Người yếu bóng vía thường tỏ ra sợ hãi trước một chuyện gì đó mà nhiều người cho là đơn giản, thường bị giật mình, người sợ bóng tối, sợ ngủ một mình, người khó ngủ trong đêm khuya. Một phần khác, người yếu bóng vía có thể nhận biết qua tính cách, thường hạn chế tiếp xúc với những người xung quanh, không tự tin với bản thân, không mạnh mẽ, không có cá tính riêng, thường nhút nhát.
Có những người từ sinh ra cho đến khi mất đi, họ chưa bao giờ nhìn thấy “vong linh” hoặc bị ma nhát, bị bóng đè, hay chiêm bao thấy ma, thấy quỷ. Dân gian gọi nôm na những người này là những người “nặng vía, hay nặng bóng vía”.
Ngược lại có những người từ bé cho đến lớn lại từng khẳng định rằng bản thân họ từng nhìn thấy “vong linh” rất nhiều lần, thậm chí rất dễ bị ma nhát, bóng đè khi nằm ngủ, trong giấc chiêm bao rất dễ gặp các ác mộng là bị ma quỷ rượt đuổi, giết chóc. Dân gian hay gọi nôm na là người “yếu vía, hay còn gọi là yếu bóng vía”.
Những người được coi là “yếu bóng vía” tức là những người đó có tần số giao cảm của tâm thức gần bằng với tần số tồn tại của “linh hồn”, cho nên trong một thời khắc nhất định của hoàn cảnh, của môi trường xung quanh thì việc người đó nhìn thấy được vong linh là “hoàn toàn có thể” xảy ra.
Có một sự thật là những người “yếu bóng vía” thường là những người có “tinh thần” rất kém, kém ở đây không phải là không ổn định mà là sự yếu kém về chủ thức của tinh thần, tức là ý chí của người đó về một vấn đề rất dễ thay đổi, mông lung, đó chính là điều kiện để giao thức với các cõi giới khác hơn được mở ra.
Có những người “yếu bóng vía” bẩm sinh, có những người Thần thức bị hao mòn theo thời gian, ví dụ như:
- Người từng dùng Chất kích thích, nghiện rượu nặng làm Thần thức yếu, Thần niệm tổn thương [Thần kinh có vấn đề].
- Người bệnh nặng, có thể là sắp chết, Dương khí giảm, thần thức tan dần. Cho nên, chúng ta hay nghe những người hấp hối nói về việc được gia tiên về rước, hoặc nhìn thấy ma quỷ.
Không phải những lần họ nhìn thấy “vong linh” thì là có vong linh thật tồn tại nơi đó, cũng không phải mỗi lần họ bị bóng đè, là có vong linh nào đó đè lên người họ, và cũng như thế không phải trong những cơn mộng mị bị ma đuổi, quỷ giết là có thật, mà tất cả những điều đó là do sự xáo động của “tâm thức và tâm hồn” trong chính bên trong con người đó.
Nhận biết người yếu bóng vía như thế nào?
1- Trường hợp người yếu bóng vía nhìn thấy “ma”, đây chính là lúc mà “phần tâm thức của họ bị buông lung, không làm chủ được tâm thức”, và khi đó một phần hồn phách của họ lơ lững bên ngoài thân xác, và chính vì vậy họ lại dễ dàng cảm thụ được sự tồn tại của cõi giới vô hình, nhưng nó chỉ là khoảnh khắc, và cũng không thể tự làm chủ được việc đó. Và sự lơ lững của một phần hồn phách bên ngoài thân xác cho nên người ta ví nó là “nhẹ” và họ gọi đó là “nhẹ bóng vía”, cái nghĩa thật sự của từ này được bắt nguồn từ nguyên cớ này chứ chẳng phải là ngẫu nhiên, chẳng phải là vô cớ. Và ngược lại đối với những người có tâm trí ít giao động, và hồn phách luôn được an định bên trong thân thể, phần lơ lững không trôi mệnh mang ra bên ngoài một phần nào và với những người như thế thì rất khó có việc họ nhìn thấy hay bị đe dọa nào từ thế giới cõi vô hình. Do đó dân gian lại gọi họ là những người “nặng bóng vía”, nặng ở đây tức là “hồn phách không mông lung, mệnh mang bất định ra bên ngoài” , chứ không phải mang cái hồn, cái phách ra cân đong, đo đếm rồi kết luận đâu là nặng, đâu là nhẹ. 2- Trường hợp người “yếu bóng vía” hay thấy mình bị “ma đè”, thông thường họ thường cho rằng có một cái bóng đen nằm vào người họ, đè lên ngực, lên bụng gì đó, đôi khi là cả những lúc họ chưa ngủ, còn tỉnh táo, làm cho họ hoảng loạn, sợ sệt. Vậy cái “bóng ma” rảnh rỗi mà làm điều vô ích ấy là ai quý vị có biết không?
“Căn số” là gì? Làm sao để “mở căn”?
Làm gì để không sống uổng một đời?
Rate this post