Cái chết của chim cổ đỏ review

Làm mất mặt lực lượng cảnh sát Na Uy trong chuyến viếng thăm của tổng thống Mỹ, Harry Hole bị chuyển công tác sang cục An ninh, theo dõi các hoạt động của chủ nghĩa phát xít mới trên đất Na Uy. Trong thời gian này anh phải điều tra cái chết của một người ủng hộ chủ nghĩa phát xít. Và đó mới chỉ là khởi đầu của một cuộc thanh trừng mà sát thủ tiến hành để lập lại cái mà hắn cho là công lý. Thủ phạm tự gọi mình là Chim cổ đỏ. Hắn ra tay để trả thù những kẻ hắn cho là đã phản bội hắn mà pháp luật đã không thể trừng trị. Hắn cũng cho rằng chỉ Thượng Đế mới có quyền phán xét hắn.

Nhiều cái chết khác tiếp diễn. Các nạn nhân trông có vẻ xa lạ nhưng thực ra đều có liên quan trong một câu chuyện phức tạp bắt nguồn từ thời Thế chiến II.

Đủ phức tạp để làm rối trí bất cứ người đọc nào thiếu tập trung, đủ hấp dẫn để buộc người ta phải tập trung vào chính sự phức tạp ấy, đủ bất ngờ để thỏa mãn độc giả khi đã đi đến cuối con đường, và đủ tình tiết ngầm cho một sequence tiếp theo, Chim cổ đỏ thực sự là một ngôi sao mới của thể loại trinh thám.

Tác phẩm đã giành giải Glass Key cho tiểu thuyết hình sự – trinh thám hay nhất ngay khi xuất bản lần đầu tiên và nhanh chóng trở thành hiện tượng trên các bảng xếp hạng quốc tế. Chim cổ đỏ đã bán được 5 triệu bản trên toàn thế giới.

  • Home
  • My Books
  • Browse ▾

    • Recommendations
    • Choice Awards
    • Genres
    • Giveaways
    • New Releases
    • Lists
    • Explore
    • News & Interviews

    • Art
    • Biography
    • Business
    • Children's
    • Christian
    • Classics
    • Comics
    • Cookbooks
    • Ebooks
    • Fantasy
    • Fiction
    • Graphic Novels
    • Historical Fiction
    • History
    • Horror
    • Memoir
    • Music
    • Mystery
    • Nonfiction
    • Poetry
    • Psychology
    • Romance
    • Science
    • Science Fiction
    • Self Help
    • Sports
    • Thriller
    • Travel
    • Young Adult
    • More Genres

Discover new books on Goodreads

Meet your next favorite book

Minh Nhân Nguyễn's Reviews > Chim cổ đỏ

Chim cổ đỏ
by


3,5 sao.

Một cuốn trinh thám “lạ”.

Trước giờ đọc trinh thám hiện đại mình đều cảm thấy nó khuôn mẫu quá, chỉ có một mô tuýp nhân vật nam chính là thám tử tài giỏi, đẹp trai, quyến rũ, gái thì mê say, trai thì ngưỡng mộ, cuốn nào cũng tâng bốc nhân vật chính lên hàng phi thường, tột đỉnh hết. Nên mình cũng thắc mắc không biết nếu viết đi ra ngoài mô tuýp đó thì sẽ như thế nào mà sao chưa thấy ai dám thử sức. Và thắc mắc của mình đã được giải đáp khi đọc cuốn này.

Có lẽ cũng do đây là cuốn thứ 3 trong serie nên nhân vật chính – thám tử Harry Hole không được giới thiệu nhiều, dù xuất hiện ngay từ đầu nhưng anh không để lại ấn tượng gì với mình cho lắm. Khác hẳn với mẫu hình nhân vật chính mạnh mẽ, quyết đoán như các cuốn tiểu thuyết trinh thám khác, Hole tạo cảm giác anh là một người hơi bị yếu đuối, tình cảm. Việc anh cảm thấy suy sụp khi [view spoiler][bắn chết một người khả nghi trong tình thế bất khả kháng nhưng hợp tình hợp lý ở đầu truyện [hide spoiler]] khiến mình hơi bất ngờ, đồng thời cũng có chút cảm tình với nhân vật này. Nhưng càng về sau thì hình tượng của anh được tác giả xây dựng càng thêm thê thảm. Lúc đọc thì mình đã thấy ngờ ngợ, đến khi đọc xong tìm hiểu thông tin về sách thì mình mới biết “thám tử nghiện rượu” là từ ngữ được đóng đinh khi giới thiệu về anh luôn rồi.

Hình ảnh anh tạo ra cũng không phải là một người hào hoa phong nhã gì cho lắm. Khi đọc những cuốn về Jack Reacher, Robert Langdon hay ngay cả Lincohn Rhyme cứ mỗi khi những nhân vật nữ xuất hiện và “đổ cái rầm” trước vẻ ngoài của những anh chàng này là mỗi lần khiến mình chán ngán thì ở cuốn này, số lượng nhân vật nữ đã ít, mà cũng chẳng ai và cũng chẳng có dòng nào miêu tả một cách tích cực về ngoại hình của Hole cả. Trái lại, hình tượng của anh còn bị “dìm hàng” ghê gớm qua mô tả của tác giả với đôi mắt đỏ ngầu, tóc tai bù xù, dáng đi lảo đảo, đến nỗi khi anh đến gặp một cô lễ tân khách sạn để điều tra, trình ra cả thẻ thanh tra rồi mà vẫn bị cô này xem thường ra mặt, hay khi bản thân nắm được thông tin quan trọng nhưng không thể tự thông báo cho đồng nghiệp mà phải thông qua một người có bộ dạng tử tế hơn vì sợ không ai nghe lời anh :[. Công nhận mình chưa thấy nhân vật thám tử nào đáng thương hơn là nhân vật này. Đúng là một mẫu nhân vật rất “mới lạ” mà mình đòi hỏi, có phần khiến anh gần gũi hơn so với các hình tượng khác. Nhưng như vậy không có nghĩa là mình thích nhân vật này.

Điều khiến mình không thích Harry Hole, không phải bởi vẻ ngoài của anh mà chính là trí tuệ của anh cũng bị tác giả hạ thấp quá nhiều, gây cho mình nhiều bức xúc khi đọc. Chính xác thì nguyên cả cuốn sách này Harry Hole không hề suy luận ra điều gì, không hề khám phá ra điều gì, anh hoàn toàn mù mờ trước các vụ án, thậm chí còn dễ dàng bị các đối tượng của mình giăng bẫy và dắt mũi theo hướng mà hắn mong muốn. Vâng, cho đến tận cuối cuốn sách.

Phải khen là cuốn này có khá nhiều vai phản diện nổi trội [mà chả qua là do vai chính quá mờ nhạt thôi chứ so với nhiều cuốn khác thì vẫn không thể gọi là đặc sắc được]. Nhân vật phản diện chính được cho rất nhiều đất diễn, thông qua tuyến thời gian ở quá khứ song song với hiện tại, với bối cảnh chiến tranh và nhiều biến cố xảy ra đủ để tác giả xây dựng một nhân vật phức tạp như mình mong muốn, nhưng có lẽ vì câu chuyện ở quá khứ quá kịch tính và gây cấn nên đối chiếu với hiện tại nhân vật này lại trở nên nhạt nhòa đi nhiều, suy nghĩ và hành động khá đơn giản, không tương xứng với những gì được xây dựng trước đó.

Phản diện “phụ” lại là một nhân vật thú vị, quá dư thông minh để đối phó với Hole và đủ tầm để trở thành “nemesis” với anh sau này, nhưng cách tác giả [view spoiler][bỏ lửng lơ nhân vật này mà không giải quyết triệt để ngay trong sách khiến mình hơi hụt hẫng và khó chịu, vì đối với mình một cuốn sách nên giải quyết hết các vấn đề mà nó đặt ra, hoàn toàn có thể xây dựng nhân vật này thành một đối thủ tầm cỡ với nhân vật chính, kiểu như Hannibal chẳng hạn, nhưng cần phải chốt vấn đề của tập này trước khi cho nhân vật đó chạy thoát qua tập sau chứ không phải bỏ qua nó để nhân vật phản diện tác oai tác quái rồi đến một lúc nào đó thì vô màn “lật mặt”, khơi lại tất cả tội lỗi một lượt rồi mới giải quyết [hide spoiler]], đó là cách làm của một bộ phim truyền hình dài tập chứ không phải của một cuốn sách, dù nó có nằm trong một serie hay chăng nữa.

Nhưng mà thôi, đó là cách tác giả chọn, dù khiến mình hơi khó chịu nhưng mình vẫn có thể hiểu. Thứ mà khiến mình nổi sùng trong lúc đọc chính là đây này. Harry Hole có 2 nhân vật nữ thân thiết với mình trong cuốn này, một là Ellen – đồng nghiệp, sidekick có phần hữu ích hơn anh trong việc điều tra các vụ án và Rakel – love interest cá tính, có một quá khứ phức tạp. [view spoiler][Và cả 2 đều bị tác giả vùi dập tơi bời. Trong các cuốn trinh thám mình từng đọc cũng có một mô tuýp nữa, đôi khi để thêm phần kịch tính cho câu chuyện tác giả cũng đưa một số nhân vật thân thiết với nhân vật chính vào thành đối tượng của vụ án, dù có những lúc “chơi lớn” khi tác giả cho xử luôn nhân vật đó [thường là em gái hay em gái của bạn thân hay bạn thân của em gái các thứ], thì đa phần các nhân vật này đến cuối truyện đều toàn vẹn, không bị sứt mẻ chi cả [hide spoiler]]. Còn trong cuốn này, nguyên tắc ấy cũng bị phá vỡ, thật ra nó cũng góp phần tạo nên sự bất ngờ, hấp dẫn của câu chuyện, nhưng cách tác giả tạo ra những tình huống đó thì đánh vào tâm lý người đọc một cách ê chề không thể tả.

[view spoiler][Ellen, một cô gái tốt tính, vô can, nhân vật gây cảm tình nhất trong phần đầu, bị đánh chết một cách tàn bạo đến nỗi tên sát nhân sau khi thủ ác xong còn thấy ám ảnh trước hành động của mình. Và cô chết vì lý do gì, vì quá tận tình giúp Hole thỏa mãn nỗi tò mò của anh về một vụ mua bán vũ khí mà ngoài anh chả có ai quan tâm. Cô chết trong tình cảnh nào, khi vừa phát hiện ra một bí mật quan trọng [cho anh], đang trong lúc nguy hiểm đến tính mạng, chỉ còn biết gọi điện cầu cứu Hole, còn anh thì bỏ mặc các cuộc gọi vì mải lo tán gái trong cái buổi tiệc mà trước đó bao nhiêu người nài nỉ anh mới bất quá định đi một lúc rồi chuồn về. Và công bằng cho Ellen cũng bị lơ đẹp, bởi nó không quan trọng bằng việc xây dựng một nhân vật phản diện hoành tráng được tác giả để dành cho những phần sau. Những đoạn sau vụ án mạng, việc tác giả mượn chuyện Hole diễn trò gọi điện thoại cho Ellen để trình bày diễn tiến sau đó của cuộc điều tra, tưởng như một cách thức sáng tạo và hay ho, thực ra lại vô cùng dở, vô cùng gượng ép và vô lý khi một người đang trong lúc tinh thần suy sụp, cảm thấy tội lỗi như Hole, gọi điện cho Ellen như một cách chuộc tội nhưng lời lẽ lại rất rõ ràng, rành mạch, chi tiết như một bản báo cáo điều tra vậy. Chính điều này khiến mình đã ghét lại càng thêm ghét nhân vật chính của chúng ta hơn nữa. [hide spoiler]]

[view spoiler][Còn Rakel thì, ôi thôi khỏi nói, mình không hiểu tác giả muốn gì khi đưa cô vào một tình cảnh như thế. Nếu muốn đấng nam giới đọc cuốn này phải phát sùng lên, cảm thấy căm phẫn tên thủ trưởng ngoại giao đó thì đã thành công rồi đấy. Nhưng hy vọng tác giả đừng quên rằng điều đó đồng thời cũng để lại ấn tượng ở người đọc về một nhân vật nữ chính đã bị “vấy bẩn”, không “trong sạch” nữa, dù rằng tác giả đã - một cách khiên cưỡng - cho dừng mọi chuyện kịp lúc. Việc Rakel chấp nhận giải pháp tiêu cực đó cho vấn đề của cô làm cho mình cảm thấy thất vọng. Còn Harry Hole thì thậm chí còn chẳng biết gì về việc này, ngay cả việc mình bị điều đi công tác, hay thái độ thất thường của Rakel anh cũng chỉ biết chấp nhận mà không mảy may tìm hiểu, à mà xuyên suốt quyển sách này anh có tìm hiểu được chuyện gì đâu :[. [hide spoiler]]

Sẵn dìm nhân vật chính thì cũng nói luôn về phần cuối truyện, [view spoiler][lại một lần nữa tác giả tỏ ra bí thế khi phải mượn những dòng nhật ký của kẻ phản diện để diễn tả lại suy nghĩ và hành động của hắn cho người đọc. Thật khó có thể tin vào những thời điểm rối ren như thế trong cuộc đời mà hắn vẫn có thời gian ghi lại một cách tường tận những gì xảy ra với mình. Và Hole cũng một lần nữa thể hiện nghiệp vụ "tài giỏi" của mình, trong khi kẻ thủ ác nguy hiểm như vậy còn đang tự do thì anh vẫn cứ thong thả ngồi đọc cuốn nhật ký đó như đọc một cuốn tiểu thuyết, không quên pha một tách cà phê ngon mà thưởng thức [đọc đến đoạn này mình chỉ biết tròn mắt mà thán phục tác giả vô cùng]. Chỉ đến khi đọc xong hết dòng cuối cùng, hiểu rõ ngọn ngành anh mới vội vàng hối hả phóng xe đi tìm hắn, thế là ta có một màn hành động cuối kịch tính cho bằng chị bằng em với các tiểu thuyết trinh thám khác. Chẳng phải nếu cuốn nhật ký được viết theo trình tự thời gian đều đặn như thế thì bây giờ muốn biết hắn đang ở đâu, định làm gì thì nên đọc từ trang cuối trước hay sao. [hide spoiler]]

Cuốn này có những nhân vật tạo cảm giác “khác lạ” như thế, có những tình huống gợi nhiều "cảm xúc" như thế, nhưng mình không nói rằng nó dở nếu chủ định của tác giả là tạo ra những nhân vậy như vậy, những cảm xúc như vậy nơi người đọc. Ngoài ra đây là tiểu thuyết trinh thám, thể loại mà nội dung được quan tâm nhiều hơn nhân vật. Về mặt đó thì mình thấy tạm được, không tệ cũng không xuất sắc. Cuốn này khai thác khá nhiều về chiến tranh dưới thời Đức Quốc xã, [view spoiler][từ góc độ một người lính Na Uy trước đây theo Lực lượng vệ quốc, chiến đấu với tư tưởng bảo vệ đất nước mình, sau khi chiến tranh lại bị xem là kẻ phản quốc thì sẽ sinh ra những ý nghĩ tiêu cực, lệch lạc như thế nào. [hide spoiler]]Nhân vật phản diện được xây dựng khá tốt, đủ phức tạp, đủ biến cố để người đọc có thể cảm thông. Một cuốn tiểu thuyết khá lạ miệng đến từ xứ sở Na Uy, với những địa danh mới mẻ nằm ngoài khuôn khổ nước Mỹ chật hẹp mà các cuốn tiểu thuyết trinh thám cùng loại đang chen chúc, con người, khung cảnh, khí hậu nơi đây qua mô tả của tác giả cũng là những điểm thỏa mãn sự hiếu kỳ của người đọc bên cạnh nội dung của nó.

Cuốn Snowman mới là cuốn được đánh giá cao nhất của serie Harry Hole này, và nó cũng là cuốn được chọn để dựng thành phim. Mình định đọc cuốn này trước trong khi chờ cuốn kia có bản tiếng Việt. Thật ra trước khi đọc còn rất có cảm tình với cuốn này nữa kìa, định mua thêm cả 2 cuốn khác cùng tác giả nữa, nhưng may quá đọc xong rồi mới thấy dừng tại đây là vừa. Còn Snowman thì chắc chỉ để coi phim thôi vậy :].


Sign into Goodreads to see if any of your friends have read Chim cổ đỏ.

Sign In »


Reading Progress

November 30, 2015 – Shelved

February 24, 2017 – Started Reading

March 11, 2017 – 60.76% "Cuốn này làm mình khá thất vọng :["

March 16, 2017 – Finished Reading

August 27, 2018 – Shelved as: sold


Comments Showing 1-5 of 5 [5 new]


back to top

Add a reference:


Search for a book to add a reference

add:    link cover


Welcome back. Just a moment while we sign you in to your Goodreads account.

Chủ Đề