Nếu không là tất cả thì đừng xem nhau là gì

Chỉ vì cái cảm giác mới lạ Tôi đã đánh mất Em. Em là người yêu Tôi còn nhiều hơn cả bản thân mình. Em đã cùng Tôi vượt qua những sóng gió. Em đã làm rất nhiều vì Tôi. Còn Tôi, Tôi chẳng làm được gì cho Em.

Em:

Lần đầu gặp nhau, Anh đi 1 chiếc xe tay ga đắt tiền đến đón Tôi. Tôi thật sự thấy không được tự nhiên cho lắm. Tôi đã nói điều này với Anh. Anh nói: “Hãy cho anh 1 cuộc hẹn thứ 2”. Tôi đồng ý. Lần gặp mặt thứ 2, trước mắt Tôi không còn hình ảnh công tử hào nhoáng, Anh đi 1 chiếc xe số cũ kĩ còn hơn cả xe của bố Tôi nữa. Hôm đó, chúng Tôi đã có buổi đi chơi thực sự, thoải mái và tràn ngập tiếng cười. Những lần sau đó, Sự chân thành của Anh đã chạm đến trái tim Tôi. Tôi nhận lời làm người yêu của Anh. Mỗi 1 ngày trôi qua, tình yêu của Tôi dành cho Anh lại lớn dần lên. Có lần, chúng Tôi đang đi thì chiếc xe cũ kĩ kia dở chứng. Trời tối nên rất ít chỗ sửa xe. Anh đẩy xe đi đằng trước, tôi thì đẩy đằng sau phụ Anh. Chả hiểu sao trong khung cảnh vậy mà Tôi lại cảm thấy vô cùng lãng mạn và hạnh phúc. Lần khác, chúng Tôi đang đi thì trời bỗng đổ mưa, cơn mưa cuối hè mang theo cái lạnh buốt. Mặc áo mưa mà như không vậy, mưa tạt vào cánh tay Anh ướt sũng. Ngồi sau lo Anh lạnh Tôi chỉ biết lấy tay mình gạt đi những dòng nước trên tay Anh rồi đặt tay mình lên trên. Bên Anh là những giấy phút ngập tràn hạnh phúc với Tôi.

Dạo gần đây Tôi thấy Anh có chút thay đổi. Anh không còn nhắn tin cho Tôi nhiều như trước, có khi còn quên không trả lời tin nhắn của Tôi. Lâu lắm rồi chúng Tôi không gặp, không đi chơi. Mỗi lần Tôi nói nhớ Anh, muốn gặp Anh, Anh đều đưa ra những lý do bận rộn với công việc, rồi gia đình có việc không thể gặp Tôi. Linh tính của Tôi mách bảo có sự hiện diện của người thứ 3. Anh luôn gạt phắt đi mỗi khi Tôi hỏi đến, cho rằng Tôi rảnh quá nên suy nghĩ linh tinh. Cho đến cái ngày định mệnh ấy, Anh vào nhà vệ sinh, điện thoại để trên bàn, chuông báo có tin nhắn. Tò mò, Tôi cầm điện thoại của Anh và bắt đầu đọc. Tôi không thể tin vào những gì mình đọc được. Anh với người con gái được Anh lưu tên trìu mến trong điện thoại kia đang hẹn hò với nhau. Chính cái lúc mà Anh bảo với Tôi rằng bận công việc. Không chỉ 1 mà là 2, 3 cô gì đó. Tôi không thể đọc thêm gì nữa. Tim Tôi đau đến mức không thở nổi, mắt tôi nhoè đi, Tôi đã khóc rất nhiều. Tôi đã tự hỏi mình rằng Tôi không tốt với Anh sao? Tôi đã làm sai gì à? Không, Tôi chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với Anh. Thời gian qua Tôi đã sống chỉ biết có mình Anh. Tôi yêu Anh còn hơn cả bản thân mình mà. Vậy điều gì đã khiến Anh thay đổi? Anh bước đến, có lẽ cũng hiểu được 1 phần những gì đang diễn ra. Tôi đặt điện thoại xuống bàn. Anh im lặng, không 1 lời giải thích. Tôi bắt mình tự hiểu tất cả, kể cả cái thái độ im lặng hiện giờ của Anh. Tôi đứng dậy bước ra khỏi quán. Bỏ lại sau lưng cả thế giới đã từng là của Tôi.

Anh:

Lần đầu gặp nhau, Em chẳng cần hỏi trước xem Tôi đi xe gì? Có xài Iphone không? Không giống những cô gái mà chỉ cần nói chuyện vài câu thôi thì sẽ hỏi Tôi ngay. Và thái độ sẽ trở nên nhiệt tình hơn khi Tôi trưng ra cho các em thấy xe ga đắt tiền, điện thoại đời mới. Em thì khác. Em thấy ngại khi Tôi đi xe tay ga đắt tiền. Và có lẽ sẽ chẳng có lần gặp thứ 2, nếu Tôi không đổi xe cho bố – chiếc xe số đời cổ vứt trong kho từ lâu. Em tươi cười nhảy lên ngồi đằng sau Tôi. Em tự nhiên và thoải mái hơn. Lần thứ n đi chơi, Em đồng ý nhận lời làm người yêu Tôi. Tình yêu của Em bình dị và sâu lắng trong từng hành động nhỏ em dành cho Tôi. Có lần đang đi thì chiếc xe cổ dở chứng. Tôi hì hục đẩy xe đằng trước, Em thì tíu tít đẩy phía sau và không ngớt hỏi han Tôi mệt k? Lần khác thì bất chợt gặp mưa. Cơn mưa cuối hè lạnh tê tái. Nước hắt lên cánh tay Tôi lạnh ngắt. Em với tay gạt hết nước trên cánh tay Tôi rồi đặt tay mình lên trên. Em cười và nói share cái lạnh làm 2. Biến cố xảy đến, chỉ còn Em vẫn ở bên nắm chặt lấy tay Tôi. Khi ấy có những buổi đi chơi chúng tôi chỉ có 20k trong túi. Điều duy nhất chúng tôi nghĩ ra được là đi ăn kem. Ánh mắt em luôn tràn đầy hạnh phúc khi bên Tôi. Em cho Tôi cảm giác bình yên. Nhưng cái thói đời là vậy. Thời gian khiến Tôi cảm thấy sự bình yên dần trở nên cũ kĩ và nhàm chán. Tôi muốn cảm giác mới lạ hơn. Tôi lao theo em A – xinh xắn, em B -hotgirl, em C – body nóng bỏng. Những tin nhắn, cuộc gọi của Tôi cho em thưa dần. Tôi chẳng còn mấy sự quan tâm dành cho Em. Em cũng ít nhiều nhận ra điều gì đó nơi Tôi. Nhưng bằng những lý lẽ của mình Tôi luôn thuyết phục được Em. Cho đến 1 ngày, Em đọc được những tin nhắn mùi mẫn trong điện thoại của Tôi. Em biết được những khi Tôi nói bận công việc, nhà có việc không thể gặp Em chỉ là cái cớ để che đậy những buổi hẹn hò với mấy em kia. Em khóc, nước mắt lăn dài trên má. Tôi im lặng, chẳng buồn giải thích. Em đã từng nói: “Tôi là cả thế giới của Em”. Ngày hôm đó, nhìn vào mắt Em, Tôi biết thế giới ấy không còn nữa. Em quay lưng lặng lẽ bước đi. Đó là lần cuối Tôi nhìn thấy Em.

Tôi khi ấy chỉ thấy một chút buồn thoáng qua, cũng chẳng mảy may nghĩ đến Em nhiều. Vì Tôi còn đang mải miết chinh phục mấy em hotgirl của Tôi. Chẳng được bao lâu cho cái cảm giác mới mẻ ấy. Mấy em A, B, C của Tôi đến bên Tôi chỉ vì vật chất nên cũng sớm chạy theo vật chất của thằng khác hơn Tôi. Chỉ vì cái cảm giác mới lạ Tôi đã đánh mất Em. Em là người yêu Tôi còn nhiều hơn cả bản thân mình. Em đã cùng Tôi vượt qua những sóng gió. Em đã làm rất nhiều vì Tôi. Còn Tôi, Tôi chẳng làm được gì cho Em. Những ngày lễ Tôi cũng quên không tặng quà cho Em nhưng Em chưa bao giờ trách hoặc đòi hỏi từ Tôi bất kì điều gì. Khi Tôi nhận ra Tôi yêu Em nhiều hơn những gì Tôi nghĩ, cũng là lúc Tôi biết mình đã đánh mất Em mãi mãi.

Memory

Nhạc sĩ/ Sáng tác: Dương Vỹ Phúc
Năm sáng tác:
Ngôn ngữ: Việt Nam
Số lượt nghe: 3785
Các ca sĩ thể hiện:
Hồ Việt Trung,Phương Thiên Hoàng

Ϲhẳng còn ý nghĩa nữa rồi Khi xung quanh em có rất nhiều người làm quen Ϲòn anh thì không cho em được những gì Ɲhư người ta phải không em Phải làm sao quên đi được người Màn đêm vâу quanh anh với tấm chân dung kề bên Mình уêu nhau được bao lâu Để hôm naу ta phải chìm sâu Trong cuộc sống đúng là không nói trước điều gì ĐK: Vì anh quá ngốc Để trong phút chốc em đã tự đi tìm Hạnh phúc em cho là mãi mãi Ϲhưa chắc đâu em vì bên ai kia lỡ như người ta thaу lòng Thì cảm giác đó của em cũng như anh Anh muốn miễn cưỡng nơi em lúc đã nhận điều nàу Vì anh quá sợ lại mất em Anh sẽ chấp nhận để em ra đi vì tương lai em trông chờ Ɲếu không là tất cả thì đừng xem nhau là gì Lần 2: Phải làm sao quên đi được người Màn đêm vâу quanh anh với tấm chân dung kề bên Mình уêu nhau được bao lâu Để hôm naу ta phải chìm sâu Trong cuộc sống đúng là không nói trước điều gì ĐK: Vì anh quá ngốc Để trong phút chốc em đã tự đi tìm Hạnh phúc em cho là mãi mãi Ϲhưa chắc đâu em vì bên ai kia lỡ như người ta thaу lòng Thì cảm giác đó của em cũng như anh Anh muốn miễn cưỡng nơi em lúc đã nhận điều nàу Vì anh quá sợ lại mất em Anh sẽ chấp nhận để em ra đi vì tương lai em trông chờ Ɲếu không là tất cả thì đừng xem nhau là gì ĐK: Vì anh quá ngốc Để trong phút chốc em đã tự đi tìm Hạnh phúc em cho là mãi mãi Ϲhưa chắc đâu em vì bên ai kia lỡ như người ta thaу lòng Thì cảm giác đó của em cũng như anh Anh muốn miễn cưỡng nơi em lúc đã nhận điều nàу Vì anh quá sợ lại mất em Anh sẽ chấp nhận để em ra đi vì tương lai em trông chờ

Ɲếu không là tất cả thì đừng xem nhau là gì

Nếu không là tất cả thì đừng là gì của nhau, cuộc tình kéo dài cũng chỉ thêm đau lòng nhau mà thôi. Hãy cứ rời xa, tìm đến nơi mà người cho là hạnh phúc. Chấp nhận buông tay không phải vì không muốn tiếp tục, mà là không còn sự lựa chọn nào cho cuộc tình của chúng ta.

Bạn đang xem: Nếu không là tất cả thì đừng là gì cả

Tham khảo: Thuê dịch vụ thám tử tư ở tại Quảng Trị

Khi yêu một người, điều ta mong muốn nhất có lẽ là trong mắt người ấy, ta phải là duy nhất. Nghĩa là tình cảm ấy sẽ không bị chia sẻ thêm bớt cho một ai khác và lúc khó khăn buồn bã hay cả lúc vui vẻ hạnh phúc, người vẫn luôn nghĩ về ta. Ta chính là tất cả của người ấy, nếu không là tất cả thì tình yêu đó chỉ là phù phiếm xa hoa. Yêu một người, hạnh phúc nhất có lẽ là giây phút người ấy khẳng định sự tồn tại của ta trong cuộc sống người ấy là vô cùng ý nghĩa, rằng ta chính là tất cả những gì người ấy đã chờ đợi để được nắm lấy sau muôn vạn những điều đúng sai. Vì vậy, mong muốn được trở thành tất cả thế giới trong lòng người ấy chính là thứ cảm giác nhất định xuất hiện khi thật sự yêu thương một người nào đó. Thật tổn thương khi ta biết được trong lòng người ấy, ta không phải là tuyệt đối, ta không phải là người duy nhất có quyền tham vọng bảo vệ và chăm sóc cho họ.

Nếu không là tất cả thì đừng là gì của nhau

Nếu không phải là tất cả thì còn bên nhau làm gì, khi ngoài ta ra, người vẫn còn có một người khác bên cạnh. Người có quan tâm, có mảy may lo lắng khi ta bỗng nhiên biến mất? Người có nhớ nhung, sốt sắng kiếm tìm khi bỗng dung mất liên lạc với ta? Khi yêu, người ta thương xem nửa kia của mình là mọi thứ, là ưu tiên hàng đầu. Điều đó thật đơn giản để hiểu rằng ta sẽ tổn thương thế nào, chạnh lòng biết bao nhiều khi người kia lại chẳng đối xử với mình như vậy. Mối quan tâm của họ là một người khác không phải ta. Vậy sao ta phải tiếp tục cố gắng để chờ đợi thứ tình cảm không dành cho mình? Nếu không là tất cả của người ta, sao cứ phải dấn thân vào một cuộc tình không có kết quả?

Tình yêu làm con người ta mù quáng, bước sai đường. Mù quáng đủ rồi thì phải đứng lên một cách mạnh mẽ, phải bước ra khỏi bóng râm của sự lầm tưởng về tình yêu vĩ đại. Đừng mãi bấu víu thứ tình cảm không có kết quả, để chứng minh thực sự ngu ngốc, không biết bỏ cuộc. Ta chẳng cần phải cao thượng với người không xem trọng tấm lòng của mình. Cuộc sống này không có chuyện “tôi yêu anh thì anh cũng yêu tôi” vừa khéo như vậy được. Đôi khi, ta cứ ngỡ đó là tình yêu nhưng thật ra là không phải. Nếu không là tất cả thì cũng đừng hy vọng mình là gì cả, đừng bận tâm đến những người không đáng làm gì.

Xem thêm: Những Hiện Vật, Hình Ảnh Kể Chuyện “Ngày Độc Lập 2 9”, Ý Nghĩa Của Ngày Quốc Khánh 2/9

Hãy dành thời gian, công sức để yêu thương bản thân mình nhiều hơn, đừng phí thời gian của mình với một người không có chút quan tâm nào tới ta cả. Người ta vốn đã không hề nghiêm túc, thì ta cũng không cớ gì mà phải gửi sự nghiêm túc vào những mối quan hệ như thế này. Ta không cần phải để bản thân mình chịu khổ sở vì một người không đáng, đừng tự mình đi tìm thứ cảm giác mơ hồ như có như không. Hãy dành cơ hội cho người thực sự muốn bên cạnh ta.

Hãy nhớ rằng, sống trên đời này, nếu không là tất cả thì cũng đừng là gì cả! Có những thứ không phải của mình, giữ lại cũng sẽ mất, giành giật cũng sẽ hư, càng ràng buộc, càng giữ chặt thì càng dễ mất. Vậy thì thôi hãy trả nó về đúng nơi của nó, còn ta hãy tìm kiếm nơi mà chính ta thuộc về.

Video liên quan

Chủ Đề