Cảm nhận của em về hình bóng quê nhà và con người trong truyện cố hương của lỗ tấn
Không cổ tuổi thơ thì không có quê hương. Tình bạn tuổi thơ làm cho tình yêu quê hương mãi mãi tươi thắm. Đúng như Lỗ Tấn đã viết:"Bây giờ mẹ tôi nhắc đến Nhuận Thổ, kí ức tôi bỗng dưng sáng bừng lên trong chốc lát. Tôi cảm thấy tựa hồ tôi đã tìm ra được quê hương tôi đẹp ở chỗ nào rồi. Hình ảnh Nhuận Thổ ấu thơ là hình ảnh quê hương, là vành trăng non trên bầu trời xanh miền thơ ấu". Nhuận Thổ là một phần rất nhỏ của cố hương. là tình yêu quê hương.Hình ảnh Nhuận Thổ trong hiện tại là nỗi đau, nỗi buồn về quê hương. Sau 30 năm xa cách nay gặp lại, Nhuận Thổ thay đổi quá nhiều. Nước da vàng xạm, những nếp nhăn trên mặt sâu hóm. Cặp mắt, mí mắt viền húp đỏ mọng lên. Đầu đội một cái mũ lông chiên rách tươm", mặc một cái áo bông mỏng dính giữa lúc trời rét dữ! Người "co ro cúm rúm, đôi bàn tay vừa thô kệch, vừa nặng nề, nứt nẻ như vỏ cây thông. Thời gian đã tàn phá một con người về mặt ngoại hình. Sự nghèo khổ và vất vả làm tàn tạ một con người vốn cường tráng và dẻo dai. Gặp lại bạn cũ, Nhuận Thổ vừa hớn hở vừa thê lương mấp máy đôi môi nói không ra tiếng, sau mới cung kính nói được hai tiếng: Bẩm ông!. Lễ giáo và tôn ti trật tự của xã hội phong kiến đã tạo nên giữa đôi bạn "một bức tường khá dày ngăn cách. ''Tôi như bị điếng người" khi nghe anh ta nói. Nhìn người và nghe Nhuận Thổ nói "tôi" nặng trĩu trong lòng trông anh ta phảng phất như một pho tượng đá vô hồn và vô cảm.Hình ảnh Nhuận Thổ trong hiện tại là hình ảnh một xứ sở, một miền quê xơ xác, tiêu điều, người nông dân bị bần cùng hóa, bị áp bức và bóc lột đến tận xương tủy: mất mùa, thuế nặng, lính tráng, trộm cướp, quan lại, thân hào...", chỗ nào cũng hỏi tiền, chẳng có luật lệ gì cả.Thông qua việc tường thuật chuyến về quê lần cuối cùng của tôi, thông qua những rung cảm của "tôi trước sự thay đổi, tàn tạ ghê gớm của làng quê, đặc biệt là Nhuận Thổ, tác giả đã lên án tội ác của chế độ phong kiến đối với nông dân, từ đó đặt ra vấn đề quyền sống và hạnh phúc của nhân dân trên con đường đi tới. Nói đến con người quê hương trong cố hương không thể nào không nhắc tới hình ảnh chị Hai Dương "Tây Thi đậu phụ", ngày xưa phấn son nổi danh tài sắc bây giờ đã trở thành một "bỉ vỏ" trơ tráo, lúc thì ăn cướp đôi tất tay, lúc thì lấy cái cầu khí sút rồi chạy biến. Cũng không thể không nghĩ tới cháu Hoàng và hủy Sinh, con trai thứ năm của Nhuận Thổ. Trẻ con xưa nay vẫn hồn nhiên và đáng yêu. Nghĩ đến những con người quê hương, tôi" mong muốn những em bé quê hương sẽ không còn phải khốn khổ và tàn nhẫn. , mong mỏi chúng nó được sống một cuộc đời mù chúng tôi chưa từng được sống".4. Con đường.Phần cuối truyện cố hương tác giả viết một câu văn rất lạ mà hay. Sau khi ông nói đến mọi thứ tượng gỗ" và sùng bái tượng gỗ, nói đến mong ước "gần gũi và xa vời", nói đến thực" và hư trong hy vọng", rồi ông hạ bút. Đó là suy ngẫm của tôi: Lỗ Tấn (1881 - 1936) là nhà văn cách mạng nổi tiếng của Trung Quốc. Truyện cố hương là một truyện ngắn tuyệt hay và xúc động. Nó man mác một tình quê vơi đầy. Nó ghi lại một cách chân thực cảm động ký ức tuổi thơ. Nó phản ánh số phận những con người quê hương với bao nỗi buồn thương và hi vọng. Quê hương cũ với bao kỷ niệm thời thơ bé. Đó là những ngày mà thầy tôi hãy còn, cảnh nhà sung túc năm ấy nhà tôi đến lượt lo giỗ tổ. Giỗ vào tháng giêng. Lễ vật rất nhiều, các đồ tế rất sang, người đến lễ cũng rất đông. Không cổ tuổi thơ thì không có quê hương. Tình bạn tuổi thơ làm cho tình yêu quê hương mãi mãi tươi thắm. Đúng như Lỗ Tấn đã viết: Cũng giống như những con đường trên mặt đất; kỳ thực trên mặt đất vốn làm gì có đường. Người ta đi mãi thì thành đường thôi. Có con đường mưu sinh phải xa quê. Có con đường tình nghĩa, không quản xa xôi, cách trở đã về thăm lại quê. Có con đường khổ ải. Có con đường hạnh phúc. Con đường gần, con đường xa, con đường hi vọng đi lên phía trước. Có con đường mòn. Cũng có chuyện phá lối mở đường. Con đường đến với mỗi người là con đường số phận. Con (Mins; của mỗi dân tộc là con đường cách mạng. Phải chăng đó là ý tưởng sâu sắc về hình tượng con đường trong cổ hương.
|