Vì sao bóng bầu dục nguy hiểm
Hôm 17-9, tại Đại học RMIT (Q.7, TP.HCM) đã diễn ra ngày hội bóng bầu dục mang tên “Saigon rugby 10s” do một công ty nước ngoài ở VN tổ chức. Trong số khoảng 200-300 người tham dự ngày hội, tất nhiên đa số là người nước ngoài, nhưng cũng có một số bạn trẻ VN thể hiện sự đam mê với trái bóng có hình bầu dục này. Show Môn thể thao mạnh mẽ Dù chỉ là một ngày hội, với các đội tham dự bốc thăm thi đấu giao hữu với mục đích giải trí, nhưng những người dự giải vẫn bước ra sân với tinh thần quyết liệt thường thấy của môn bóng bầu dục. Theo dõi sơ qua hai trận thi đấu nghiệp dư, chúng tôi không khỏi “rợn gáy” với những pha va chạm cực mạnh diễn ra liên tục trên sân. Mỗi khi một cầu thủ có bóng, chỉ cần sơ sẩy một chút, sau vài bước chạy, anh ta lập tức bị nửa tá cầu thủ đội bạn lao vào quật xuống và... đè bẹp trên mặt đất. Hình ảnh đó diễn ra thường xuyên trên sân bóng rugby, môn thể thao khác với bóng rổ ở chỗ các cầu thủ được ôm bóng chạy thẳng hướng về mục tiêu. Vì vậy những pha “vây công” đối phương để đoạt lại bóng càng phải quyết liệt hơn. Việc bị 5, 6 cầu thủ đối phương nằm đè trên mình là hình ảnh rất quen thuộc với môn thể thao này. Dù trông có vẻ bạo lực như vậy nhưng ngày hội đã không bị mất vui vì những chấn thương - thứ tưởng chừng xảy ra rất nhiều với môn thể thao này. Trần Chí Hiền (học sinh - 17 tuổi) thuộc đội Hà Nội Rugby Dragons cho biết: “Nếu nhìn vào những pha va chạm ầm ầm trên sân rồi cho rằng môn thể thao này nhiều chấn thương thì không đúng. Thật ra khi va chạm với nhau, mỗi cầu thủ đều tuân thủ những quy tắc nhất định như va từ phần vai trở xuống, cầu thủ ôm vật nhau ngã xuống đất chứ không hề làm tổn thương nhau. Tôi chơi rugby đã được một năm và chưa dính chấn thương nào. Bóng bầu dục không quá nguy hiểm như mọi người nghĩ đâu”. Tuy nhiên, Chí Hiền cũng thừa nhận bản thân gặp khó nhiều hơn những người nước ngoài vì thể hình thấp bé khiến bạn không thể thắng nổi trong những pha va chạm, tranh chấp tay đôi. “Bù lại, tôi tận dụng sự khéo léo, thấp nhỏ để luồn lách thoát ra khỏi những pha va chạm” - Hiền nói. “Người Việt có thể chơi bóng bầu dục” Diễn ra từ 8g sáng đến 6g chiều, ngày hội bóng bầu dục này rất xôm tụ và cởi mở như những gì diễn ra trên sân bóng. Bên cạnh những trận đấu quyết liệt, một góc sân bóng là buổi giao lưu, truyền dạy kỹ thuật chơi bóng bầu dục cho các trẻ em VN thuộc một tổ chức từ thiện do đội Sài Gòn Rugby Geckos cùng những cựu tuyển thủ quốc gia Úc đứng lớp.
Ông Greg Cornelsen, một cựu tuyển thủ rugby Úc đã giải nghệ hơn 30 năm, cho biết ông thường tham gia những ngày hội bóng bầu dục ở nhiều nước trên thế giới với mục đích quảng bá môn rugby rộng rãi hơn. So với những trận đấu nảy lửa bên cạnh, buổi tập luyện của các trẻ em VN nhẹ nhàng nhưng cũng vui vẻ hơn khi môn bóng bầu dục - nếu không có những pha tranh chấp căng thẳng - có vẻ tương tự trò chơi dân gian “cướp cờ” của trẻ em Việt. Người đứng ra tổ chức giải đấu là ông Peter Holdsworth (người Anh), người đã có 10 năm sinh sống, làm việc và lập gia đình tại VN. Sẵn niềm đam mê với rugby, ông Holdsworth mong muốn phát triển môn thể thao này cho cộng đồng người VN. “Tuy bóng bầu dục đòi hỏi sức mạnh, thể lực tốt nhưng tôi không thấy có lý do gì ngăn cản người châu Á, cụ thể là người VN, chơi môn này cả. Cụ thể như Nhật Bản là một quốc gia rất phát triển môn bóng bầu dục, họ sẽ đăng cai giải thế giới vào năm 2019. Trước VN, chúng tôi cũng từng tổ chức những ngày hội như thế này tại Hong Kong” - ông Holdsworth nói. Anh Vũ Huy Tân (37 tuổi), một thành viên khác của đội Hà Nội Rugby, cho biết bóng bầu dục còn hấp dẫn ở tinh thần đồng đội. “Trong bóng đá, bạn có thể độc diễn đi bóng qua một loạt cầu thủ rồi ghi bàn nhưng với bóng bầu dục thì không. Tinh thần đồng đội rất được đề cao trong môn thể thao này”. Đây đã là lần tổ chức thứ hai của “Saigon rugby 10s” và theo ông Holdsworth, quy mô của giải năm sau sẽ tăng gấp đôi lên 32 đội tham dự, trong đó có 3 đội của VN so với 2 đội của giải năm nay.
HUY ĐĂNG - HOÀI DƯ Cận cảnh chấn thương đáng sợ của SAO bóng bầu dục: Trong trận đấu giữa Washington Redskins và Houston Texans thuộc NFL (giải bóng bầu dục Mỹ), một chấn thương khủng khiếp đã xảy ra đối với cầu thủ bên phía đội Washington. Chấn thương đáng tiếc của Alex Smith Cầu thủ 34 tuổi Alex Smith đã dính chấn thương lật cổ chân sau một tình huống tranh chấp với cầu thủ đối phương. Cụ thể, trong một nỗ lực lùi về để thực hiện đường chuyền bóng lên phía trên, 2 tiền đạo tấn công của đội Houston Texans đã lao thẳng về phía Alex Smith. Do vùng mắt cá chân của Smith giống như bị “mắc kẹt” trên mặt cỏ nên khi xảy ra va chạm, lực quá mạnh đến từ 2 đối thủ khiến vùng cổ chân anh dường như bị gãy làm đôi.
Alex Smith được đưa vào bệnh viện khẩn cấp Chứng kiến Alex Smith quằn quại vì đau đớn, bộ phận y tế lập tức vào sân để đưa cầu thủ này đến bệnh viện. Được biết, ca phẫu thuật được thực hiện ngay sau đó nhằm cứu vãn tình hình. Trong những hình ảnh rời khỏi sân vận động trên xe cáng, Smith đã cầu nguyện để chấn thương không quá nặng. Ngoài ra, rất đông cầu thủ của 2 đội cùng đội ngũ y tế đã có mặt để động viên anh. Tuy nhiên, HLV Jay Gruden của đội Washington Redskins sau trận đấu thông báo một tin rất không vui khi Smith đã gãy 2 phần xương chân và sẽ nghỉ đến hết mùa giải. “Anh ấy sẽ có một hành trình dài trước khi quay trở lại. Tuy nhiên, về mặt thể chất và tinh thần của anh ấy vẫn ổn.”
Theo G.T (Tổng hợp) (Khám Phá) Bóng bầu dục Mỹ hay còn gọi là bóng đá kiểu Mỹ (American football hoặc Gridiron football), tiếng lóng Việt Nam gọi là bóng cà na, là một môn thể thao thi đấu đồng đội phổ biến tại Hoa Kỳ. Bóng bầu dục Mỹ có quan hệ gần gũi với bóng bầu dục Canada nhưng có một số khác biệt về luật chơi và nhiều đặc điểm khác.[1] Tại Hoa Kỳ, một số dạng chính của bóng bầu dục là bóng bầu dục trung học, bóng bầu dục đại học và bóng bầu dục chuyên nghiệp, về cơ bản là giống nhau nhưng khác nhau ở vài điểm trong luật chơi.[2] Thành phần một sân bóng bầu dục Mỹ. Sân chơi của môn bóng bầu dục dài 100 yards (91,44 mét), chia làm 20 phần mỗi phần 5 yards (4,57 mét), được đánh dấu bằng 19 vạch dài màu trắng theo chiều ngang của sân. Giữa những vạch dài là bốn hàng vạch ngắn, mỗi hàng 4 vạch cách nhau 1 yard. Phần cuối cùng ở mỗi cuối sân được gọi là end-zone (vùng cấm địa), có chiều dài 10 yards (9,14 mét), thường thì được sọc chéo màu đỏ và được ngăn cách bởi một vạch trắng dài gọi là đường cấm địa (goal line). Cuối vùng cấm địa (end-zone) là vạch cuối (end line), sau đó là cột gôn (goal posts). Cột gôn được trồng chính giữa chiều ngang của sân, cao 10 feet (3,05 mét), trên bắc một thanh ngang dài 18 feet 6 inches (5,64 mét), hai đầu thanh ngang là hai thanh dọc cao 30 feet (9,14 mét). Tổng cộng, toàn sân chơi của môn football dài 120 yards (360 feet hay 109,73 mét) và ngang là 53 1/3 yards (160 feet hay 48,77 mét). Kể từ đường cấm địa (goal line), cứ mỗi 10 yards, sân sẽ được đánh dấu bằng số 10, 20, 30, 40 cho tới giữa sân là 50. Sau mức này, sân được đánh dấu ngược lại 40, 30, 20 và 10 cho đến vùng cấm địa của bên kia. Bóng bầu dục Wilson da. BóngBóng làm bằng da hình bầu dục được bơm hơi nặng từ 400 gram đến 430 gram. Bóng thi đấu thường được đánh sáp dưỡng và phun chống ẩm nhằm tăng độ bám dính. Mũ bảo hiểmMũ bảo hiểm được người chơi đội để bảo về vùng đầu khỏi va đập mạnh trong trận đấu. Mũ bảo hiểm bao gồm vỏ nhựa tổng hợp nhẹ, bên trong có lót lớp đệm xốp hoặc đệm bơm hơi để bảo vệ đầu, mặt nạ thép để bảo vệ mặt, 2 ốp hàm ở mỗi bên để bảo vệ hàm, lỗ thông tai, dây quai cằm và kính ốp polycarbonate chống chói. Mũ bảo hiềm thường được điểm xuyết với logo đội bóng, các loại họa tiết, sọc hay số thi đấu để dễ phân biệt từ xa. Mũ bảo hiểm Schutt AirXP, được đội bởi cầu thủ Brian Hartline. Cầu thủ hai đội Carolina và Washington với trang phục thi đấu và đồ bảo hộ. Giáp bảo hộ và trang phục thi đấuGiáp bảo hộ thường được mặc bên ngoài lớp đồ lót hút ẩm và bên dưới trang phục thi đấu giúp bảo vệ người chơi khỏi chấn thương. Giống như mũ bảo hiểm, giáp bảo hộ được cầu tạo gôm lớp nhựa cứng bên ngoài và đệm dầy thoáng khí bên trong. Các miếng giáp bao bọc quanh phần vai, ngực và lưng của người chơi được thiết chặt bằng một dây đai nhựa bao vòng quanh xương sườn. Trang phục thi đấu bóng bầu dục được mặc sát lớp bảo hộ. Bộ trang phục thi đấu bao gồm 1 áo đấu và 1 quần. Áo đấu có số áo trên vùng ngực, lưng và cầu vai; tên gọi của đội bóng hay tên thành phố thường được ghi trên ngực áo, phần vai được đính logo đội hay sọc màu và tên cầu thủ được in ở vùng lưng trên. Quần đấu được làm từ chất liều bền dai, mặc sát người, với túi trong để nhét mút bảo hộ đùi và hông. Các vị trí trên sân bóng bầu dục, màu đỏ là đội tấn công, màu xanh là đội phòng thủ. Một đội bóng bầu dục Mỹ có 53 người sẽ chia làm 3 đội phụ gồm đội tấn công (offensive unit), đội phòng ngự (defensive unit) và đội hỗn hợp hay đội đặc biệt (special team). Mỗi đội bóng chỉ được phép có tối đa 11 cầu thủ trên sân trong bất cứ lúc nào. Cầu thủ thông thường được phân loại làm cầu thủ phòng ngự (defensive player) hoặc cầu thủ tấn công (offensive player) và chỉ được chơi cho một trong hai đội tấn công hay đội phòng ngự. Cầu thủ tấn công lẫn phòng ngự đều chơi cho đội hỗn hợp trong các tình huống cần thiết. Hàng tiền vệ công Dallas Cowboys, một trong nhũng hàng công tốt nhất ở giải NFL trong những năm gần đây. 1. Đội tấn công (Offense)Gồm các Vị trí: Center (C): Trung phong (người giao bóng) (1 người) Offensive Guard (OG): Tiền vệ trong (2 người) Offensive Tackle (OT): Tiền vệ ngoài (2 người) Quarterback (QB): Tiền vệ chính (1 người) Half Back/Running Back (HB/RB): Trung vệ chạy (1-2 người) Full Back/Set Back (FB/H-Back): Hậu vệ chạy (1 người) Wide Receiver (WR): Tiền đạo bắt bóng (2-4 người) Các cầu thủ công New Orleans Saints hội ý Tight End (TE): Trung vệ đuôi (1-3 người), vị trí này là sự kết hợp giữa vị trí tiền vệ và tiền đạo bắt bóng
Để chơi vị trí tiền vệ chính, cầu thủ cần có tầm nhìn kiến tạo tốt, đường ném chuẩn xác và tố chất lãnh đạo. Đội phòng ngự Tennessee Titans (xanh, trái) đối đầu đội tấn công Cleveland Trung vệ Phòng ngự Ray Lewis (52) của đội Baltimore Ravens đốn ngã một cầu thủ của đội Cincinnati Bengals. 2. Đội phòng ngự (Defense)Gồm các Vị trí: Defensive End (DE): Tiền vệ Phòng ngự đuôi (2 người) Defensive/Nose Tackle (DT/NT): Tiền vệ Phòng ngự chặn/mũi. (1-2 người) Outside Linebacker (OLB): Trung vệ Phòng ngự ngoài (1-2 người) Inside Linebacker/Middle Linebacker (ILB/MLB): Trung vệ phòng ngự trong (1-2 người) Cornerback (CB): Hậu vệ Góc Safety (S): Hậu vệ Sâu
Hậu vệ Sâu gồm 2 loại: Free Safety (Hậu vệ Cắm) và Strong Safety (Hậu vệ Lùi). Hậu vệ Cắm thường xuyên tham gia đánh chặn bóng sâu trong khi Hậu vệ Lùi sẽ tham giai hộ trợ ngăn ngừa đường chạy cùng với các Trung vệ & Tiền vệ trong các tình huống chạy.
Cầu thủ sút điểm Justin Tucker và Đội hỗn hợp Baltimore thử ghi 3 điểm, Super Bowl 47. Chân sút David Akers (áo số 2) sút mở màn, Super Bowl 47. 3. Đội hỗn hợp/đặc biệt (Special team)Gồm các Vị trí: Long Snapper (LS): Người giao bóng Punter (P): Cầu thủ sút dài Placekicker (K): Cầu thủ sút điểm Holder (H): Người giữ bóng (thông thường là Tiền vệ chính dự bị hay Cầu thủ sút dài) Gunner: Trung vệ càn quét Upback: Trung vệ chặn Cầu thủ trả bóng Darren Sproles. Return Specialist (RS): Người trả bóng
Chân sút dài JK Scott Một đội chỉ ghi điểm khi cầu thủ của đội đó đặt được quả bóng vào phía sau đường biên ngang của phần sân đối phương, hay còn gọi là đường biên ghi bàn (goal line), là được tính điểm.Cách tính điểm như sau đưa bóng vào khu vực vùng cấm địa (touchdown) và đặt nó vào phía sau goal line sẽ được 6 điểm, sau đó đá vào cầu môn từ khoảng cách 3 yard sẽ được thêm 1 điểm hoặc làm 1 cú touchdown từ khoảng cách 3 yard sẽ được 2 điểm. Cú đá phạt thành công được 3 điểm khi quả bóng chui qua hai cột đứng vào cao hơn xà ngang.cầu thủ lần lượt nắm quyền tấn công và phòng ngự. Đội tấn công được thực hiện 4 lượt xuống bóng để tiến lên khoảng cách 10 yard. Nếu không ghi được điểm trong đợt tấn công đó thì đến lượt đội kia có bóng. Mỗi lần thay đổi quyền tấn công, cả 22 cầu thủ của hai đội sẽ rời sân thay người. Đội bị mất bóng sẽ thay toàn bộ cầu thủ chuyên phòng ngự, còn đội phòng ngự trước đó sẽ thay bằng đội hình tấn công. Thời gian thi đấu mỗi trận đấu dài 60 phút, chia làm 4 hiệp, trừ thời gian chết (bóng ngoài cuộc), nên đôi khi tổng thời gian thi đấu trên sân lên đến 180 phút. Quả bóng được làm bằng da, nặng 400 gram, hình bầu dục, kẻ 2 vạch trắng để dễ nhìn nhưng ở NFL lại không có. Trọng tài còn được gọi là “Những con ngựa vằn” vì bộ đồng phục trắng, kẻ sọc đen. Mỗi trận đấu có từ 4 đến 7 trọng tài làm nhiệm vụ. Bài chi tiết: Super Bowl Super Bowl (tạm dịch: Siêu cúp Bóng bầu dục Mỹ) là trận tranh chức vô địch thường niên của Liên đoàn Bóng bầu dục Quốc gia (NFL - National Football League), hiệp hội hàng đầu của bóng bầu dục Mỹ, kể từ năm 1967 và thường được tổ chức vào Chủ nhật đầu tiên của tháng Hai dương lịch, gọi là Super Bowl Sunday (Chủ nhật Siêu Cúp). Cuối lễ khai mạc Super Bowl 50 Đội thắng cuộc nhận được cúp Vince Lombardi Trophy, được đặt tên theo huấn luyện viên của đội Green Bay Packers, đội đã giành được chiến thắng hai trận Super Bowl đầu tiên và ba trong số năm giải vô địch NFL trước đó (năm 1961, 1962, và 1965). Cúp này được thực hiện độc quyền bởi hãng Tiffany & Co với giá 25.000 USD. Cuối trận đấu, cầu thủ xuất sắc nhất (Most Valuable Player - viết tắt: MVP) sẽ được chọn và trao Cúp Pete-Rozelle, được đặt tên theo cựu ủy viên NFL Pete Rozelle. Các thành viên của đội chiến thắng sẽ được nhận những chiếc nhẫn làm bằng vàng và kim cương, được gọi là Super Bowl ring. Trong hầu hết các năm qua, Super Bowl là chương trình được theo dõi nhiều nhất trong các chương trình phát sóng của truyền hình Mỹ. Ngày Chủ nhật Siêu Cúp của giải Super Bowl không chỉ là một trong những sự kiện thể thao lớn nhất mà bây giờ được xem de facto như là ngày lễ quốc gia của Hoa Kỳ.[3]
Lấy từ “https://vi.wikipedia.org/w/index.php?title=Bóng_bầu_dục_Mỹ&oldid=66299387” |