Mối quan hệ giữa học và hành la sơn phu tử

Từ xưa tới nay, mối tương quan chặt chẽ giữa học và hành đã được nhiều người quan tâm, bàn luận. Học quan trọng hơn hành hay hành quan trọng hơn học? La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã góp một ý kiến xác đáng về vấn đề này trong bài Bàn luận về phép học: Phép dạy, nhất định theo Chu Tử. Lúc đầu học tiểu học để bồi lấy gốc. Tuần tự tiến lên học đến tứ thư, ngũ kinh, chư sử. Học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm...

Ý kiến trên đây của ông là sự đúc kết kinh nghiệm sau bao năm nghiền ngẫm và áp dụng trong thực tế phương pháp dạy và học của Chu Tử [tức Chu Đôn Di], một bậc thầy của Nho giáo đời Tống bên Trung Quốc.

         Trong phép học của Chu Tử, Nguyễn Thiếp nhấn mạnh đến mối quan hệ giữa học và hành: học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm.

Vậy, chúng ta phải tìm hiểu xem học là gì? hành là gì?   

Học là hoạt động tiếp thu những tri thức của nhân loại đã được đúc kết qua mấy ngàn năm lịch sử. Chúng ta có thể học ở trường qua sự truyền thụ của thầy cô, học ở bạn bè; tự học qua sách vở và học ở thực tế đời sống. Học để làm giàu tri thức, nâng cao trình độ hiểu biết. Học để có thể làm chủ bản thân, làm chủ công việc của mình và góp phần hữu ích vào sự nghiệp chung của đất nước, dân lộc. Theo Nguyễn Thiếp, muốn có kết quả tốt phải có phương pháp học tốt. Trước hết phải học từ thấp đến cao. Khi học phải biết tóm lược kiến thức cơ bản để dễ nhớ, dễ vận dụng. Theo cách nói bây giờ là ta phải biết sơ đồ hóa kiến thức, biết tóm tắt nội dung văn bản đã học.

Hành là quá trình vận dụng những kiến thức đã học vào những công việc hàng ngày. Ví dụ như một bác sĩ được những kiến thức tiếp thu được trong suốt quá trình đào tạo sáu, bảy năm ở trường đại học để vận dụng vào việc chữa bệnh cho nhân dân. Những kiến trúc sư, kĩ sư xây dựng đem kiến thức đã học để thiết kế và thi công bao công trình như nhà máy, bệnh viện, trường học, công viên… để phục vụ đời sống con người.

Anh công nhân trong xưởng máy vận dụng lí thuyết để cải tiến kĩ thuật, nâng cao chất lượng sản phẩm. Chị nông dân áp dụng khoa học vào đồng ruộng để có được những vụ mùa bội thu… Học sinh vận dụng những điều thầy dạy để làm một bài toán, một bài văn… đó là hành.

Bác Hồ cũng khẳng định: Học để hành, có nghĩa là học để làm cho tốt, Thực tế cho thấy có học có hơn. Ông cha chúng ta ngày xưa đã nói: Bất học, bất tri lí. [Không học thì không biết đâu là phải, là đúng]. Mục đích cuối cùng của sự học là nhằm phục vụ cho mọi công việc đạt hiệu quả cao hơn. Nếu học được lí thuyết dù cao siêu đến đâu chăng nữa mà không đem ra vận dụng vào thực tế thì việc học ấy chỉ tốn thời gian, công sức, tiền bạc mà thôi.

Ngược lại, hành mà không học thì hành không trôi chảy. Trong học tập, học sinh muốn làm được một bài văn hay một bài toán thì không những phải nắm vững lí thuyết mà còn phải biết vận dụng lí thuyết để làm từng kiểu bài cụ thể. Trong công việc, nếu ta chỉ làm theo thói quen, theo kinh nghiệm mà không có lí thuyết soi sáng thì năng suất công việc sẽ thấp và chất lượng không cao. Cách làm theo thói quen chỉ thích hợp với các công việc giản đơn, không cần nhiều đến trí tuệ. Còn đối với những công việc phức tạp có liên quan đến khoa học kĩ thuật thì chúng ta bắt buộc phải được đào tạo chính quy theo từng chuyên ngành và trong suốt quá trình làm việc vẫn phải học tập không ngừng. Có như vậy mới đáp ứng được yêu cầu ngày càng cao của thời đại.

Quan niệm về học và hành của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp cho đến nay vẫn giữ nguyên tính khoa học và tính thực tiễn của nó. Trong giai đoạn khoa học phát triển với tốc độ nhanh như hiện nay thì tri thức các công việc phức tạp. Lí thuyết đúng đắn có tác dụng soi sáng, dẫn đường cho thực hành. Con người sẽ rút ngắn thời gian mò mẫm, thử nghiệm và tránh được những sai lầm đáng tiếc. Lí thuyết gắn với thực hành sẽ thúc đẩy sản xuất phát triển nhanh hơn và đạt hiệu quả cao hơn.

Do đó, chúng ta không thể coi nhẹ vai trò to lớn của việc học mà phải nhìn nhận, đánh giá đúng mức môi liên quan giữa học và hành. Học và hành phải đi đôi vì chúng có tác động hai chiều với nhau. Học hướng dẫn hành. Hành bổ sung, nâng cao và làm cho việc học thêm hoàn thiện. Có học mà không có hành thì chỉ là ôm mớ lí thuyết suông. Trái lại, chỉ chú trọng thực hành mà không chịu học hỏi thì làm việc gì cũng khó khăn. Học và hành là hai mặt của một quá trình, không thể xem nhẹ mặt này hay mặt khác.

Thực tế cho thấy trong tất cả các cấp học ngày nay, phương châm học đi đôi với hành là hoàn toàn đúng. Những kiến thức mà chúng ta tiếp thu được từ nhà trường, sách vở… phải được áp dụng vào thực tiễn cuộc sống để sáng tạo ra những thành quả vật chất, tinh thần phục vụ con người.

Với cách lập luận chặt chẽ, bài Bàn luận về phép học của Nguyễn Thiếp giúp chúng ta hiểu rõ mục đích của việc học là để làm người có đạo đức, có tri thức, tài năng, đặng góp phần thúc đẩy sự hưng thịnh của đất nước, chứ không phải để cầu danh lợi theo kiểu “vinh thân phi gia". Muốn học tốt phải có phương pháp đúng: Học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm; đặc biệt học phải đi đôi với hành.

Suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành chi tiết được chia sẻ sau đây, tìm hiểu về mối liên kết chặt chẽ giữa “Học” và “Hành” như thế nào.

Học và hành luôn có mối liên hệ mật thiết với nhau. Để giúp các em hoàn thiện bài viết của mình, chúng tôi xin giới thiệu một bài viết tham khảo. Đề tài lần này là suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành từ bài Bàn luận về phép học của La sơn phu tử. Rất mong đây sẽ là nguồn tài liệu bổ ích phục vụ công cuộc học tập hiệu quả.

Suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành chi tiết

Dàn ý suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành

Mở bài

Giới thiệu về tác phẩm “Bàn luận về phép học” và tác giả Nguyễn Thiếp. Khẳng định vai trò quan trọng của học và hành. Chỉ rõ học và hành có mối quan hệ mật thiết với nhau.

Thân bài

Khái quát nội dung của phép học được tác giả đưa ra

– Học để lấy gốc rễ làm trọng, sau đó, học đến tứ thư, ngũ kinh là những kiến thức nền tảng.

– Học để mở mang đầu óc, lấy kiến thức đó áp dụng vào thực tế cuộc sống.

– Nhờ học tập mà nhân tài mới lập công, nhà nước yên bình, vững mạnh. Lòng người được bồi đắp, mối quan hệ được duy trì. Lợi ích không gì có thể so sánh được.

Tại sao Nguyễn Thiếp nhắc đến mối quan hệ giữa học và hành?

– Học là việc tiếp thu kiến thức từ nhiều nguồn khác nhau. Có thể học ở nhà trường, sách vở hay ở cả trường đời. Hành và việc vận dụng kiến thức đó áp dụng vào thực tiễn. Từ đó mang lại hiệu quả công việc cao.

– Học phải đi đôi với hành vì nhiều lý do.

– Mục đích cao nhất mà việc học hướng đến là để phục vụ tốt hơn cuộc sống. Hiệu quả công việc càng cao thì chứng tỏ quá trình học tập càng tốt.

– Học mà không hành như vỏ ốc sên không còn con non. Việc học trở nên vô ích và lãng phí thời gian, tiền bạc và công sức.

– Có hành nhưng lại không học sẽ làm chúng ta mất đi kiến thức thực tiễn. Mọi việc được xử lý theo cảm tính và kinh nghiệm. Do vậy, hiệu quả công việc cũng sẽ không cao.

– Những kiến thức ghi chép trên sách vở đã được kiểm chứng. Nay chỉ cần áp dụng, giúp cho mỗi người học tiết kiệm một lượng thời gian đáng kể. Nếu như không học, họ sẽ không thể đáp ứng được sự phát triển của khoa học, công nghệ.

Bình luận về vấn đề

– Khẳng định tính đúng đắn của vấn đề Nguyễn Thiếp đưa ra.

– Học phải đi đôi với hành mới mang lại hiệu quả cao. Học để lấy nền tảng, thực hành để vận dụng kiến thức vào thực tiễn cuộc sống.

Kết bài

– Khẳng định vai trò và mối quan hệ không thể thay thế của học và hành. Cảm nhận của bản thân về vấn đề này.

Bài văn suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành

Trong cuộc sống, có rất nhiều vấn đề thực tiễn xảy ra xung quanh chúng ta. Lúc này, đòi hỏi mỗi người phải có sự nhạy bén, xử lý linh hoạt. Để có được điều đó, chúng ta cần học tập không ngừng nghỉ. Quá trình học tập cũng có nhiều vấn đề cần bàn tới. Trong tác phẩm Bàn về phép học của Nguyễn Thiếp, tác giả đã đề cao vai trò của học và hành. Qua đó, khẳng định vai trò không thể thay thế của nó và mối quan hệ mật thiết với nhau.

Học là quá trình tiếp thu kiến thức từ nhiều nguồn khác nhau. Có thể là do trường học dạy, nhờ đọc sách và cả những bài học trường đời. Kiến thức lượm nhặt được ngày càng nhiều thì nền tảng người đó càng vững chắc. Sự học càng tốt thì con người càng tiến xa hơn với nhân loại. Tuy nhiên, mục đích cao nhất mà học tập hướng đến chính là thực hành. Do vậy, chúng ta phải kết hợp thật nhuần nhuyễn giữa hai quá trình này. Thực hành chính là việc áp dụng kiến thức đã biết vào phục vụ cuộc sống. Cũng giống như chiếc bánh hai mặt, học và hành là một thể thống nhất.

Mối quan hệ giữa học và hành chúng ta không thể nào phủ nhận được. Việc học tập chỉ mang lại cho ta một kho tàng kiến thức hàn lâm, khô khan. Nếu như việc học chỉ dừng lại ở việc đọc và nhớ thì sẽ không đúng với mục đích của học. Do vậy, quá trình học tập phải kết hợp với thức hành. Nếu không, tất cả chỉ như mớ giấy lộn, chỉ nên vứt đi mà thôi. Cũng không thể phủ nhận việc chúng ta chỉ hành mà không học. Kiến thức học được chính là nền tảng để thực hành có hiệu quả. Nếu như chỉ dựa vào kinh nghiệm và chút tài lẻ để giải quyết công việc sẽ gặp không ít khó khăn. Nhất là khi khoa học công nghệ ngày càng đổi mới. Con người cần học tập không ngừng nghỉ để theo kịp với tiến hóa của nhân loại.

Trong các mối quan hệ đời thường, chúng càng phản ánh tính đúng đắn giữa học và hành. Anh kỹ sư điện máy muốn làm được việc, anh ta phải học và đọc rất nhiều. Tuy nhiên, chừng đó vẫn chưa đủ, kỹ sư cần có thời gian thực hành đủ lâu. Từ đó, anh ta mới có thể làm việc được. Hay đơn giản như một em học sinh đang giải toán. Em cần phải thuộc nội dung lý thuyết nhưng cũng phải thực hành đủ nhiều. Có như vậy thì khi có dạng bài tương tự mới có thể tự tin giải quyết được.

Quan điểm được đưa ra bởi La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đến nay vẫn còn nguyên giá trị. Lý thuyết và thực hành đóng vai trò không thể thay thế trong quá trình học tập. Bạn càng nắm chắc lý thuyết thì quá trình thực hành càng diễn ra nhanh chóng, thuận lợi. Thời gian thử nghiệm, nghiên cứu cũng được rút ngắn. Xã hội sẽ có điều kiện phát triển nhanh hơn, mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Vấn đề học và hành ngày nay càng được nhà trường và các cơ sở giáo dục quan tâm. Có một thực tế không mấy hay ho đó là, học sinh thời nay chỉ chăm chăm vào việc học mà quên đi thực hành. Các em dành thời gian ngồi ở trường, ở lớp học thêm nhiều hơn ở nhà. Đó là những lò luyện thi chất lượng, bởi mục đích của họ chính là thi đại học. Nền tảng thì quá vững chắc, nhưng quá trình thực hiện lại gặp không ít vấn đề. Đó là lý do khiến các doanh nghiệp khóc thét vì sinh viên mới ra trường không biết làm việc. Chỗ làm lại trở thành chỗ để dạy nghề, dạy thực hành. Nếu như việc này càng kéo dài, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến một thế hệ trẻ sau này.

Nhà trường cũng đã nhận ra những vấn đề trong nền giáo dục trọng kiến thức của mình. Họ cũng đã có những thay đổi nhất định để cải thiện chất lượng học tập, đưa thực hành vào giảng dạy. Chúng ta có quyền hy vọng một thế hệ trẻ ra đời vững chuyên môn và giàu kinh nghiệm.

Bàn về phép học của Nguyễn Thiếp đã được viết cách đây rất lâu nhưng đến nay vẫn còn nguyên giá trị. Đây là tầm nhìn sâu rộng của tác giả đối với nền giáo dục đương thời và cả hiện nay. Mối quan hệ giữa học và hành luôn gắn kết chặt chẽ với nhau. Người trẻ cần ý thức được điều này và có phương pháp học tập sao cho đúng.

Trên đây là dàn ý và bài viết suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành. Hy vọng, tài liệu này sẽ giúp ích các em trong quá trình học tập. Chúc các em luôn có kết quả tốt và đạt được điểm cao. Và đừng quên theo dõi trang để biết thêm nhiều tin tức mới nhé.

  • Xem thêm: Suy nghĩ về câu nói của M. Go-rơ-ki “Hãy yêu… đường sống”
Văn Học Lớp 8 -

Video liên quan

Chủ Đề