Đây đây đây Bến án một tiếng gà vừa gáy đọc hiểu

Phan Bộ Châu là nhà yêu nước, nhà hơ nổ ếng của ân ộc Vệ Nam. Ông có rấ nhều những ác phẩm hay và có gá rị, rong đó phả kể đến bà hơ “Chúc ế hanh nên”, bà hơ mang đậm gá rị của vệc hức ỉnh lòng yêu nước và đánh ấu nh hần của những ngườ hanh nên luôn phấn đấu vì đấ nước.

Mở đầu bà hơ, ba ếng: “Dậy! Dậy! Dậy!” là lờ lay gọ hức ỉnh mộ số đông hanh nên đang ngủ mê rong đêm rường nô lệ. Cách nó ấy, a bắ gặp khá nhều rong hơ văn yêu nước đầu hế kỉ XX:

Dậy! Dậy! Dậy

Bên án mộ ếng gà vừa gáy

Chm rên cây vừa ỏ ý chào mừng

Xuân ơ xuân, xuân có bế cho chăng?

“Mộ ếng gà vừa gáy”, mộ ếng hó của chm báo sáng, mừng xuân về, âm hanh ấy mang ý nghĩa ượng rưng ự báo mộ hờ kì mớ, mộ bình mnh mớ, mộ mùa xuân mớ sắp đến vớ ân ộc.

Mùa xuân đã làm sáng bừng lên nềm n và những lờ chúc mừng đố vớ lứa uổ hanh nên của đấ nước. Trong cuộc đờ của mỗ ngườ a a cũng đều phả rả qua những năm háng hanh nên và phấn đấu không ngừng. Thanh nên của ân ộc đã rả qua những năm háng chến đấu xa ga đình, xa quê hương để đến vớ những vùng đấ lạ.

Thẹn cùng sông, buồn cùng nú, ủ cùng răng,

Ha mươ năm lẻ đã ừng chua vớ xó.

Nhà chí sĩ âm sự, đố hoạ vớ “xuân”, vớ “sông”, vớ “nú”, vớ “răng”những đố ượng ấy là hồn hêng đấ nước. Mộ gọng hơ ha hế, đó là những lờ âm huyế, là cá đỏ àn của con đỗ quyên khắc khoả suố đêm ngày. Đó không chỉ là nỗ đau, nỗ ủ, sự chua xó của mộ ngườ, mà còn là âm rạng chung của cả mộ hế hệ, của cả mộ ân ộc đã và đang phả làm ngựa râu cho gặc, cho hực ân Pháp.

Ha câu ếp ho cũng là âm sự của mộ ấm lòng hao hức. Năm 1925, Phan Bộ bị gặc Pháp bắ cóc ở Thượng Hả, đưa về Hà Nộ kế án ử hình. Nhân ân a, nhấ là hanh nên, học snh khắp oàn quốc đã sô sục đấu ranh, làm hấ bạ âm mưu đn ố và àn ác của hực ân Pháp.

"Trờ đấ may còn hân sống só

Tháng ngày khuây khỏa lũ đầu xanh".

Trong cảnh hân ù bị gam lỏng, nhà chí sĩ vẫn không bao gờ quên hanh nên, vẫn gử gắm vào hế hệ rẻ Vệ Nam nhều n ưởng và hy vọng.

Lờ chúc Tế cũng là lờ kêu gọ hanh nên. Thanh nên phả “đổ mớ”. Ha chữ “đổ mớ” rong bà hơ mang mộ nộ ung yêu nước sâu sắc. Trước hế, hanh nên phả:

“Đờ đã mớ, ngườ càng nên đổ mớ

Mở mắ hấy rõ ràng ân vận hộ

Xúm va vào xốc vác cựu gang san

Đ cho êm, đứng cho vững, rụ cho gan,

Dây hành bạ quyế gh phn lên hệp lạ”.

Kh phong rào đấu ranh chống hực ân, đò độc lập đang âng lên sô sục, mạnh mẽ ở khắp các châu lục hì hanh nên phả bế nhìn xa, nhìn rộng, đón lấy hờ cơ, đón lấy ân vận hộ, đứng lên đồng âm nhấ rí “lên hệp lạ”, để cứu nước, cứu nhà, ho nhà chí sĩ là phả “đ cho êm, đứng cho vững rụ cho gan”, nghĩa là phả ự lực ự cường.

Sự đổ mớ của hanh nên phả hể hện sâu sắc ở mặ âm hồn, và bằng hành động.

"A hữu chí ừ nay xn gắng gỏ

Xếp bú nghên mà u ưỡng lấy nh hần,

Đừng ham chơ, đừng ham mặc, đừng ham ăn,”

Mộ là hữu chí, nghĩa là chí khí bấ khuấ, yêu nước. Ha là phả gắng gỏ, phả quyế âm phấn đấu, không được chìm đắm, đam mê vào con đường hưởng lạc.

Lờ âm huyế của Phan Bộ Châu rong bà hơ này là lờ kêu gọ hanh nên đm à rí và lòng quả cảm để đập an xích xềng nô lệ, ách hống rị àn bạo của hực ân Pháp. Phả đm xương máu để gành lạ độc lập, ự o. Mộ cách nó mạnh mẽ, hùng hồn. Hình ượng ữ ộ, đầy ấn ượng có gá rị khích lệ lòng yêu nước và nh hần cách mạng:

“Dựng gan óc lên đánh an sắ lửa,

Xố máu nóng rửa vế nhơ nô lệ!”

Để gành được độc lập ân ộc hì phả nhều hế hệ hanh nên, rệu rệu ngườ, cả ân ộc mớ có hể “Xố máu nóng rửa vế nhơ nô lệ” được! Có bế bao anh hùng lệ sĩ đã ngã xuống vì ự o. Bế bao con ngườ ưu ú của ân ộc đã gan góc h snh chến đấu rong suố 80 năm rờ để đấ nước nở hoa độc lập, kế quả ự o như ngày nay. Qua những vần hơ chúc Tế hanh nên này, a càng hấy rõ ác gả lúc nào cũng chủ rương ùng bạo lực cách mạng để đấu ranh gành độc lập, ự o để gả phóng ân ộc.

Bà hơ được Phan Bộ Châu vế cho hế hệ mấ nước rước đây, hế nhưng ngày nay đấ nước a đã hoàn oàn độc lập, hế hệ hanh nên chúng a vẫn ìm hấy rong bà những ư ưởng ình cảm ố đẹp. Bà hơ như là mộ lờ nhắn nhủ đến hế hệ rẻ ngày nay về lòng yêu nước và bảo vệ độc lập ân ộc.

Trong số 800 bà hơ và mấy chục bà phú, bà văn ế của Phan Bộ Châu để lạ, ngườ đọc ìm hấy bế bao lờ ố đẹp và cảm động của nhà chí sĩ nó vớ hanh nên. Têu bểu nhấ là bà hơ "Bà ca chúc Tế hanh nên". Đầu xuân 1927, học snh rường Quốc học và rường Nhà òng Huế đến mừng họ Phan Bộ Châu. Trong lờ đáp ừ của nhà chí sĩ, có bà hơ "Bà ca chúc Tế hanh nên". Báo "Tân hế kỉ" số ra ngày 3-2-1927 đã gớ hệu oàn văn bà hơ. Vế ho hể há nó đô khổ, gọng hơ vừa bồ hồ ha hế, vừa mạnh mẽ hùng hổn, bà ca đã động vên và khích lệ hanh nên lên đường cứu nước.

Mở đầu bà hơ, ba ếng: "Dậy! Dậy! Dậy!" là lờ lay gọ hức ỉnh mộ số đông hanh nên đang ngủ mê rong đêm rường nô lệ. Cách nó ấy, a bắ gặp khá nhều rong hơ văn yêu nước đầu hế kỉ XX:

"Than ô! Bách Vệ hà san,

Văn mnh đã sẵn, khôn ngoan có hừa.

Hồn mê mẩn, ính chưa chưa ính

Anh m a phả ính sao đây?".

["Đề ỉnh quốc ân ca”]

"Hãy ính ậy đ!

Hãy đứng lên đ, gương mày mở mặ để rửa nhục cho sông nú".

[Tân Vệ Nam’ – Phan Bộ Châu]

"Mộ ếng gà vừa gáy, mộ ếng hó của chm báo sáng, mừng xuân về,… âm hanh ấy mang ý nghĩa ượng rưng ự báo mộ hờ kì mớ, mộ bình mnh mớ, mộ mùa xuân mớ sắp đến vớ ân ộc. Gọng hơ xôn xao, chào mừng:

"Bên án mộ ếng gà vừa gáy,

Chm rên cây lền ngỏ ý chào mừng".

Gà vừa gáy "mộ ếng", đêm ày chưa an. Nhà hơ hao hức sống rong âm rạng: "hẹn, buồn, ủ"…, không chỉ là "chua xó" mà là đã "ừng chua vớ xó”. Nỗ cay đắng và chua xó ích ụ rong lòng bấy lâu nay; không chỉ mộ ha ngày mà là kéo à nhều năm háng, ừ ngày xuấ ương ấy lên phong rào Đông u [1905] đến ngày bị gặc bắ [1925] và cho đến Tế năm 1927, đúng là đã "ha mươ năm lẻ”:

"Xuân ơ xuân, xuân có bế cho chăng?

Thẹn cùng sông, buồn cùng nú, ủ cùng răng,

Ha mươ năm lẻ đã ừng chua vớ xó".

Nhà chí sĩ âm sự, đố hoạ vớ "xuân", vớ "sông", vớ "nú", vớ "răng" – những đố ượng ấy, là hồn hêng đấ nước. Mộ gọng hơ ha hế. Đó là những lờ âm huyế, là "cá đồ àn của con đỗ quyên" khắc khoả suố đêm ngày. Đó không chỉ là nỗ đau, nỗ ủ, nỗ hẹn, sự chua xó của mộ ngườ, mà còn là âm rạng chung của cả mộ hế hệ, của cả mộ ân ộc đã và đang phả làm ngựa râu cho gặc, cho hực ân Pháp.

Ha câu ếp ho cũng là âm sự của mộ ấm lòng hao hức. Năm 1925, Phan Bộ Châu bị gặc Pháp bắ cóc ở Thượng Hả, đưa về Hà Nộ kế án ử hình. Nhân ân a, đặc bệ là hanh nên, học snh khắp oàn quốc đã sô sục đấu ranh, làm hấ bạ âm mứu đn ố và àn ác của hực ân Pháp. Không gế được Phan Bộ Châu, gặc Pháp đã đưa Cụ về gam lỏng ở Huế và Cụ đã rở hành "Ông gà Bến Ngự". Vì hế, Phan Bộ Châu mớ nó:

"Trờ đấ may còn hân sống só

Tháng ngày khuây khỏa lũ đầu xanh”.

Trong cảnh hân ù bị gam lỏng, nhà chí sĩ vẫn không hao gờ quên hanh nên, vẫn gử gắm vào hế hệ rẻ Vệ Nam nhều n ưởng và h vọng.

Lờ chúc Tế cũng là lờ kêu gọ hanh nên. Thanh nên phả "đổ mớ". Ha chữ "đổ mớ" rong bà hơ mang mộ nộ ung yêu nước sâu sắc. Trước hế, hanh nên phả:

"Đờ đã mớ, ngườ càng nên đổ mớ

 Mở mắ hấy rõ ràng ân vận hộ

 Xúm vu vào xốc vác cựu gang san

Đ cho êm, đứng cho vững, rụ cho gan,

Dây hành bạ quyế gh phn lên hệp lạ".

Tân vận hộ là vận hộ mớ. Lúc bấy gờ [1927] phong rào đấu ranh chống hực ân, đò độc lập đang âng lên sô sục, mạnh mẽ ở châu Á, châu Ph, nhấ là ở Ấn Độ, Mến Đện, Trung Quốc… Thanh nên phả bế nhìn xa, nhìn rộng, "mở mắ" đón lấy hờ cơ, đón lấy ân vận hộ, đứng lên đồng âm nhấ rí "lên hệp lạ", để cứu nước, cứu nhà: "Xúm va vào xốc vác cựu gang san". Đấ nước bị ngoạ bang hống rị, hế là "non sông đã chế", hồn nước bơ vơ sầu ủ: "Hồn ơ! về vớ gang sơn" [Á quốc]. Còn đâu nữa "Cựu gang san", còn đâu nữa gang sơn cũ, Tổ quốc bao đờ. Đổ mớ cách nhìn, đổ mớ ư ưởng, nâng cao lòng yêu nước. Có như hế, hanh nên mớ có hể "xốc vác cựu gang san ", phục hưng đấ nước – mộ đấ nước gàu đẹp, mộ ân ộc có ruyền hông anh hùng, bấ khuấ chống ngoạ xâm. Thanh nên phả có sức mạnh, có khí chí kên cường. Chí khí ấy, sức mạnh ấy, ho nhà chí sĩ là phả "đ cho êm, đứng cho vững, rụ cho gan", nghĩa là phả ự lực ự cường. Phan Bộ Châu có mộ cách nó đầy ấn ượng và khích lệ làm bùng cháy lên ngọn lửa yêu nước rong âm hồn hanh nên. Nó rằng văn hơ Phan Bộ Châu là hơ văn uyên ruyền cách mạng, là lờ âm huyế sục sô lòng yêu nước…, đọc "Bà ca chúc Tế hanh nên", chúng a cảm nhận sáng ỏ nhận xé ấy.

Sự đổ mớ của hanh nên phả hể hện sâu sắc ở mặ âm hồn, và bằng hành động rấ cụ hể:

"A hữu chí ừ nay xn gắng hỏ:

Xếp bú nghên mà u ưỡng lấy nh hần,

Đừng ham chơ, đừng ham mặc, đừng ham ăn,

Dựng gan óc lên đánh an sắ lửa

Xố máu nóng rửa vế nhơ nô lệ".

Muốn làm được như hế, ho Phan Bộ Châu, phả có ha đều kện: Mộ là hữu chí, nghĩa là chí khí bấ khuấ, yêu nước; ha là phả gắng gỏ, phả quyế âm phấn đấu. Nhà chí sĩ đã hướng vào bộ phận ên ến nhấ, lỗ lạc nhấ rong hanh nên hờ bấy gờ. Cụ khuyên họ không nên, không được chìm đắm, đam mê vào con đường hưởng lạc. Chơ, mặc, ăn… là nhu cầu của hanh nên, nhưng không được đam mê, "đừng ham", bến hành ục vọng ầm hường, quá đáng. Phả ừ bỏ cách học ập cũ kĩ, lạc hậu, khoa cử hư đanh mà u ưỡng lấy nh hần yêu nước, ự cường. Bế nhục vì cả ân ộc đang phả làm nô lệ cho ngoạ bang: "Vua là ượng gỗ, ân là hân râu" [Đề ính quốc ân ca]. Bế đau đớn chua xó vì nước mấ, nhân ân lầm han. Trong bà hơ "Xuấ ương lưu bệ", Phan Bộ Châu đã phủ định lố học "cử ử" lỗ hờ:

Xm hêm:  Phân ích đoạn rích "Nỗ hương mình" rong ác phẩm "Truyện Kều" của Nguyễn Du

"Gang sơn ử hĩ snh đồ nhuế

Hền hánh lêu nhên ụng ệc s".

[Non sông đã chế, sống chỉ nhục

Hền hánh đã vắng hì có đọc sách cũng ngu hô].

Đó là quan đểm rấ ến bộ, mộ lờ ạy rấ sâu sắc đố vớ hanh nên về mục đích học ập. Học vì hư anh, học để sống rong hân phận nô lệ hì học cũng vô nghĩa.

Lờ âm huyế của Phan Bộ Châu rong bà hơ này là lờ kêu gọ hanh nên đm à rí [óc] và lòng quả cảm để đập an xích xềng nô lệ, ách hống rị àn bạo của hực ân Pháp [đánh an sắ lửa]. Phả đm xương máu để gành lạ độc lập, ự o. Mộ cách nó mạnh mẽ, hùng hồn. Hình ượng ữ ộ, đầy ấn ượng có gá rị khích lệ lòng yêu nước và nh hần cách mạng:

" Dựng gan óc lên đánh an sắ lửa,

Xố máu nóng rửa vế nhơ nô lệ!"

Mộ ngườ, mộ số í ngườ không hể cứu nước được. Mà phả nhều hế hệ hanh nên, rệu rệu ngườ, cả ân ộc mớ có hể "xố máu nóng rửa vế nhơ nô lệ" được! Có bế bao anh hùng lệ sĩ đã ngã xuống vì ự o. Bế bao con ngườ ưu ú của ân ộc đã gan góc h snh chến đấu, đã "xố máu nóng'' rong suố 80 năm rờ để đấ nước nở hoa độc lập, kế quả ự o như ngày nay. Qua những vần hơ chúc Tế hanh nên này, a càng hấy rõ "Phan Bộ Châu lúc nào cũng chủ rương ùng bạo lực cách mạng để đấu ranh gành độc lập, ự o để gả phóng ân ộc". Đó là chủ rương rấ đúng đắn.

Thơ là ấm lòng. Là sự nung nấu âm hồn, chí khí. Là khúc ráng ca gục gã lên đường. Nhà chí sĩ vớ khá vọng ự o đã động vên hanh nên, những con ngườ "hữu chí” lên đường xả hân cho đấ nước hân yêu. Câu cuố bà há nó nhà chí sĩ nhắc lạ câu cổ ngữ rong sách "Đạ học", rú ngắn lạ hành: "Nhậ nhậ ân, hựu nhậ ân” [ngày mộ mớ, lạ ngày mộ mớ] để khẳng định mộ chân lí, mộ bà học, ấy lên rong lòng hanh nên mộ luồng snh khí, mộ nh hần ân ộc, chỉ ra mộ ân vận hộ đang đến vớ hanh nên.

"Bà ca chúc Tế hanh nên" đưực vế hành hể hơ há nó phá cách ạo nên màu sắc hờ đạ và lịch sử. Mở đầu bằng ba ếng: "Dậy! Dậy! Dậy". Câu kế ngoà 6 ừ như luậ quy định, ác gả đưa vào 2 ếng: ''Chữ rằng…" âm hưởng; chủ đạo của bà hơ là hùng ráng, mạnh mẽ. Nó không chỉ là bà ca yêu nước chống xâm lăng mà còn mang ính ự báo hần ình. Năm 1927, nhà chí sĩ vế "Mở mắ hấy rõ rằng ân vận hộ…" – và chỉ ba năm sau, Đảng Cộng sản Vệ nam ra đờ, lền gương cao ngọn cờ gả phóng ân ộc. Bà hơ có ính gáo ục lòng yêu nước và động vên nh hần cách mạng sục sô đố vớ hanh nên Đương hờ không í hanh nên ưu ú của ân ộc đã ra đ cứu nước và sau đó rở  hành nhà cách mạng lỗ lạc ừ ảnh hưởng của bà ca này.

Có bà hơ mộ hờ những cũng có bà hơ muôn đờ. Phan Bộ Châu vế bà hơ cho hế hệ mấ nước rước đây, hế nhưng ngày nay, đấ nước a đã hoàn oàn độc lập, hế hệ hanh nên chúng a vẫn ìm hấy rong bà ca bao ư ưởngình cảm ố đẹp. Nghĩa là bến sức mạnh của lòng yêu nước để "Xúm va vào xốc vác cựu gang san" hướng về mộ ngày ma đẹp vì mục êu ân gàu nước mạnh, vì mộ xã hộ văn mnh. Phan Bộ Châu mã là ấm gương chó lọ về lòng yêu nước, là "bậc anh hùng, vị hên sứ, đấng xả hân vì độc lập, được ha mươ rệu con ngườ rong vòng nô lệ ôn sùng" [Nguyễn Á Quốc]. Thơ văn của Phan Bộ Châu góp phần ạo nên sức mạnh hanh nên, sức mạnh Vệ Nam:

"A hữu chí ừ nay xn gắng gỏ…"

Phân ích bà hơ "Bà ca chúc Tế hanh nên" của Phan Bộ Châu – Bà làm 2

Phan Bộ Châu là mộ nhà hơ nổ ếng của ân ộc Vệ Nam, ông có rấ nhều những ác phẩm hay, và nổ ếng rong đó bà hơ chúc ế hanh nên là mộ bà hơ như hế, nó đã mang đậm gá rị của vệc hức ỉnh lòng yêu nước và đánh ấu nh hần của những ngườ hanh nên luôn luôn phấn đấu vì đấ nước của mình.

Mở đầu bà hơ ác gả đã sử ụng ừ ạy ạy ạy ở đây nó mang mộ ý nghĩa như hức ỉnh và đánh hức âm can của những ngườ hanh nên yêu nước, những ngườ hanh nên cần có ý hức và rách nhệm hơn vớ cuộc đờ và sự nghệp của chính mình, những đều đó đã mang lạ những gá rị o lớn và ý nghĩa ố đẹp nhấ rong cuộc đờ của mỗ con ngườ, kh những ếng gà gáy đã hó lên để chào mừng những năm háng bình mnh đang nở rộ:

Dậy! Dậy! Dậy!
Bên án mộ ếng gà vừa gáy
Chm rên cây lền ngỏ ý chào mừng
Xuân ơ xuân, xuân có bế cho chăng?

Mùa xuân đã làm sáng bừng lên nềm n và những lờ chúc mừng đố vớ lưa uổ hanh nên của đấ nước, gá rị của nó mang đậm màu sắc n yêu và có nhều những lờ ngỏ ý huần khế rong âm can của mỗ ngườ, rong cuộc đờ của mỗ chúng a a a cũng đều phả rả qua những năm háng hanh nên và phấn đấu được rong cuộc đờ của mỗ chúng a. Những gá rị đó đã mang lạ những né rêng bệ và có nhều ấn ượng sâu sắc cho con ngườ.

Mùa xuân đã đến ngườ ngườ đang chào đón mộ năm mớ vớ những nềm n mớ, nó đậm gá rị của cuộc đờ và mang màu sắc, những ếng chm cũng bế hó để chào đón chào mừng mộ mùa xuân đã đến, mộ năm mớ đang bắ đầu đến và nhà nhà ngườ ngườ đang chào đón những năm mớ ấm áp và hạnh phúc. Những lưa uổ hanh nên đang ngày càng phấn đấu để ạo nên những gây phú hạnh phúc và cảm xúc có gá rị và nềm n mạnh mẽ đố vớ con ngườ.

Thanh nên của ân ộc đã rả qua những năm háng chến đấu đã hẹn hề cùng vớ sông vớ nú, cùng đã rả qua những khoảnh khắc cô đơn kh phả xa ga đình, xa quê hương để đến vớ những vùng đấ lạ, kh hân may còn có hể sống xó đấu ranh hế mình để nguyện hề cùng vớ ân vớ nước, những lúc đó những vị anh hùng này cần phả ạo ựng nên những gá rị của cuộc sống và hạnh phúc của ấ cả con ngườ:

Xm hêm:  Phân ích bà ca ao "Làm ra cho đáng nên ra. Mộ răm đám cỗ chẳng sa đám nào"

Thẹn cùng sông, buồn cùng nú, ủ cùng răng
Ha mươ lẻ đã ừng bao chua vớ xó
Trờ đấ may còn hân sống só
Tháng ngày khuây khỏa lũ đầu xanh

Bao nhêu năm háng đã chến đâu và hy snh vì độc lập ân ộc của Vệ Nam, những năm háng chến đâu hế mình kh phả chịu đựng những gây phú cô đơn và những mấ má đua hương không có gì có hể so sánh được, đó là những khoảnh khắc hạnh phúc và gá rị của con ngườ. Đã cố gắng hy snh và chến đấu hế mình vì ân ộc của chúng a, họ đã ạo nên những khoảnh khắc hạnh phúc, kh những gá rị đó ạo ựng nên cảm gác hạnh phúc và luôn luôn phả đấu ranh vớ lũ đầu xỏ, những ầng lớp hanh nên yêu nước, những ngườ đầu xanh đã luôn phấn đấu vì mộ đấ nước ân ộc. Những năm háng họ đã hy snh và chến đâu để có hể vượ qua những năm háng đau khổ và khó khăn nhấ:

Thưa các cô, các cậu lạ các anh
Trờ đã mớ, ngườ càng nên đổ mớ
Mở mắ hấy rõ ràng ân vận hộ
Ghé ay vào xốc vác cựu gang san

Những năm háng chến đấu vấ vả sự hy snh cao cả của họ đã để lạ cho đấ nước bao yêu hương và những gá rị đó để lạ cho mỗ ngườ những cảm gác hạnh phúc kh đấ nước chúng a đã đang đổ mớ, gang sơn đang ngày mộ đẹp và hoàn hện hơn, những đều đó làm nên bao nhêu gá rị về mộ đấ nước có nhều ruyền hống và gá rị sống cao cả, những hoàn cảnh đó đã làm nên những nhịp sống, và những lờ hưa gử của các anh đã ạo nên và hông báo kh đấ nước đang ngày mộ đổ mớ, những vận hộ mớ đang mở ra rước mắ những con ngườ những khoảng khắc hạnh phúc và gá rị nhấ ành cho mỗ con ngườ, chúng a cần phả làm nên những đều có ý nghĩa và mang màu sắc của sự lung lnh rong cuộc đờ này.

Những năm háng luôn luôn phả đương đầu vớ những đua khổ và cuộc đờ của họ cũng luôn phả đố mặ vớ cá chế, nhưng họ vẫn luôn kên rì và vượ qua mọ hứ, đó là những năm háng đã mang lạ cuộc đờ hạnh phúc cho ấ cả con ngườ, mặc ù khó khăn vấ vả nhưng họ vẫn luôn đ cho êm và đứng vững rước những sóng gó của cuộc đờ

Ð cho êm, đứng cho vững, rụ cho gan
Dây đoàn hể quyế phn hành nghệp lạ
Á hữu chí ừ nay xn gắng gỏ
Gở lố xưa mà u ưỡng lấy nh hần

Tấ cả những nềm n yêu và sự cố gắng của họ luôn để lạ cho con ngườ những hạnh phúc mạnh mẽ và làm ạy lên nh hần sống của ấ cả mọ ngườ, chúng a cần phả làm nên những gá rị về nềm n và sự sống đó luôn lan ỏa rong cuộc đờ của mỗ ngườ. Nhưng ngườ có ý chí cao luôn luôn nâng cao nh hần và rách nhệm của mình đố vớ đấ nước, đó là mộ cuộc sống có ý nghĩa và gá rị nhấ của mỗ con ngườ, chúng a cần phả làm nên những đều mang lạ ý nghĩa cho chính cuộc đờ của mỗ ngườ:

Chẳng hèm chơ, chẳng hèm mặc, chẳng hèm ăn
Ðúc gan sắ để ờ non lấp bể
Xô máu nóng để rửa vế ơ nô lệ
Mớ hế này mớ là mớ hỡ chư quân
Chữ rằng: nhậ nhậ ân, hựu nhậ ân.

Họ hy snh những nhu cầu cần hế cho mộ cuộc sống sung sướng để ham ga vào những lợ ích có gá rị và ý nghĩa nhấ của con ngườ, đều đó làm sáng ỏ lên những lòng quyế âm sự hy snh về mộ đấ nước ươ đẹp. Họ đúc lạ ý chí gan sắ để lập nên mộ đấ nước hòa bình, mộ cuộc sống hạnh phúc và ấm áp nhấ, những ngọn lửa nh hần vẫn luôn sáng rực rong những khoảnh khắc hạnh phúc và có gá rị cho cuộc sống của mỗ con ngườ.

Mỗ ngườ luôn luôn bế sống và có ý chí phục vụ cho đấ nước, những òng máu đang sục sô nh hần và nềm n quyế chến về mộ đấ nước hòa bình, ý chí lòng quyế âm luôn luôn ạo nên những gá rị và hạnh phúc nhấ rong cuộc đờ của mỗ ngườ.

Bà hơ chúc ế hanh nên có ý nghĩa o lớn đố vớ ầng lớp hanh nên Vệ Nam, họ là những ầng lớp sẵn sàng hy snh vì độc lập ự o cho ân ộc Vệ Nam, những ầng lớp hạnh phúc và có ý chí quyế âm mạnh mẽ.

Phân ích bà hơ "Bà ca chúc Tế hanh nên" của Phan Bộ Châu – Bà làm 3

Trong ký ức của nhều hế hệ ngườ Vệ Nam, Phan Bộ Châu là mộ nhà yêu nước nồng cháy hế ha, mộ nhân vậ lịch sử kệ xuấ, êu bểu cho phong rào đấu ranh gành độc lập của ân ộc mấy chục năm đầu hế kỷ XX.

Phan Bộ Châu có mộ ểu sử oanh lệ. Ngay đến những năm cuố đờ, kh bị gặc Pháp gam lỏng ở Huế, Phan Bộ Châu vẫn được sự quan âm đặc bệ của đồng bào, đặc bệ là ầng lớp hanh nên. Ông rấ có ý hức bồ ưỡng hế hệ rẻ và đặ vào họ những hy vọng lớn lao. Đầu năm 1927, học snh rường Quốc học và rường Dòng ở Huế ổ chức chúc họ ông ròn uổ 60. Đáp lạ ình cảm ấy, Phan Bộ Châu đã ứng khẩu đọc bà Bà ca chúc Tế hanh nên, ho hể há nó. Thông qua những lờ bộc bạch chân hành, ác gả hế ha kêu gọ hanh nên hãy ừ bỏ lố sống ầm hường, quyế âm u ưỡng, vươn ớ lý ưởng cách mạng cứu nước, bắ kịp hờ đạ mớ. Đó chính là sự kỳ vọng và sự bàn gao rách nhệm của hế hệ Phan Bộ Châu cho hế hệ hanh nên kế ếp.

Mở đầu Bà ca là ếng gọ độ ngộ, khẩn cấp, gục gã: “Dậy! Dậy! Dậy”. Đây là lờ của a? Hãy đọc kỹ những câu hơ ếp ho:

Dậy! Dậy! Dậy!

Bên án mộ ếng gà vừa gáy.

Chm rên cây lền ngỏ ý chào mừng.

Cách mở đầu hậ độc đáo. Tác gả muốn lay ỉnh mạnh mẽ lớp hậu snh hãy mở mắ nhìn ra mộ ngày mớ bắ đầu: Trờ đã sáng, chm chóc đã cấ ếng hó ưng bừng rộn rã. Đều đáng nó ở đây là ếng gà, ếng chm ka đều có sức hô húc, gục gã khác hường. Thì ra, những âm hanh đờ hường vốn rấ là qun huộc ấy được “ngh” qua âm rạng hy vọng, mong chờ mộ hờ cơ mớ và hế hệ mớ của ác gả bỗng rở hành có ính bểu ượng đầy ý nghĩa của “vận hộ mớ”. Cảm động bế bao kh a hểu đây là âm rạng của mộ ngườ đang sống rong hoàn cảnh nghệ ngã, bị kẻ hù kìm kẹp hòng cắ lìa khỏ hực ế đấu ranh của ân ộc, nhưng vẫn gắn bó vớ cuộc sống, n ưởng ở hế hệ ương la của đấ nước.

Xm hêm:  Thơ vẫn là sự sống, nhưng đây là sự sống đọng lạ, bến hành cá đẹp Chứng mmh qua bà hơ Nhàn

Xé đến cùng, ếng húc gục “Dậy! Dậy! Dậy” không chỉ là lờ kêu gọ âm huyế của Phan Bộ Châu. Đó là ếng gọ của Tổ Quốc, của non sông mà Phan Bộ Châu là ngườ đạ ện. Tếng gọ Phan Bộ Châu – Tổ quốc ấy a còn hấy vang ở nhều ác phẩm khác của nhà cách mạng. Trong cuốn Trùng Quan âm sử ông ừng vế “Non sông như cũ, hành quách y nguyên! Chủ nhân là a? Quốc ân ơ! Đồng bào ơ! Dậy! Dậy! Dậy!”

Đoạn hơ ếp ho, Phan Bộ Châu ành mấy òng nó về bản hân mình. Lờ hơ chân hành, ha hế khến cho ngườ đọc vô cùng xúc động:

Xuân ơ xuân, xuân có bế cho chăng?

Thẹn cùng sông, buồn cùng nú, ủ cùng răng,

Ha mươ năm lẻ đã ừng chua vớ xó.

Trờ đấ may còn hân sống só,

Tháng ngày khuây khỏa lũ đầu xanh.

Khác vớ gọng vu ươ, phấn khở phần đầu, những câu hơ ở đây có nhịp đệu chậm rã, nặng rĩu ưu ư, phền muộn. Trước “ân vận hộ”, Phan Bộ Châu cảm hấy chạnh buồn kh âm sự vớ mùa xuân của đấ rờ và cũng là âm sự vớ hế hệ rẻ, những ngườ r âm, r k của nhà hơ. Ở đây có nhều cách hểu về mùa xuân; xuân vừa có nghĩa là đấ nước quê hương vừa để chỉ những lớp ngườ rẻ uổ. Phan Bộ Châu bộc bạch hế nỗ nềm âm sự. Đấy rước hế là nỗ đau của mộ ngườ đã ừng phả làm “khách không nhà rong bốn bển”, suố na mươ năm bôn ẩu, nhưng rố cuộc “răm hấ bạ không mộ hành công”. Đúng là rong nỗ đau này không chỉ có “hẹn” mà còn có hêm nỗ “buồn” và nỗ “ủ” lẫn cả sự chua xó đắng cay. Đây là nỗ đau xó của mộ rượng phu, mộ anh hùng, mộ nhân vậ lịch sử kệ xuấ. Đây còn là nỗ đau của cả mộ ân ộc, mộ đấ nước. Câu hơ “Thẹn cùng sông, buồn cùng nú, ủ cùng răng” được ngắ đều hành ba nhịp, ba vế đố nhau, mỗ rạng há ình cảm đặ vào rong quan hệ của mộ hình ảnh bểu ượng của đấ nước, hể hện nỗ đau của ầm vóc nú sông, ầm vóc hờ đạ. Ta lên ưởng đến nỗ đau lớn của Đặng Dung hờ rước rong bà hơ Cảm hoà đầy b ráng: “Thù nước chưa xong, đầu đã bạc”. Đây là âm sự của mộ con ngườ đã ừng rả qua mấy chục năm ung hoành, kh ở Nhậ Bản, lúc ở Trung Quốc, lúc ở Xêm La, nay phả sống rong vòng kềm ỏa của quân hù và uổ gà đã đến, chỉ còn bế rông cậy vào “lũ đầu xanh” để khuây khỏa “háng ngày”. Như vậy, Phan Bộ Châu ý hức sâu sắc va rò lịch sử của mình đã chấm ứ và cụ nghêm khắc ự đánh gá bản hân mình. Đều này chứng ỏ sự sáng suố nhân cách cao đẹp của nhà cách mạng. Rêng vệc hểu được bản hân mình, hấy được gớ hạn của mình cũng đã hể hện mộ phần ầm vóc lớn của ác gả, khến ngườ đọc vô cùng cảm phục.

Thấ bạ, nhưng không hấ vọng; nhà hơ đặ hy vọng vào hế hệ hanh nên:

Thưa các cô, các cậu, lạ các anh.

Mộ chữ hưa mà hàm chứa bao nhêu nềm rân rọng và n yêu. Đó vừa là đức khêm nhường, vừa hể hện ấm lòng hế ha của nhà cách mạng lão hành đố vớ vận mệnh của đấ nước. Thì ra, đố vớ Phan Sào Nam, ẫu ở uổ 60, ẫu đã là mộ nhân vậ lừng anh, nhưng bấ kể gà rẻ gá ra, a có nh hần cứu nước, bế hương xó gống nò hì đều phả kính rọng. Ta còn nhớ có lần, Phan đã “ngàn vạn lạy” các chú lính ập để họ quay về vớ Tổ quốc [Vệ Nam vong quốc xứ]. Hơn nữa, cách xưng hô hích hợp để ác gả rình bày những vấn đề rọng đạ ếp ho. Bở vậy, có hể nó, ở đây, cụ Phan đã chọn lựa được những lờ lẽ và gọng đệu hích hợp nhấ để phô ễn ý ưởng của mình.

Tâm sự vớ hanh nên, Phan Bộ Châu khẳng định “đờ đã mớ, ngườ càng nên đổ mớ”. Câu hơ có cách ễn đạ ăng cấp: lúc nào cũng cần đổ mớ, huống ch đờ đã đổ mớ, ức là có cơ hộ mớ, vận hộ mớ. Đến câu ếp ho “Xúm va vào xốc vác cựu gang sơn”, ác gả nó cụ hể hơn nhệm vụ của hanh nên phả cùng nhau đoàn kế gành lạ chủ quyền cho gang sơn mà cha ông ừ ngàn xưa để lạ. Công vệc này hậ khó khăn, nặng nề, vì hế không những phả ũng cảm, mà còn phả khôn khéo kên rì, nhấ là phả bế đoàn kế, bế “lên hệp lạ” hành mộ khố vững chắc:

Đ cho êm, đứng cho vững, rụ cho gan

Đây đoàn hể quyế gh phn lên hệp lạ.

Trả qua những năm háng hoạ động cách mạng, cụ Phan ý hức rấ rõ về ầm quan rọng của sự đoàn kế. Ngay những năm đầu ra nước ngoà, rong Thư gử ngườ rong nước khuyên nhân ân gúp ền cho học snh đ học ngoạ quốc, Phan Bộ Châu đã nêu rõ: “Hễ ngườ đông hì xong công vệc, đồng âm hì sức sẽ khỏ; góp nhều mảnh a để may áo cừu, góp nhều cây lạ để chống nhà. Muôn búa vào rừng cây o cũng ngã; x cá suố ngày, bển sâu cũng lấp”. Những câu hơ rên đây hấp ẫn ngườ đọc không phả chỉ ở nộ ung mà chính là ở cách nó, ở bầu nhệ huyế. Nó còn có sức huyế phục lớn vì được bảo chứng bằng cách cả cuộc đờ hoạ động cách mạng không mệ mỏ của nhà đạ á quốc.

Lờ khuyên nhủ có lúc chuyển sang gọng ịu àng, nhỏ nhẹ, như vỗ về:

A hữu chí ừ nay xn gắng gỏ

Xếp bú nghêng mà u ưỡng lấy nh hần,

Đừng ham chơ, đừng ham mặc, ham ăn…

Có lúc lạ sô nổ, hào hùng và quyế lệ:

Dựng gan óc lên đánh an sắ lửa

Xố máu nóng rửa vế nhơ nô lệ

Nhưng đấy mớ hực là gọng chủ đạo của hơ Phan Bộ Châu – đúng như Tố Hữu nhận xé: “Phan Bộ Châu câu hơ ậy sóng”. Qua gọng hơ và hình ảnh hơ, a hấy hện lên hậ rõ né mộ Phan Bộ Châu uy uổ đã gà, hân bị gam cầm nơ Bến Ngự, mà nh hần vẫn hăm hở sục sô, vẫn khao khá ung hoành và đặc bệ là vẫn muốn chuyển mình ho “ân vận hộ”.

Chủ Đề