cuộc sống cứ mãi dậm chân tại chỗ, ngoài miệng thì than thân trách phận sao cuộc sống hiện tại lúc nào cũng tẻ nhạt. Thay vì đọc sách uống trà, họ dùng thời gian đó để chơi game, lướt tin tức giải trí vô vị, bàn chuyện phiếm những chuyện vặt vãnh của người khác, xem những bộ phim chẳng có ích gì cho cuộc đời họ.

Tôi có một người chị đồng nghiệp, năm nay chị đã hơn ba mươi rồi, mỗi lần tan ca dù cho tám giờ hay chín giờ đêm đi nữa, chị vẫn kỷ luật bản thân, vẫn quyết tâm buộc dây giày vào, mặc lên người bộ quần áo thể thao quen thuộc và bắt đầu hành trình chạy bộ ở công viên gần sở làm. Dù thời tiết ban đêm có lạnh cỡ nào, chị cũng không bỏ lỡ một ngày chạy bộ nào.

Chúng ta đều biết rằng, khi làm việc đến khuya như thế thì cơ thể dường như rất kiệt sức, nhưng chị vẫn quyết tâm làm để rèn luyện sức khỏe. Tôi nhiều lần hỏi chị, chị không thấy mệt mỏi hay sao? Chị nói: Chị không quan tâm có mệt mỏi hay không, quan trọng là sau khi chạy bộ xong, chị thấy tinh thần rất thoải mái và tràn đầy sức sống. Mọi mệt mỏi hầu như tan biến.

Bạn nghĩ thế nào? Đáng lẽ ra, như một người bình thường, sau khi tan làm đều vội vã chạy về nhà lo cơm nước cho gia đình, nhưng chị lại dành một chút thời gian cho bản thân để nâng cao sức khỏe và làm những gì mình thích. Thật là đáng trân trọng.

Cho dù chúng ta còn trẻ hay không thì chỉ cần có tinh thần dám thử thách bản thân, sẵn sàng học những điều mới, tâm ta tự nhiên sẽ được những năng lượng tích cực này dẫn dắt, tinh thần ắt sẽ phấn chấn trở lại.

Hãy tưởng tượng, một người dành khoảng thời gian rảnh rỗi để lướt Facebook, xem Netflix và một người dùng thời gian đó để đọc sách, nghiên cứu, học hỏi thêm cái mới thì ai sẽ một tương lai tốt hơn?

Chính vì vậy, bạn sẽ hỏi vì sao ngoài tám tiếng, người khác lại có nhiều năng lượng dùng không hết đến thế? Vì người bình thường chỉ nghĩ giết thời gian như thế nào, nên tiêu hao năng lượng. Còn người thông minh thì sẽ nghĩ cách làm thế nào để tận dụng quãng thời gian ít ỏi này để làm những gì họ thích, tích góp nhiều năng lượng hơn.

Khi bạn cảm thấy mình thiếu năng lượng, người cứ đần đần hết một ngày, có lẽ thật sự bạn nên bỏ điện thoại xuống, tắt máy vi tính và bắt đầu đi chạy bộ hoặc tản bộ đi. Thiếu năng lượng, nhiều lúc chỉ là do bạn nằm quá lâu, sống thoải mái quá lâu, không muốn nhúc nhích. Chỉ cần bạn vận động cơ thể một chút, làm những việc có ích cho cơ thể và tâm hồn thì bạn sẽ có nhiều năng lượng hơn.

Chương 2: Lựa chọn một nghi thức độc đáo cho từng khoảnh khắc quan trọng mà bản thân coi trọng

/ Khi bạn cố gắng không nổi nữa, hãy ráng chịu đựng thêm một chút nữa thôi/

Trong cuộc sống, phần lớn chúng ta đều sẽ trải qua những khó khăn, gập ghềnh, những điều bất như ý tưởng chừng như không thể vượt qua được. Nhưng trong đó có những con người vẫn nghị lực, vẫn tự vực dậy bản thân khỏi vũng lầy thất bại, sau đó kiên cường bước tiếp về phía trước. Dù có chịu bao nhiêu khó khăn họ cũng sẵn lòng kiên nhẫn, chịu đựng thêm một chút nữa thì mọi chuyện rồi sẽ qua.

Khi công việc quá áp lực, khi cuộc sống hôn nhân trắc trở, khi tình yêu của bạn dành cho đối phương có một khoảng cách vật lý nhất định thì trước hết mong bạn hãy hóa giải những khó khăn đang làm chùn bước chân của bạn , chịu đựng thêm, cố gắng thêm một chút, vì không có khó khăn nào mà không thể vượt qua.

Tôi thường đọc rất nhiều câu chuyện về những mối tình yêu xa, hay vì người kia mà đối phương đã từ bỏ tất cả để cùng nhau về quê, sống một cuộc sống an nhàn. Trong quá trình đi tìm đích thực của đời mình, không biết bao trắc trở, khó khăn sẽ phải đương đầu, sự phản đối từ gia đình, bạn bè, những khinh miệt từ người khác. Việc từ bỏ một công việc ở thành thị, sau đó về nông thôn làm việc cũng gây không ít khó khăn. Đã có những lúc cả hai cảm thấy tuyệt vọng, cảm giác muốn bỏ cuộc đang đến gần nhưng vì đôi bên kiên cường, cùng nhau chịu đựng thêm chút nữa mà tương lai ngày càng rộng mở.

Khi cảm thấy mệt mỏi, hãy cho phép bản thân được nghỉ ngơi. Lấy lại tinh thần, tiếp tục cố gắng mới có thể dẫn đến thành công. Khi muốn từ bỏ một điều gì đó, hãy nghĩ đến lý do vì sao mình chọn con đường này ngay từ đầu. Quan trong hơn hết, nếu không thử chịu đựng thì bạn cũng không thể biết mình có làm được không.

Niềm sung sướng nhất của đời người là sau khi chịu đựng vượt qua những ngày tháng khổ sở, bạn có được niềm vui bất ngờ vô hạn mà nó mang lại.

Đương nhiên việc chịu đựng gian nan và đau khổ sẽ rất khó khăn. Bạn có thể lựa chọn từ bỏ, hay có thể lựa chọn tiếp tục.

Nếu công việc khó khăn và áp lực, bạn có thể chọn chuyển sang công việc khác.

Nếu mơ ước sống cùng người bạn yêu quá chông chênh và gian truân, phải trải qua bao nhiêu gió mưa và bão táp, bạn có thể lựa chọn bỏ cuộc.

Nếu viết lách mang đến cho bạn sự “tra tấn” về tinh thần, lúc nào cũng có cảm giác mệt mỏi và kiệt sức, bạn có thể lựa chọn từ bỏ.

Mỗi sự lựa chọn đều có cái được và cái mất. Chúng song hành cùng nhau, nhưng điều đáng nói là trong thâm tâm bạn, thực lòng bạn muốn điều gì nhất. Khi bạn biết mọi nỗ lực của mình, sự cố gắng của bản thân vì điều gì thì tất cả sự chịu đựng và kiên trì đều xứng đáng.

Một ví dụ điển hình cho sự kiên trì chịu đựng chính là tấm gương bố mẹ của chúng ta. Bố mẹ lúc nào cũng yêu thương con cái của mình, sẵn sàng vì con mà có thể làm tất cả. Cho dù có bao nhiêu khó khăn, bao nhiêu gian nan, dù phải làm việc tăng ca đến khuya, hay phải chắt chiu từng đồng để nuôi con thì trong mắt họ vẫn ánh lên sự tự hào và yêu thương cho con của mình.

Vì con, họ có thể chấp nhận hy sinh sự thoải mái của mình để cho con một cuộc sống hạnh phúc và tốt đẹp hơn. Bạn có biết tại sao họ lại nỗ lực, cứ cho đi như thế không? Đơn giản là họ tin rằng, mọi công sức và nỗ lực của mình đều xứng đáng. Tất cả là vì tình yêu to lớn của họ dành cho những đứa con bé bỏng của mình. Vì tình yêu thương, họ sẵn sàng chịu đựng, cứ kiên trì rồi mọi chuyện sẽ tốt hơn. Nếu không có động lực tiềm ẩn bên trong vì con cái, thì chắc là họ không thể kiên cường đấu tranh như vậy.

Con người cần trải nghiệm những vui buồn, được mất, khó khăn gian khổ hay hạnh phúc viên mãn, đó mới gọi là cuộc đời trọn vẹn.

Phim cuộc sống rực rỡ review năm 2024

/Nhân lúc còn trẻ, hãy trải nghiệm mọi thứ mà bạn muốn/

Hầu hết mọi người đều không muốn trải nghiệm cuộc đời mà họ muốn sống, không muốn mạo hiểm và thử thách chính mình chẳng qua là vì tâm lý mâu thuẫn băn khoăn, lo trước lo sau.

Tất cả chúng ta, trong đó có tôi, sẽ có những nỗi sợ thầm kín mà không thể kế cho bất cứ ai. Sợ phải bắt đầu một công việc mới, sợ yêu một người rồi sẽ bị tổn thương, sợ mở lòng rồi sẽ nhận lại sự thờ ơ và lạnh nhạt, sợ cho đi tất cả rồi lại sự phản bội, sợ kết hôn, sợ hôn nhân, vv. Có rất nhiều nỗi sợ cản bước chúng ta tiếp tục tiến bước về phía trước.

Tôi nhận ra một điều rằng, đời người chính là một quá trình trải nghiệm. Bạn không thể chỉ vì sợ mất đi, sợ khó khăn mà trốn tránh, thậm chí từ chối. Bạn từ chối những “lo lắng và sợ hãi” cùng đồng nghĩa với việc bạn từ bỏ đi cơ hội được hoàn thiện bản thân.

Có người sợ kết hôn, hay sợ sinh con. Tôi đã nghe nhiều câu chuyện về những người bạn của mình tuyên thệ rằng, khi kết hôn xong, họ sẽ không sinh con.

Khi tìm hiểu kỹ, thì vấn đề không phải là nguyên nhân sức khỏe, cũng không phải áp lực kinh tế lớn, mà là họ sợ.

Họ nói rằng, bạn bè xung quanh khi sinh con đều dành hết thảy sức lực cho con, con đau ốm vặt, vấp ngã xây xát thôi mẹ cũng tiều tụy hẳn đi. Khi con còn nhỏ, bạn lo lắng về tình trạng sức khỏe của con, khi con đến tuổi đi học, bạn lại lo lắng về thành tích học tập của chúng, sau khi con khôn lớn, bạn còn lo lắng chuyện công việc và cưới gả. Đợi đến khi con thành gia lập nghiệp, con lại dần rời xa bạn.

Họ sợ cảm giác rằng, con sẽ rời xa vòng tay của mình. Họ sợ cảm giác mất mát đó, nên thà rằng lựa chọn không trải nghiệm.

Hoặc cũng có người sợ kết hôn. Đời sống hôn nhân sống với mẹ chồng đau khổ như thế nào, về nhà chung sống sẽ có biết bao nhiêu việc phát sinh với nhau, những chuyện vặt vãnh, vụn vặt có thể sẽ làm rạn nứt tình cảm của đôi bên, rồi những vấn đề về tài chính, chia sẻ vai trò và trách nhiệm trong gia đình, vv. Họ sợ rất nhiều thứ, tôi cũng vậy.

Tôi sợ cuộc sống hôn nhân sẽ không giống như mình tưởng tượng, sợ những gây gổ không đáng có, sợ đối phương sẽ thay lòng, hay không còn giữ ngọn lửa tình yêu nhiệt huyết như ban đầu, sợ mối quan hệ này sẽ đổ vỡ một ngày nào đó, vv. Vì vậy, tôi chần chừ và lo lắng khi đang tiến gần đến giai đoạn quan trọng nhất cuộc đời mình.

Nhưng bạn biết không? Tôi nhận ra rằng, nếu bạn từ chối những trải nghiệm này thì cả đời này, bạn sẽ hối hận. Khi về già, bạn sẽ ân hận vì những quyết định của mình khi còn trẻ. Đúng vậy, những sự chưa chắc chắn, những bất ngờ sẽ kèm theo khi bạn đưa ra quyết định, nhưng điều quan trọng là bạn mong muốn có được điều gì từ quyết định này.

Đối với sự kiện sinh con, nếu bạn từ chối những trách nhiệm đi kèm khi sinh và nuôi dạy con, thì cũng đồng nghĩa với việc bạn từ chối làm người vĩ đại nhất thế gian này - người mẹ.

Đối với sự kiện kết hôn, ai mà chẳng có lúc sợ chuyện tình của mình với bạn đời đổ vỡ, sẽ có những bất đồng, mâu thuẫn nhưng nếu bạn lựa chọn không trải nghiệm, thì từ đây đến cuối đời, bạn sẽ không thể nếm trải hương vị của hôn nhân như thế nào.

Mỗi người đều phải lựa chọn con đường riêng của mình, nhưng từ bỏ hay tiếp tục lại là do suy nghĩ của chúng ta quyết định. Được và mất luôn song hành cùng nhau, chỉ khi đi qua sóng gió, kinh qua bao nhiêu thế sự, bạn vẫn có thể chấp nhận và buông bỏ.

Ai mà chẳng có lúc sợ hãi, lo sợ những điều chưa chắc chắn ở tương lai, nhưng tôi vẫn thấy được rằng, họ vẫn dũng cảm với quyết định của mình. Chắc hẳn một điều, họ đã sẵn sàng tham gia và gánh vác những trách nhiệm kèm theo quyết định của chính họ.

Nhân lúc còn trẻ, hãy làm việc bạn muốn. Yêu một mối tình say đắm; nhân lúc còn can đảm, hãy nắm tay người bạn yêu, tập môn thể thao bạn đam mê, hãy thực hiện ước mơ mà bạn hằng mong muốn, đi con đường bạn muốn đi.

Người trẻ không phải chỉ ít tuổi, mà chỉ người lạc quan, dám thử thách. Bạn có thể mãi mãi trẻ trung, mãi mãi làm một người trẻ tuổi, chỉ cần bạn còn ấp ủ nhiệt huyết mãnh liệt và khát vọng với cuộc sống này.

Hãy trải nghiệm những thứ bạn muốn. Sống là không chờ đợi!

Chương 3: Mong đợi với cuộc sống giúp chúng ta sống theo kiểu mình muốn

/Tầm nhìn của bạn quyết định thế giới của bạn/

Có một câu chuyện thế này. Có một lần tác giả đi dạo ngoại ô chơi với cô cháu gái ba tuổi. Khi đi qua con sông nhỏ, cháu hai tay đỡ cằm, trông như một đóa hoa nở rộ, hưng phấn reo hò: “Ôi, biển kìa!”.

Tác giả thắc mắc, vì sao cháu lại xem một dòng sông nhỏ như thế là biển cả. Hỏi ra mới biết, trong một lần đi chơi với mẹ, khi bé đi qua ngang một dòng sông, bé hỏi mẹ đó có phải là biển không? Mẹ bé liền buột miệng nói: “Phải”. Kết quả là mỗi lần gặp con sông nhỏ như thế, bé đều nói là biển cả.

Điều này để lại nhiều suy ngẫm trong lòng cô. Thứ mà nhiều nhất bé cháu gái gặp hằng ngày nhất là những dòng sông nhỏ này, thế là trong tiềm thức con bé liền nhận định sông nhỏ chính là biển.

Thế giới của trẻ con có thể còn xa lạ và mới mẻ, nhưng nhìn lại thế giới của người trưởng thành chúng ta, há chẳng phải cũng xem “sông nhỏ” trước mặt thành “biển cả” hay sao?

Con đường chúng ta đi, người chúng ta gặp, chuyện đời chúng ta từng trải, thật ra đã tạo thành thế giới của chúng ta. Mà thế giới của chúng ta không phải là vũ trụ, chúng chỉ là TẦM NHÌN của chúng ta mà thôi.

Chưa phóng xa tầm nhìn ra ngoài, bạn sẽ mãi lạc lối trong “vùng an toàn” hay thế giới nhỏ của chính mình. Đôi khi, những gì bạn nhìn thấy thật rộng lớn biết bao, nhưng thật ra đó chỉ là một hạt cát trong lòng đại dương.

Như Trang Tử - nhà tư tưởng lớn về đạo học trong triết học cổ Trung Quốc từng nói: “Lớn” và “nhỏ” chỉ là tương đối, có những điều là “lớn” với chúng ta, nhưng khi so sánh với môi trường bên ngoài, thì lại trở nên rất nhỏ bé. Cũng như vậy, thời gian “dài” hay “ngắn” cũng chỉ mang tính tương đối. Tuổi thọ của con ve sầu rất ngắn nhưng tuổi thọ của rùa lại rất dài, nó có thể lấy 500 năm làm một mùa xuân, 500 năm làm một mùa thu, nhưng khi so với cây cổ thụ thị lại rất ngắn, bời vì cổ thụ có thể lấy 8000 năm làm một mùa xuân, 8000 năm làm một ngày thu. Đây chính là trường thọ.

Khi chúng ta chỉ nhìn thấy phía trước và xung quanh, làm một việc tốt, nhận được một vài lời khen ngợi sẽ không tránh khỏi cảm giác tự mãn, thích thể hiện. Nhưng nếu chúng ta đặt chúng trong một bối cảnh thời đại lớn, những điều nhỏ nhặt chúng ta đã làm thật sự không đáng là gì.

Nói vậy không có nghĩa là mọi việc chúng ta làm đều là vô nghĩa, nói như thế để chúng ta có thể có một nhận thức đúng khi nhìn nhận mọi sự việc xảy đến với chúng ta, cũng như những việc chúng ta làm. Khi gặp phải một vấn đề gì đó, đừng tuyệt vọng khi chưa thể giải quyết được, nếu bạn nhìn rộng ra, thì vấn đề của bạn rất nhỏ. Chỉ cần tiếp tục kiên trì và học hỏi thì mọi vấn đề đều có thể được giải quyết.

Hãy tưởng tượng cách suy nghĩ sau đây:

Nếu một người ở trong đường hầm, những gì người đó nhìn thấy chỉ là không gian vô cùng chật hẹp phía trước và phía sau. Nếu một người lâu ngày sống lâu ngày trong đường hầm như thế, sẽ giống như ếch ngồi đáy giếng, luôn cho rằng mảnh trời mà mình đang ngẩng đầu nhìn thấy là toàn bộ cả thế giới.

Thật ra, mỗi người đều sống trong cái giếng của riêng mình, có điều cái giếng này rộng hẹp khác nhau mà thôi. Có người phấn đấu vì tầm nhìn rộng mở hơn, trong khi có người lựa chọn an phận ở hiện tại, chấp nhận số phận, khư khư giữ cái giếng đến cuối đời.

Những gì bạn tiếp xúc hằng ngày, công việc, khoảng cách đi làm và tan làm , những người bạn hay đồng nghiệp bạn giao tiếp là thế giới của bạn. Nhưng một người luôn có tư duy cầu tiến, luôn muốn hoàn thiện bản thân thì họ sẽ cố gắng hơn nữa để học hỏi từ người khác, tiếp xúc với những ai giỏi hơn mình, trải nghiệm nhiều hơn để tăng vốn sống. Vì nhận thức được rằng, thế giới của mình còn nhỏ bé lắm nên họ luôn khao khát đi tìm những cái mới mẻ và gia tăng trải nghiệm bản thân.

Thế giới kia rộng lớn bao nhiêu thì bạn vẫn muốn đi thử và mạo hiểm. Nhưng điều này không có nghĩa là bạn phải đi du lịch vòng quanh thế giới mới trải nghiệm thế nào là trời cao biển rộng. Nhưng cũng không phải đợi sau khi có tiền, có sức khỏe mới có thể có cả thế giới.

Có những người cả đời từng đi rất nhiều nơi, cũng có thể gọi là đi du lịch, chứ không phải nhìn thấy thế giới. Trong khi, có những người cả đời đều ở một nơi, nhưng đã nhìn thấy thế giới.

Môi trường bạn đang sống, thói quen bạn đang có đều là nhân tố nằm trong thế giới của bạn. Bạn hãy nhận định một điều rằng, thế giới ngoài kia còn rất nhiều điều cần bạn khám phá, những cơ hội cần bạn nắm bắt, những trải nghiệm cần bạn kinh qua.

Công việc hiện tại quá khó khăn, áp lực bạn muốn thoát ra khỏi chúng nhưng lại nghĩ rằng, không biết ngoài kia còn có những công việc khác tốt hơn công việc này không?

Cuộc sống hôn nhân của bạn đang bị mắc kẹt, canh không mặn, cơm không ngọt, bạn muốn dừng lại nhưng lại thom thóp lo sợ, ngoài kia còn có người đàn ông nào tốt với mình nữa hay không?

Hãy cứ mạnh dạn bước ra ngoài. Chỉ có dám thử thì bạn mới biết có kỳ tích xảy ra hay không. Nếu chỉ đứng im một chỗ, bạn sẽ hối hận cả đời.

Bạn không bước ra ngoài ngắm nhìn thế giới, không mở rộng tầm nhìn, không gặp những người tuyệt hơn, đọc những cuốn sách hay hơn, làm những việc tốt hơn thì bạn sẽ thật sự cho rằng, cuộc sống hiện tại không hề có sức sống và ước mơ này vẫn tạm được và là cả thế giới của bạn.

Đừng mải mê sống trong chiếc giếng của mình quá lâu, hãy thắp lại hy vọng với cuộc sống, dũng cảm mỗi ngày để làm một việc gì đó mới mẻ, đánh bạo “leo” ra ngoài nhé. Chỉ khi bạn mở rộng tầm nhìn, cuộc sống của bạn sẽ thư thái hơn rất nhiều!

/ Bạn nhất định phải cố gắng, nhưng đừng bao giờ nôn nóng/

Thành công không đến với bạn trong một đêm. Tất cả đều là một quá trình, có mồ hôi, nước mắt thậm chí là máu.

Có người theo đuổi một việc gì đó, hăng say làm việc nhưng bằng đi một vài năm, trên gương mặt họ đã không còn sự hăm hở và nhiệt huyết cho đam mê năm nào nữa.

Đa phần họ đều nói rằng, làm việc vất vả mà không có được kết quả mà họ mong muốn, hoặc là thấy người khác thành công vang dội nhưng khi nhìn lại mình thì thật là thảm hại, từ đó quyết định từ bỏ con đường mà ban đầu mình đã lựa chọn.

Trên thực tế, việc theo đuổi một điều gì đó mà bạn yêu thích là không sai. Nhưng vì sao đa số trong chúng ta lại bỏ cuộc nhanh đến thế? Tất cả cũng chỉ vì một lý do đơn giản: Quá nôn nóng cho việc thành công.

Hầu hết mọi người, vừa mới tập gym được vài tháng lại mong muốn có thể rũ sạch thịt thừa khắp người; vừa mới tập tành viết lách mà đã mong nổi tiếng; vừa mới làm việc chỉ trong vòng tám tháng mà đòi sếp phải thăng chức & tăng lương; vv. Khi những điều đó thật bại, người ta sẽ nghi ngờ liệu mọi cố gắng của mình có ý nghĩa gì không, lập tức đâm ra nghi ngờ bản thân và rồi họ trở nên rụt rè và tự ti.

Những người thành công nhất trên thế giới, trước khi chạm đỉnh thành công, họ đã phải trải qua vô số lần thử thách, những lần từ chối, những đêm mất ngủ, những lúc suy sụp về tinh thần và thể chất, vv.

Như Elizabeth Gilbert - tác giả nổi tiếng với những quyển best-seller: The Big Magic; Eat, Love & Pray. Trước khi xuất bản một quyển sách thành công, bà đã bị nhà xuất bản từ chối những bản thảo của mình vài chục lần. Mỗi đêm về đều mang trong mình tâm trạng tuyệt vọng, những giọt nước mắt không biết đã rơi bao nhiêu lần để có thể bù đắp cho nỗi đau đó.

Hay J.K.Rowling - tác giả sách nổi tiếng nhất thế giới với bộ truyện Harry Potter.

Vào năm 1990, mẹ của J.K. Rowling mất và đó là khoảng thời gian vô cùng khó khăn với một cô gái 25 tuổi. Bà đã bỏ việc tại Manchester (Anh) để tới dạy tiếng Anh tại Thổ Nhĩ Kỳ. Thời gian ngắn sau đó, bà quen và gặp gỡ nhà báo Jane Austen. Hai người quyết định tiến tới hôn nhân và có một cô con gái đầu lòng. Tuy vậy, cuộc hôn nhân này, theo lời Rowing nói là “ngắn ngủi và thê thảm”. Sau khi ly hôn, bà quay lại sống ở Scotland cùng con gái.

Không thể tìm được việc làm, bà tham gia một khóa học đào tạo giáo viên và sống bằng tiền trợ cấp xã hội. Thời gian đó, bà đã phải sống trong hoàn cảnh vô cùng nghèo khó, không có tiền, không có việc làm, và là một bà mẹ đơn thân. Trong nhiều tháng, bà không thể trả tiền thuê nhà. Bà trở nên trầm cảm và đã có lúc nghĩ đến việc tự sát.

Tuy nhiên, thật may mắn là còn có 2 thứ giúp Rowling cố gắng tiếp tục sống đó là cô con gái bé bỏng và một ý tưởng. Ngay trước khi mẹ mất, khi đi tàu từ Manchester đến London, bà đã nảy ra ý tưởng về câu chuyện của một cậu bé đến từ trường phù thủy.

Chính vì vậy Rowling bắt tay vào viết. Mặc dù chưa từng học đại học (bà đã từng ứng tuyển nhưng bị đại học Oxford từ chối), cũng chưa từng có một cuốn truyện được xuất bản trước đó và mặc dù bà cũng thật sự cần một công việc để trả các hóa đơn hàng tháng nhưng bà vẫn viết. Thời gian viết của bà chủ yếu tại các quán cà phê vì muốn để con gái yên tĩnh ngủ.

Vào năm 1995, 5 năm sau khi bắt đầu, Rowling kết thúc cuốn tiểu thuyết Harry Potter đầu tiên. Đại lý mà Rowling tìm ra đã gửi bản thảo tới 12 nhà xuất bản và đều bị từ chối. Trong lần cố gắng thứ 13, Rowling đã gặp may khi biên tập viên Barry Cunningham đến từ Bloomsbury đã đồng ý xuất bản cuốn tiểu thuyết này. Người này dự đoán rằng cuốn truyện sẽ mang lại cho Rowling vài nghìn USD.

Ai cũng đã biết cuốn truyện kết thúc như thế nào. Bảy cuốn sách trong chuỗi Harry Potter đã được bán hơn 400 triệu bản, khiến nó trở thành series truyện được bán chạy nhất mọi thời đại. Các bộ phim dựa trên cuốn sách cũng trở thành series phim ăn khách. J.K Rowling trở thành một trong số những người phụ nữ giàu có nhất tại Anh và thành lập tổ chức chống nghèo đói và ủng hộ trẻ em.

Bạn thấy đấy, thành công không đến trong một tích tắc nào đó, mà nó cần sự kiên trì, nỗ lực, thời gian và can đảm để có thể đạt được những gì bạn muốn. Bạn nhất định phải cố gắng, nhưng đừng quá nôn nóng và vội vàng khi muốn thành công ngay. Tất cả đều có thời điểm của nó.

Bạn có thể thất bại nhất thời, nhưng tuyệt đối không được quơ đũa cả nắm và cho rằng mình sẽ thất bại mãi mãi. Bạn chỉ đang đi trên con đường của riêng mình. Mỗi lần vấp ngã, đừng từ bỏ hy vọng. Hãy vững lòng tin và tiếp tục kiên trì thêm một chút nữa.

Chương 4 : Dang tay ôm lấy thế giới, tìm thấy cảm giác thuộc về và cảm giác an toàn cho mình

/Đừng tùy tiện “suy diễn” cuộc sống của người khác/

Có rất nhiều chuyện trên đời không nằm trong phạm trù suy nghĩ của bạn, hay vận hành theo cách mà bạn nghĩ. Suy nghĩ của bạn có lúc đúng, có lúc sai, nhưng tất cả đều chỉ là suy nghĩ của bạn, vì suy cho cùng bạn đâu có sống cuộc đời của người khác.

Nhà văn người Brazil, tác giả nổi tiếng của tác phẩm “Nhà Giả Kim”, Paulo Coelho đã từng nói rằng: Con người ta thường có định hướng rõ ràng về cách người khác nên sống như thế nào, nhưng lại mù mờ về chính con đường mà mình đang đi.

Thật vậy, rất dễ dàng khi đánh giá và chỉ trích người khác về cuộc sống của họ, nhưng lại không chịu nhìn lại bản thân và dò xét. Hằng ngày, họ lên án hay phê phán xem người khác nên ăn mặc ra sao, đối nhân xử thế thế nào, mà quên đi một điều: Mình đâu có sống cho cuộc đời họ. Hà cớ gì mình phải bận tâm hay lo lắng về cách họ sống như thế nào chứ?

Trong hôn nhân, cha mẹ thường không khó tránh khỏi lo lắng thái quá về con cái. “Con nên kết hôn với anh chàng này, trông có tương lai đó!”, “Nếu con không kết hôn với người đó, sau này có hối tiếc cũng không kịp.”

Trong con đường sự nghiệp của con cái, cha mẹ thường đặt con vào một khuôn khổ nhất định.” “Con nhất định phải học ngành này, ngành này có tương lai”, “Nếu con không làm theo lời của cha/mẹ, thì sau này đừng về nhà nữa, vv.

Thông qua những ví dụ trên, có biết bao nhiêu người đi theo quyết định của người đi trước và rồi lạc mất đi đam mê và định hướng của bản thân. Nhưng cũng có biết bao người đi theo con đường của chính mình và ngày càng thành công.

Bạn bạn lo lắng thì có ích gì? Cuộc sống họ lựa chọn, cho dù có những điều họ làm chưa đúng, hay hành xử ra sao thì chỉ có bản thân họ chịu đựng hậu quả. Đều là người trưởng thành rồi, phải có dũng khí để gánh chịu mọi kết quả tốt và xấu do lựa chọn ấy mang lại.

Chẳng ai có thể đảm bảo bất cứ sự lựa chọn nào đều mang lại sự hạnh phúc cho bạn cả, nhưng chỉ cần bạn vui vẻ vì sự lựa chọn ấy mang lại, cho dù có nghèo khổ hay khổ đau thì vẫn rất ý nghĩa.

Bạn không phải là họ, bạn chưa từng đi qua bao chông gai cuộc đời, chịu đựng những gì họ trải qua, làm sao bạn có thể có tư cách để yêu cầu người khác phải thay đổi theo ý bạn. Đó thật là viển vông!

Chính vì vậy, cuộc đời mỗi người chỉ có một lần, sống tốt và quản tốt cuộc đời mình là quá đủ rồi, nghĩ xem làm sao sống cho có hương có vị, quan trọng hơn so với bận tâm cuộc sống của người khác.

Dù muốn dù không, những yêu cầu hay đề nghị của bạn cho người khác cũng chỉ là lời khuyên, người quyết định cuối cùng vẫn là chính họ. Đường đi có bao nhiêu khúc gập ghềnh, khúc khuỷu thì cũng cũng chỉ có họ mới trải nghiệm và cảm nhận được. Đừng bắt người khác phải đi theo con đường mà bạn vạch sẵn, ngược lại điều này còn phản tác dụng.

Chương 5: Có sự trang trọng, tình yêu mới càng thêm ngọt ngào và dài lâu

/Chân tình không chịu nổi sự giày vò vặt vãnh/

Khi yêu thì biết bao nhiêu điều ngọt ngào, trong quá trình yêu thì lại gặp muôn vàn thách thức và mâu thuẫn không đáng có mà phần lớn nguyên nhân đều là vì chúng ta chưa suy nghĩ thấu đáo và đặt mình vào vị trí của đối phương để thông cảm và thấu hiểu.

Một số câu chuyện mà chúng ta nghe hằng ngày về các cặp đôi chia tay đều khiến chúng ta lắc đầu ngao ngán. Chỉ cần có một chuyện gì đó khiến cô gái không vừa lòng thì một mực khiến bạn trai làm cho bằng được. Trễ một buổi hẹn, bạn trai không mua cho cô món đồ cô yêu thích thì ngay lập tức nổi giận đòi chia tay. Trong lòng thì suy nghĩ, thật ra anh ta cũng chẳng hề yêu mình.

Khi yêu nhau, hai người cần thông cảm và bao dung cho nhau. Chúng ta không thể yêu cầu đối phương phải đáp ứng tất cả mọi nhu cầu của ta. Chính bản thân ta còn không thể, huống hồ chi là người ta yêu.

Trái tim con người đều làm bằng máu thịt, cho dù người tốt với bạn, nhường nhịn và nuông chiều bạn đến mấy cũng có mức độ. Chân tình không chịu nổi sự giày vò vớ vẩn, trí mạng nhất là tùy tiện đòi chia tay. Bạn cho rằng chỉ đùa cho vui, nhưng số lần nhiều rồi thì sẽ chia tay thật.

Anh ta không trả lời tin nhắn của bạn, không phải là anh không quan tâm bạn, mà có thể anh ấy đang bận việc, bạn không cho anh ta cơ hội giải thích thì làm sao biết anh ta có cố tình hay không. Hoặc khi anh không làm theo yêu cầu trong lòng bạn thì bạn hoàn toàn có thể nói thẳng với anh là bạn muốn gì, không nhất thiết phải hậm hực.

Trong tình cảm, khó tránh khỏi chúng ta kỳ vọng thái quá về người mình yêu, từ đó vô hình chung làm rạn nứt đi mối quan hệ tốt đẹp cả hai đang có. Ai cũng có cái “tôi” nhưng điều quan trọng là cả hai có biết cách để tiết chế và nhường nhịn nhau hay không. Không ai phải phục tùng ai và ngược lại. Tất cả đều dựa trên quan hệ bình đẳng và trách nhiệm.

Nếu một người chỉ muốn nhận mà không muốn cho đi bất cứ điều gì thì ngay từ đầu, tình cảm này sẽ không đi đến đâu. Ai rồi cũng sẽ có lúc mệt mỏi, điều ta cần cuối cùng chỉ là sự thấu hiểu và đồng cảm từ người ta yêu. Sẽ có những lúc ta vô tình làm đối phương buồn, nhưng họ không để tâm, ngược lại còn tìm hiểu xem bạn đang gặp phải chuyện gì, tìm cách an ủi và động viên bạn thì người này tuyệt đối bạn nên giữ trong đời.

Những việc nhỏ hằng ngày, tuy có vẻ vụn vặt nhưng lại là điều khiến cho bao nhiêu trái tim tan vỡ trong mối quan hệ tình cảm. Tìm được một người hiểu mình đã khó, nắm giữ và trân trọng họ lại càng khó hơn. Nhiều người không hiểu điều này, họ cho rằng sau khi mất người này, người sau sẽ tốt hơn, nhưng đến cuối cùng, bạn mới phát hiện ra người thật lòng yêu và thương bạn lại là chính là người ban đầu. Năm tháng và tuổi trẻ vụt qua nhanh, sau này khi nhìn lại bạn sẽ cảm thấy vô cùng hối hận.

Chính vì vậy, khi yêu hãy tốt với bản thân một chút vì cuộc đời quá ngắn. Tốt với người bên cạnh một chút vì chưa chắc kiếp sau sẽ còn gặp lại. Cùng nhau hóa giải những hiềm khích trong lòng, những chuyện vặt vãnh hằng ngày không đáng có. Hãy biết trân quý và bảo vệ lẫn nhau. Có như vậy, tình cảm mới bền lâu theo năm tháng.

Giống như nhà văn Vãn Tình từng nói:

Trên đời này, thật sự không dễ gặp được người mình thích mà vừa hay cũng thích mình. Nếu đã gặp rồi thì phải nâng niu tình cảm đó hệt như nâng niu đôi mắt của bản thân, bởi vì chưa chắc kiếp sau đã còn gặp lại. Đi cứu vãn, đi tìm chưa chắc đã giành lại được người ta, nhưng nếu không cố gắng làm gì đó thì nhất định sẽ đánh mất.

/Yêu là nói những lời không quan trọng/

Bạn sẽ nghĩ gì khi đọc được câu này? Yêu là phải nói những lời ngọt ngào tình tứ chứ, sao lại là những lời không quan trọng. Có gì đó sai sai ở đây thì phải? Nhưng không. Hãy suy nghĩ về tình yêu như thế này.

Những lời không quan trọng không có nghĩa là những lời nói thờ ơ hay không quan tâm đến đối phương, mà đơn giản là tán gẫu những chuyện tủn mủn, vụn vặt và không quan trọng trong những ngày tháng bình thường.

Tôi thường nghe rất nhiều câu chuyện xung quanh về thái độ của người chồng với vợ của mình khi cô ấy gọi điện hỏi thăm trong lúc anh ta đang làm việc. Khi anh ta đi công tác, cô vợ gọi điện hỏi thăm xem anh ăn cơm chưa, thời tiết thế nào, vân vân. Anh lúc nào cũng trả lời với vẻ mặt mất kiên nhẫn: “Bây giờ anh bận sấp mặt, cho dù chưa ăn cơm liệu em có lập tức mang tới cho anh không?” hay là “Sao em cứ nói chuyện dông dài thế, cứ nói thẳng vào vấn đề đi. Anh đang rất bận”.

Ôi, nghe qua thôi cũng cảm thấy đau lòng cho cô vợ biết yêu thương chồng như thế. Đúng vậy, chuyện quan trọng trên đời thật sự quá nhiều, nhiều đến mức thời gian để nói một câu thừa thãi với người quan trọng cũng không có.

Ai cũng nghiêm túc như thế trong chuyện tình cảm thì lấy đâu ra những cảm xúc thăng hoa hay thật sự thấu hiểu hương vị của tình yêu cơ chứ.

Người bản chuyện làm ăn lớn với bạn, có thể là người hợp tác cùng bạn, cũng có thể là bạn bè, nhưng chưa chắc là người yêu bạn. Người cùng bạn quyết định dự án lớn với đối tác có thể là sếp bạn, hay cấp dưới của bạn, còn người có thể tán gẫu với bạn những chuyện nhỏ không hề quan trọng chắc chắn là người yêu bạn.

Chẳng ai có thể tùy tiện kéo một người xa lạ lại và để hỏi xem người đó đã ăn cơm hay chưa, bệnh cảm cúm đã đỡ chút nào chưa? Đương nhiên là không. Những chuyện nhỏ vụt vặt ấy tưởng chừng như nhỏ nhặt nhưng đó cũng chính là nghi thức trang trọng trong tình yêu. Hãy quý trọng người có thể tán gẫu cùng bạn bất cứ lúc nào, tuy không thể đến bên bạn ngay lập tức khi bạn cần nhưng họ vẫn luôn nhớ đến bạn.

/Yêu không liên quan đến hình thức bày tỏ, mà liên quan đến kết quả cuối cùng/

Tình yêu thật sự không liên quan đến việc bạn nói với người ấy biết bao nhiêu lời tình tứ, hứa hẹn bao nhiêu giao ước, mà phải xem đến cuối cùng bạn có thực hiện lời hứa: Cầm tay nàng hẹn mấy lời, sống bên nhau mãi đến hồi già nua hay không?

Anh ta có thể mua cho bạn một bó hoa hồng, hay một hộp sô cô la để dỗ dành mỗi khi bạn giận, nhưng trong thâm tâm anh ta không hề quan tâm bạn một cách đúng nghĩa, không dốc lòng vì bạn mà chỉ dùng những thứ vật chất để an ủi bạn thì có lẽ người này không đáng để bạn dành cả đời để bên cạnh.

Dù anh có công việc rất bận, nhưng vẫn dành thời gian ra sân bay đón bạn. Dù gia đình anh có định kiến về bạn, nhưng anh ta vẫn quyết tâm ở bên bạn. Đó mới thật sự là người bạn nên yêu và trân trọng.

Rất nhiều cô gái thường hay dễ tin vào lời nói của đàn ông, họ thích hứa, thích vẽ ra cho cô ấy một tương lai màu hồng cùng nhau, nhưng một người phụ nữ trưởng thành là người có thể nhìn thấy liệu anh ta có đang khua môi múa mép hay thật sự đang cố gắng vì cuộc sống của cả hai hay không. Hứa thì nhiều mà làm thì ít thì bạn nên thận trọng với mối quan hệ này. Hoặc là anh ta quá hời hợt, hai là anh ta chưa dành đủ tình yêu cho bạn như bạn nghĩ.

Không quan trọng anh tặng gì cho em mỗi ngày, không quan trọng anh mua cho em bao nhiêu món quà, quan trọng là vào những giây phút em suy sụp nhất, những giai đoạn khó khăn nhất trong đời em luôn có anh ở đó, cùng em vượt qua và là bờ vai vững chắc cho em.

Phim cuộc sống rực rỡ review năm 2024

Chương 6 : Mọi sự trang trọng đều là lễ đăng quang với cuộc đời

/Anh ấy không ở bên cạnh, bạn cũng không thể sống tạm bợ /

Sau khi chia tay với bạn trai, bạn thường sẽ làm gì? Bạn sẽ gục hẳn một thời gian, hằng ngày lờ đờ, ăn tạm bợ, mặc tạm bợ, chẳng có hứng thú với chuyện gì, cảm thấy không còn bạn trai cuộc sống sẽ vô cùng vô nghĩa. Hay bạn sẽ là một người vực dậy tinh thần của mình, yêu cuộc đời này hơn, đi tìm lại những gì mình đam mê và tự chăm sóc cho bản thân thật tốt?

Phần lớn chúng ta đều hay có xu hướng suy nghĩ rằng, khi bạn trai/chồng ở nhà thì ăn mặc thật lộng lẫy, trang điểm sao cho thu hút ánh nhìn của anh ta, tô son, thay chiếc váy xinh xắn đúng mực. Còn khi anh ta vắng nhà hay đi công tác cuối tuần thì ở nhà lại ăn mặc xuề xòa, mọi chuyện đều làm một cách hời hợt và tạm bợ.

Khi không có anh ta thì lúc buồn cũng không muốn đi xem phim, mỗi lần đi siêu thị đều mua thích anh ta thích, nấu những món ăn mà anh thường hay ăn, hay chỉ xịt nước hoa khi gặp anh ta. Thế còn chính bản thân chúng ta thì sao?

Anh ấy đi vắng hay không có anh ấy thì bạn không cần để tâm đến bản thân nữa sao? Bạn không cần ăn tử tế, ngủ tử tế, vui chơi tử tế với bản thân hay sao? Ngược lại, khi không có anh ấy, bạn càng phải sống có hương có vị. Khi anh ấy có mặt với bạn, bạn như thế nào thì khi anh ấy rời đi, bạn sẽ phải như thế ấy.

Son tôi mua không chỉ mua vì anh ấy, nụ cười của tôi cũng không nở chỉ vì anh ấy, tuổi trẻ của tôi càng không thể tưng bừng vì anh ấy. Tôi vốn là như thế, khi anh ấy vắng mặt, tôi vẫn có thể vui vẻ và lạc quan.

Tôi thường hay nghe những câu chuyện rằng, vợ ở nhà lo chuẩn bị nấu ăn cho chồng một bữa ăn thịnh soạn đợi chồng tan ca cùng nhau ăn, nhưng người chồng đột xuất gọi điện về báo bận thế là bữa cơm gia đình mất đi ý nghĩa. Người vợ cảm thấy khó chịu, cảm thấy tất cả những công sức của mình đều trở thành công cốc. Lúc nấu ăn thì toàn là nấu những món ăn anh thích, nhưng liệu bạn có bao giờ hỏi rằng, còn những món bạn thích thì sao?

Nhiều người phụ nữ trước giờ đều có hai tiêu chuẩn đối với cuộc sống, họ thường cho người khác tiêu chuẩn tốt, còn cho bản thân tiêu chuẩn kém. Thực tế thì, khi bạn cho đối phương những gì tốt nhất, vô tư đến quên mất mình thì chưa chắc họ sẽ cảm kích và trân trọng bạn.

Giả sử rằng, bạn làm kiểu tóc mới, sơn móng mới, mua chiếc túi xách mới vì anh ấy, nhưng chỉ cần anh ấy nói không đẹp, hoặc không được anh ấy chú ý thì bạn sẽ cảm thấy tất cả những thứ này đều không đáng để làm. Dựa dẫm hay trông chờ vào sự quan tâm hay chú ý từ người khác kết quả sẽ lần này đến lần khác khiến bạn thất vọng.

Hãy chăm chút cho bản thân một chút. Nếu chuyện gì bạn cũng tạm bợ, ngay cả mặc gì, ăn gì đều qua loa sơ sài, túy tiện thì thử hỏi anh ta có còn yêu thương và trân trọng bạn nữa không?

Nếu có thứ gì bạn thích, hãy mua nó. Đừng vì chỉ tiết kiệm tiền chỉ vì anh ấy, mua cho anh ta những món anh ta thích mà bỏ quên đi sở thích hay mong muốn của mình.

Tôi không phủ nhận việc trong một mối quan hệ bình đẳng, cả hai cần phải thoải mái và nghĩ cho nhau. Nhưng cuộc sống muôn hình vạn trạng, luôn tồn tại vô vàn biến số bất ngờ, bạn phải thật tử tế với chính mình trước đã. Khi mất đi tất cả, thì ít ra bạn vẫn còn một chỗ dựa vững chắc để tựa vào đó là bản thân mình. Không quá bi lụy cũng không quá dựa dẫm. Vừa cương vừa nhu, vừa tình cảm vừa lý trí mới là thượng sách để duy trì một mối quan hệ tốt và bền vững.

Một người đàn ông trưởng thành và trượng nghĩa là người sẽ yêu người phụ nữ của mình chính lúc cô ấy có thể độc lập, sống vui vẻ hạnh phúc, và quan trọng hơn hết là cô ấy nghiêm túc với cuộc sống của mình. Dù anh ta có vắng mặt hay không thì cô ấy vẫn sống rất rực rỡ. Cô ấy sẽ vẫn phải ngẩng cao đầu, ăn mặc thật xinh đẹp, xịt nước hoa, chú tâm trang điểm và thể hiện thần thái của mình.

Bạn đối xử với bản thân như thế nào sẽ quyết định người khác đối xử với ra sao. Câu nói này trước giờ chưa bao giờ là sai.

Phim cuộc sống rực rỡ review năm 2024

Lời kết

Hy vọng những gì bạn học được từ Cuộc Đời Rực Rỡ, Đừng Sống Không Màu có thể giúp bạn sống thật ý nghĩa và rút ra cho mình những giá trị sâu sắc và quý giá.

Review chi tiết bởi: Tuyết Sơn - Bookademy

Hình ảnh: Tuyết Sơn

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: Bookademy

Bạn đam mê viết lách, yêu thích đọc sách và muốn lan tỏa văn hóa đọc tới cộng đồng của YBOX.VN? Đăng ký để trở thành CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/bookademy_ctv

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Bookademy - Ybox. Khi chia sẻ hoặc đăng tải lại, vui lòng trích dẫn nguồn đầy đủ "Tên tác giả - Bookademy." Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.