Phù sinh như mộng nghĩa là gì

Mình không hiểu nick bạn nghĩa là gì?

answered:

Là phù sinh nhược mộng bạn ạ, nghĩa là cuộc đời phù du như giấc mộng :3
Nó nằm trong bài thơ Xuân dạ yến đào lý viên tự của nhà thơ Lý Bạch đó bạn.

xin lỗi nhưng mấy lần lướt dashbroad thấy tên bạn, toàn đọc là Phụ nữ sinh mộng =]]]

Huhu :[[
Vì sao các bạn cứ dịch loạn tên mình như thế a~~ :[[

Ô hoá ra e k phải là người duy nhất nhầm=]] bấy lâu nay cứ nghĩ là phú sinh như mộng huhu

Sao mình lại dịch thành Phù Sinh Như Ốc Mỏng :[[

Oaaaaaaa~~~~~Làm sao tên mình lại được các bạn biến thể thành nhiều kiểu như vậy a~~~~~

Thiệt là có chut đau lòng mà :[[

trước đây khi chị còn để là phusinhnhumong em cứ dịch là phú sinh như mộng, nay chị đổi lại em cứ nghĩ là có nhiều người ko dịch tùm lum tên chị nên chị mởi đổi lại là phú sinh như ước mộng =D

Thế ra là tên chị còn dịch được ra cái nghĩa này nữa á =]]
Phù sinh như ước mộng cũng nghe cũng hay hay :]]

Mình cũng dịch thành phù sinh như ước mộng còn nghĩ chơi chữ nên bỏ bớt chữ cái=]]]]]]]

Ôi hoá ra cái tên mình khiến nhiều bạn đau đầu đến vậy =]]]]]]]]]

Mình thì lại đọc thành phù sinh như mộng. Chả lẽ cận quá hay khi lần đầu tiên tên bạn nằm trong tầm mắt thì cái tên ấy cứ trong đầu. Giờ mới biết đầy đủ tên bạn, có lỗi quá. ^^

[Trích trong một cuốn tản văn có bìa màu hồng, đây là một bản dịch trái phép. Trước khi dịch mình đã nghĩ xem có nên dịch cả thành ngữ ra hay không, thế nhưng trong vốn hiểu biết hạn hẹp của mình thì không có thành ngữ tiếng Việt nào có ý nghĩa và hình ảnh trùng khớp với câu “phù sinh nhược mộng” hết cả, mà dịch thành văn xuôi thì lại dài dòng và kém hay. Nên đành tiếp tục ỷ lại vào Hán Việt. Dù vậy, vẫn nên giải thích qua:

Phù – 浮: trôi nổi, phù du. Sinh – 生: cuộc đời. Nhược – 若: như là. Mộng – 梦: giấc mơ.]

***

Năm đó, anh là Viện trưởng Viện Văn học, tôi chỉ là một chân trợ giảng của khoa Trung Văn.

Có lúc sẽ gặp nhau trên xe buýt ở trường, đôi lần vô tình ngồi cạnh. Anh luôn kiệm lời, dáng người thấp bé, gương mặt không mấy biểu cảm. Ấy vậy mà, chính cái khuôn mặt lạnh lùng đó, mỗi lần tấu hài đều khiến cả xe rộn rã từng tràng cười.

“Ngày trước, ở nước Anh có người mắc chứng mất ngủ, bèn đi bệnh viện,” Ngôn từ của anh giản đơn, gần gũi, tôi còn cho rằng là người thật việc thật, “bác sĩ kê thuốc xong, anh ta về nhà uống thuốc đúng theo chỉ dẫn, liền khỏi bệnh. Không những ngủ được, mà còn ngủ rất ngon, trong mơ anh ta thấy mình trôi dạt đến một hòn đảo trên Thái Bình Dương. Trên đảo khắp nơi đều là các cô gái trẻ đẹp, vui mừng chào đón anh ta. Trùng hợp, một người bạn của anh ta cũng mắc chứng mất ngủ, nghe được chuyện này thì vội vã tới bệnh viện, xin thứ thuốc giống bạn mình. Người bạn này về nhà cũng uống thuốc như chỉ dẫn, quả nhiên cũng ngủ được. Đã vậy, bất ngờ hơn nữa là, anh ta cũng mơ thấy mình đến một hòn đảo trên Thái Bình Dương. Thế nhưng, thay vì gặp các cô gái xinh đẹp, anh ta vừa cập bến đã bị một đám thổ dân đuổi giết, đành phải chạy thục mạng, thở không ra hơi. Vô cùng tức giận, anh ta quay trở lại bệnh viện hỏi bác sĩ cho ra nhẽ, bác sĩ liền nói: ‘Ây dà, đương nhiên là không giống rồi, bạn của anh thanh toán theo phí tư nhân, còn anh là dùng bảo hiểm y tế.’ ”

Kể xong chuyện cười, nước chảy mây trôi, anh lại tiếp tục mân mê chiếc tẩu thuốc trong tay, ngó lơ tiếng cười vang rộn rã suốt từ đầu xe tới cuối xe. Anh, đã làm xong phần việc của mình.

Anh vốn là giáo viên khoa Chính trị, chẳng biết vì cớ gì lại đi làm Viện trưởng Viện Văn học. Một ngày, đang cùng tôi tán dóc, anh bỗng hỏi:

“Em thấy văn học có tác dụng không?”

Đối với cô sinh viên khoa Trung văn vừa mới tốt nghiệp là tôi, câu hỏi này thẳng tắp là một sự đả kích. Văn học là thứ không thể hoài nghi đâu đấy.

“Tỉ như, lấy ví dụ thế này,” Anh chậm rãi sắp xếp từ ngữ, từ tốn giải thích, “hồi nhỏ tôi hay nghe người khác nói ‘phù sinh nhược mộng’. Khi ấy, tôi thực sự không hiểu nổi, cuộc đời một con người, làm sao lại có thể như giấc mộng chứ? Hiện tại, tới cái tuổi này rồi, thì cũng hiểu rồi. Một khi đã hiểu, thì cũng chẳng còn cần ai nói cho nữa. Thế nên mới bảo, nếu như lúc không hiểu có nói cũng không hiểu, còn lúc đã hiểu lại hoàn toàn không cần nghe người khác nói, vậy thì, rốt cuộc văn học có tác dụng gì đây?”

Những lý lẽ phản biện đã chuẩn bị sẵn trong đầu giờ phút ấy bỗng không thể cất thành lời, tôi chỉ còn biết lặng lẽ ghi nhớ thật kĩ câu chuyện của anh. Cá nhân tôi vẫn sùng bái văn học, nhưng lời anh nói bỗng ẩn tôi vào vòng xoáy suy tư, quấn lấy tâm trí tôi tới tận bây giờ. Tôi cũng nhớ rõ gương mặt anh trong khoảnh khắc đó, như sáng sớm ngày xuân sương mù tan đi, để lộ sắc trời trong trẻo, nhàn nhạt thoảng hoặc như chưa từng có gì xảy ra. Vậy nhưng, phải trải qua bao nhiêu khổ đau, bao nhiêu nỗi bi kịch trên đời mới có thể thốt ra những câu chữ ấy?

Lần cuối tôi gặp anh là đi thăm bệnh. Anh lên cơn đột quỵ, chỉ còn  ngồi được trên ghế, không thể nói chuyện. Ánh dương ấm áp giữa mùa đông chiếu qua cửa sổ, hắt lên tà áo bệnh nhân màu xám, nước dãi từ khóe miệng chảy dài, chảy dài xuống vạt áo anh [năm đó cũng thịnh hành dáng miệng kiểu hài hước]. Chú mèo nhỏ nhảy nhót qua lại dưới chân, ánh mắt anh đờ đẫn, nhìn mãi về một nơi chẳng ai biết là nơi nào.

“Phù sinh nhược mộng?” Văn học đến tột cùng là để làm gì? Tôi hẵng muốn cùng anh tranh luận, nhưng anh đã như tên nô lệ bị bán cho một người chủ xa lạ khác. Anh từng thuộc về Học Thuật – người chủ nhân uyên bác độ lượng, cho anh tự do bay nhảy muôn phương khắp chốn. Nhưng chủ nhân mới lại là một kẻ tàn độc, tra tấn anh như đang dạy dỗ một thứ vô tri. Không lâu sau đó, anh mất.

Khuôn mặt anh, nhàn nhạt, buồn vui phảng phất như có như không. Đời người vẫn luôn vậy, rớt lại một câu chuyện hài, chính mình thì không cười, đã vội rời đi. Hoặc có khi, mở ra một góc bi thương, bản thân cũng chẳng buồn kể tiếp, đã kịp trốn đi mất rồi.

“Phù sinh nhược mộng” ư? Cuộc đời trôi nổi là lẽ gì? Mà mộng, lại là cái nỗi chi? Tôi không biết. Tôi chỉ nhớ đến gương mặt anh, gương mặt thản nhiên, không màng tất thảy của anh.

Nguồn: “浮生若梦啊!”他说 – 张晓风

Cái tên Phù sinh nhược mộng có ý nghĩa gì vậy ạ? Trước em cũng đọc một bộ truyện có tên này nhưng ko hiểu nghĩa lắm.

Phù sinh nhược mộng nghĩa là cuộc đời như giấc mộng em ạ ^^

Video liên quan

Chủ Đề