A tu la giới là gì

Đi lễ chùa - tĩnh tâm để sống mãi

Trang chủ Diễn đàn > Phật giáo và cuộc sống > Tin phật giáo mỗi ngày >

A-tu-la [Tiếng Phạn: Asura] hay còn gọi là Phi Thiên là các thần [Ác thần], được nhắc đến nhiều trong Phật giáo. Những vị thần này ở trong tam giới bao gồm: Dục giới, Sắc giới và Vô sắc giới. Nam đa phần thì xấu xí thô kệch, còn nữ thì vô cùng xinh đẹp.

Asura hay còn gọi là Phi Thiên [Ảnh: Sưu tầm]

Asura biểu trưng cho sự nóng nảy, thù hận và ghen ghét đối với những người tài giỏi hơn mình, có phúc nhiều hơn cõi người, nhưng đức kém hơn người cõi trời [Devas]. Những người có công giúp dân, làm nhiều việc thiện nhưng tâm ý lúc nào cũng bực tức, tranh giành, luôn mong muốn vượt trội hơn người khác, xem thường người thấp kém hơn mình và thích được sùng bái như các vị thần thì khi chết sẽ tái sinh vào cõi A-tu-la để hưởng phúc. Nếu không biết tạo phúc mà cứ lo hưởng thụ, thì khi phúc hết, sẽ tiếp tục luân hồi, đầu thai vào nơi khác. Có thể đầu thai thành người, ngạ quỷ, súc sinh hay địa ngục. Tùy theo nghiệp lực dẫn dắt, những việc thiện – ác đã làm khi còn sống.

Sáu cõi luân hồi [Ảnh: Sưu tầm]

Trong cõi A-tu-la thì thường xuyên xảy ra chiến tranh; vì tâm lúc nào cũng sân hận, phiền não do không bằng trời, nên chúng thích gây chiến với Đế Thích Thiên [Ngọc Hoàng Thượng Đế]. Tuy sở hữu nhiều sức mạnh, nhưng đa phần chiến thắng đều thuộc về cõi trời. A tu la nam thì thích đấu tranh sức mạnh với kẻ khác, còn nữ thì thích đấu tranh bằng tình cảm, ghen ghét những người đẹp hơn mình.

Asura giao chiến với Đế Thích Thiên [Ảnh: Sưu tầm]

Trong phẩm A tu La Luân trong Kinh Trường A Hàm 20, phẩm A tu luân trong Kinh Đại Lâu Thán 2,… đều ghi rõ về nghiệp nhân của A tu la. Trong đó 3 nghiệp làm cho chúng sinh sanh trong cõi này là sân, mạn, nghi. Sân là sự tức giận, dễ nổi nóng với những gì không đứng với ý muốn của mình. Mạn tức là có tâm coi thường những người thấp kém hơn mình về tiền tài, địa vị, danh vọng và quyền lực. Nghi là sự hoài nghi, ngờ vực, nghi ngờ lẫn nhau trong cuộc sống.

Đừng bao giờ coi thường người khác nếu bạn không muốn tạo nghiệp [Ảnh: Hiroshi Tsubono – Unsplash]

Theo kinh Nghiệp Báo Sai Biệt, Phật giảng cho các vị trưởng giả thủ ca nghe về mười nghiệp khiến cho chúng sinh bị quả báo A Tu La bao gồm:

  1. Thân làm những việc ác nhỏ.
  2. Miệng nói những điều ác chút nhỏ.
  3. Ý nghĩ về những điều ác nhỏ.
  4. Tâm sinh Kiêu mạn.
  5. Tâm sinh Ngã mạn.
  6. Tâm sinh Tăng thượng mạn.
  7. Tâm sinh Ðại mạn.
  8. Tâm sinh Tà mạn.
  9. Tâm sinh Mạn mạn.
  10. Ðem các căn lành hướng về đạo A Tu La.

Làm việc thiện nhưng tâm lại đố kỵ thì sẽ tái sinh làm Phi Thiên [Ảnh: Sưu tầm]

Theo Kinh Tăng Nhất A Hàm Phẩm 3, A Tu La Luân, thân hình cao 84.000 do tuần, miệng rộng mỗi bề 1.000 do tuần. Một số khác thì cho rằng có 9 đầu, 1000 mắt, 990 tay, miệng phun lửa, mặt màu xanh đen hoặc có 1000 đầu, 2000 tay; 3 đầu, 6 tay, mình trụi, giận dữ.

“Bạn sẽ tìm thấy niềm vui khi giúp đỡ người khác bằng tất cả tấm lòng.”

Cõi A-tu-la có đặc điểm là tâm đố kỵ dày vò, vì vậy, chúng sinh ở cõi này luôn tranh đấu nhưng luôn bị thua cuộc. Hình ảnh minh họa trong Bức tranh luân hồi là cây Như ý [cây Đời sống] mọc lên ở cõi A-tu-la nhưng lại trổ quả Trường thọ ở cõi Trời, điều đó khiến loài A-tu-la ganh ghét, luôn gây chiến với chư Thiên. Nhân dẫn đến tái sinh ở cõi A-tu-la là sự tạo tác các thiện nghiệp nhưng vẫn còn tâm ganh đua, đố kỵ.

 

 

Trong tiếng Phạn, “A-tu-la” còn đọc là “A-tố-la” hoặc “A-tu-luân”. Tiếng Hán có nghĩa là “phi thiên”. Cung điện, vườn rừng nơi đây đều làm bằng thất bảo, giống như trời mà chẳng phải là trời. Lại có nghĩa “không đoan chính”, ý nói ở đó nam thì xấu, nữ thì đoan chính. Hoặc còn có nghĩa là “không uống rượu”, mà là nơi có ngã quỷ, súc sinh và trời. Cai quản nẻo trời thì ở trong thành báu trên khoảng không ở núi Tu Di. Cai quản nẻo quỷ thì ở bên bờ biển cả hoặc trong vách đá của núi lớn. Cai trị nẻo súc sinh thì ở dưới đáy biển cả, có nước biển ở trên, không chảy vào cung được, như người nhìn lên trời. Chúng sinh cõi A-tu-la tuy do trước trì giới hiếu thắng bố thí, làm mười điều thiện hạ phẩm, được nghiệp cảm báo, nhưng tâm phần nhiều xiển mạn, không nhẫn nhục được, cho nên phải chịu làm thân đó. Do chính trì giới bố thí nên cung điện được làm bằng thất bảo, nhưng do không nhẫn nhục nên sinh tướng xấu xí, lại do xiển mạn hiếu thắng nên thường đánh nhau với Trời.

 

TẬP HỢP CÁC KINH VĂN VỀ CÕI A TU LA

 

- Kinh Khởi Thế nói: “Cách phía Đông núi Tu Di sơn vương một ngàn do tuần, dưới biển có cả đất nước của Bồ Ma Chất Đa A-tu-la vương, dài rộng tám vạn do tuần, cung điện trong thành lớn gọi là Thiết-ma-thí, ngang dọc một vạn do tuần có bảy lớp rào chắn, bảy lớp lưới nhạc bằng vàng bạc, bảy lớp hàng cây, trang hoàng đẹp đẽ, bảy lớp tường thành đều bằng thất bảo, vườn ao hoa quả, chim chóc véo von, rộng như trong kinh đã nói. Ở đây chẳng nói nhiều. Ở dưới biển cả, cách phía Nam núi Tu Di một ngàn do tuần có cung điện của Dũng Được A-tu-la vương, dài rộng tám vạn do tuần. Cách phía Tây núi Tu Di một ngàn do tuần có trụ xứ cung điện của La Hầu là A-tu-la vương, to rộng đẹp đẽ tương tự như trên. Thị nữ quyến thuộc nhiều không kể xiết, cùng nhau vui vầy tha hồ ái lạc. Còn số thần thiếp tả hữu, tôi tớ khác càng nhiều gấp bội, đúng như kinh nói, không thể kể hết. Tuổi thọ của A-tu-la vương không nhất định, ít khi tăng thêm mà nhiều khi giảm đi, bản thân cao một trăm do tuần, thậm chí bảy trăm do tuần, hóa thân cao mười sáu vạn tám ngàn do tuần, đứng dưới đáy biển cao bằng núi Tu Di, có huyền thuật lớn thường đấu với trời Đao Lợi. Mặt trời mặt trăng chiếu sáng vào mắt, lấy tay che đi. Người thế gian trông thấy cho là mặt trời, mặt trăng bị nhật thực, nguyệt thực che, do phúc không bằng được trời nên thường đánh thua, liền dẫn quân lẩn trốn trong lỗ tơ ngó sen.
 


- Kinh Nghiệp Báo Sai Biệt nói:

Có đủ mười nghiệp sau đây thì sẽ được báo A-tu-la. Một là thân làm những điều ác nhỏ. Hai là khẩu làm những điều ác nhỏ. Ba là ý làm những điều ác nhỏ. Bốn là nảy ra thói tăng thượng mạn. Bảy là nảy ra thói đại mạn. Tám là nảy ra thói tà mạn. Chín là nảy ra thói mạn mạn. Mười là tránh các thiên căn, hướng về nẻo A-tu-la.

- Kinh Chính Pháp Niệm nói:

 

A-tu-la ở tại năm nơi. Một là trên đất trong các núi non [thất kim sơn và trong vách đá các núi], loại này sức yếu nhất. Hai là ở núi Bắc núi Tu Di đi vào biển hai vạn một ngàn do tuần, có A-tu-la tên gọi La Hầu thống lĩnh vô lượng quân chúng A-tu-la. Ba là lại cách hai mươi mốt ngàn do tuần nữa thì có Tu-la gọi là Dũng Kiện. Bốn là cách hai mươi mốt ngàn do tuần nữa, có loại Tu-la gọi là Hoa Nam. Năm là cách thêm hai mươi mốt ngàn do tuần nữa có loại Tu-la gọi là Tỳ Ma Chất Đa. Bọn này ra tiếng vang tận ngoài biển, chúng nói: “Ta là Tỳ Ma Đa Chất Đa A-tu-la”. [Tỳ Ma Đa Chất Đa có nghĩa là giọng vang to].

1. Loại thứ nhất là vua A-tu-la La Hầu có bốn ngọc nữ từ ý niệm mà sinh ra. Bốn cô gái đó cô thứ nhất là Như Ảnh, cô thứ hai là Chủ Hương, cô thứ ba là Diệu Lâm, cô thứ tư là Thắng Đức. Bốn cô gái đó mỗi cô đều có mười hai na do tha thị nữ để làm quyến thuộc, đều quây quần quanh vua A-tu-la cùng nhau vui đùa, tha hồ ái lạc, không thể kể xiết.

 

2. Loại thứ hai gọi là Dũng Kiện, uy thế mạnh vừa.

3. Loại thứ ba gọi là Hoa Nam, uy thế mạnh hơn.

4. Loại thứ tư gọi là Tỳ Ma Đa Chất Đa, loại này uy thế quyến thuộc càng thêm nhiều lần, càng không thể kể xiết. Ngoài ra số thần thiếp tả hữu tôi tớ khác cũng không thể kể xiết, đã biết sang hèn khác nhau, không thể đánh đồng như nhau được.


 


Kinh còn nói rằng: “Thức ăn thức mặc của Tu-la tự nhiên mà có. Mũ mãng quần áo toàn làm bằng thất bảo tươi đẹp, tinh khiết, ăn thì như Trời, đồ ăn thức uống tùy theo ý niệm liền có trăm vị đầy đủ, được ngang với Trời. Như trong Đại Luận đã nói: “Ăn uống của Tu-la tuy có hơn loài người nhưng tới khi ăn lại không được bằng loài người. Bởi vì mỗi khi chúng ăn cứ đến miếng cuối cùng là lại biến thành bùn đen. Cũng như Long Vương tuy được ăn trăm vị, nhưng đến miếng cuối cùng nhất định sẽ biến thành cóc tía. Cho nên kinh mới nói rằng chẳng bằng con người.

- Kinh A Hàm viết rằng: “A-tu-la có uy lực lớn bèn nảy ra ý nghĩ rằng: “Thiên Vương trên cõi trời Đạo Lợi cũng như chư thiên nhật nguyệt đi trên đầu ta. Ta thề lấy nhật nguyệt xuống làm khuyên tai”. Chư thiên nhật nguyệt thấy thế ai nấy trong lòng đều sợ hãi, không dám ở yên một chỗ vì hình dáng A-tu-la trông thật đáng sợ. Nhật nguyệt uy đức, có đại thần lực, thọ được một trung kiếp, lại là phúc đức che chở cho chúng sinh thế gian. A-tu-la không đụng chạm đến nhật nguyệt được. Bấy giờ A-tu-la dần dần càng căm tức bèn sai hai vua A-tu-la Xá Ma Lê và Tỳ Ma Chất Đa cùng bọn đại thần ai nấy sắm sửa binh khí để đi đánh nhau với Trời. Lúc đó hai Long Vương là Nan Đà và Bạt Nan Đà bản thân quây lấy núi Tu Di bảy vòng, núi rung mây tỏa. Long buông lấy đuôi quất nước khiến biển cả nổi song trùm lên cả núi Tu Di. Trời Đao Lợi bèn nói: “A-tu-la muốn đánh nhau đấy!”. Các rồng, quỷ, thần…. đều cầm binh khí lần lượt ra giao đấu. Phe Trời dường như núng thế đều chạy vào cung Tứ Thiên Vương để chuẩn bị cẩn thận đặng đi đánh tiếp.

 

 

Vô số thiên chúng cùng các rồng, quỷ trước sau xúm đến. Đế Thích bèn ra lệnh: “Quân ta nếu thắng sẽ dùng năm sợi dây thừng trói A-tu-la Tỳ Ma Chất Đa đem về Thiên pháp đường. Ta muốn xem mặt hắn!”. Tu-la cũng ra lệnh: “Nếu quân ta thắng thì sẽ dùng năm dây trói Đế Thích mang về Thất diệp đường. Ta muốn xem mặt hắn!”. Đại chiến một lúc, hai bên chẳng sát thương được nhau, chỉ lấy người xô xát nhau làm cho đau đớn.
 

Vua Trời Đế Thích bèn hiện thân có ngàn con mắt, tay cầm chày Kim Cương, đầu bốc khói lửa. Tu-la thấy thế liền phải thua chạy. Liền bắt Tỳ Ma Đa Chất trói mà mang về.

 


[Trích "Lục đạo tập"
Thượng Tọa. Thích Viên Thành
Nguồn: NXB Hải Phòng]

Video liên quan

Chủ Đề