Bài văn tả chiếc xe đạp của em lớp 4

Xe đạp là phương tiện chủ yếu của học sinh chúng ta và là niềm mong ước một thời của biết bao thế hệ học trò, luyện tập kĩ năng viết văn tả đồ vật và tìm hiểu về chiếc xe đạp, các em hãy cùng tham khảo bài văn mẫu tả chiếc xe đạp của em được giới thiệu dưới đây nhé.

Bài viết liên quan

  • Thuyết minh về chiếc xe đạp
  • Soạn bài Chính tả nghe- viết Cha đẻ của chiếc lốp xe đạp, Tiếng Việt lớp 4
  • Nằm mơ thấy xe đạp
  • Xe đạp giá rẻ, tiêu chí và thương hiệu nên mua
  • Giẫm đạp hay Dẫm đạp, từ nào đúng chính tả?

Đề bài: Tả chiếc xe đạp của em

Bài văn tả chiếc xe đạp của em lớp 4

Bài văn mẫu tả chiếc xe đạp của em

  1. Dàn ý Tả chiếc xe đạp của em (Chuẩn)

1. Mở bài

Giới thiệu về chiếc xe đạp của em

2. Thân bài

- Giới thiệu khái quát về chiếc xe đạp: + Ai là người tặng cho em chiếc xe đạp? Nhân dịp nào? + Chiếc xe đạp đó như thế nào? ( Ví dụ: Đó là chiếc xe mini Nhật, xe đạp thể thao,...); + Tên gọi của chiếc xe ấy (Nếu có)

- Đặc điểm của chiếc xe đạp: + Màu sắc của chiếc xe (Màu xanh, đỏ,...) + Cấu tạo: Khung xe, bánh xe, bàn đạp, xích xe, yên xe,... + Chất liệu: Làm bằng sắt + Họa tiết đơn giản, phần khung xe có in tên thương hiệu xe. + Chiếc xe đạp nhẹ, đi nhanh và có thể chở theo một người phía sau

- Vai trò của chiếc xe: + Là phương tiện em dùng để đến trường + Giúp mẹ đi chợ, chở đồ

3. Kết bài

Cảm nghĩ của em về chiếc xe: - Chiếc xe là người bạn thân thiết của em - Đây là món quà ý nghĩa mà em nhận được.

II. Bài văn mẫu Tả chiếc xe đạp của em

Hồi còn nhỏ, mỗi lần nhìn các anh chị đạp xe đi khắp phố là em lại vô cùng ngưỡng mộ và thích thú. Em đã tự hứa với bản thân mình sẽ cố gắng ngoan ngoãn, học giỏi để khi lớn bố mẹ sẽ thưởng cho em một chiếc xe như vậy. Và giờ đây, giấc mơ đó của em đã thành hiện thực.

Hết hè năm lớp ba, khi em lên mười tuổi bố mẹ đã thưởng cho em một chiếc xe vào dịp sinh nhật. Đó là một chiếc xe đạp thể thao của Nhật, có thể cho yên xe cao hơn hoặc thấp xuống để phù hợp với dáng người đi xe. Em chỉ cần cho chiếc yên ấy thấp xuống một chút là có thể vừa chân tới. Em âu yếm gọi nó là “con ngựa sắt”. Con ngựa sắt của em được khoác lên mình một chiếc áo màu xanh nước biển nhìn bóng loáng. Trông nó rất oai dũng vì có một bộ khung rất chắc chắn, hai bánh xe bằng lốp cao su đen lại còn có thêm cả bàn đạp kèm xích líp, phanh xe, yên xe trước, yên xe sau,... đều được thiết kế rất hiện đại. Ở phía trước xe còn có một chiếc giỏ màu trắng, được làm bằng sắt rất xinh và tiện lợi. Nhờ có chiếc giỏ đó mà em có thể để được rất nhiều đồ mà không cần đeo bên người hay cầm ở tay.

Chiếc xe chạy rất thích, hai bánh bon đều nghe êm ru. Nhờ có “con ngựa sắt”, em có thể tự đi tới trường hay giúp mẹ đi chợ. Chỉ một lát, xe đã chạy đến nơi, lại giúp em tập thể dục cho đôi chân mình thêm dẻo dai. Cứ mỗi chủ nhật cuối tuần, em lại mang xe ra rửa cho sạch sẽ nhìn lại bóng sáng như vừa mới mua.

Em rất thích chiếc xe ấy. Nó còn là người bạn vô cùng thân thiết cùng em băng qua mọi nẻo đường. Đây cũng là món quà ý nghĩa mà bố mẹ đã tặng em, là động lực để em luôn cố gắng học tập.

Hằng ngày em vẫn đến trường bằng cái xe đạp cũ. Chiếc xe đạp ấy là của chị Huệ em đã dùng trong suốt những năm học cấp 2. Nay chị Huệ đã lên lớp 10, chị cho em chiếc xe đạp ấy. Bố em bảo “Con đi tạm chiếc xe này một vài năm. Bao giờ con lên cấp 2 bố sẽ mua cho con cái xe khác”.

Chiếc xe của em được mặc chiếc áo màu đỏ mới đẹp làm sao! Nó là chiếc mi ni Nhật, bố em bảo đây là kiểu xe đạp nữ nên rất phù hợp với dáng con gái chúng em. Xe đã cũ nên có một chút vết xước. Mỗi vết xước ấy chắc có sự tích của nó nhưng em không biết. Khung xe có một thanh võng xuống, trông rất điệu. Đầu xe là hai tay lái trông y như hai cái sừng con hươu cong cong. Cái yên xe tuy cũ nhưng vẫn còn êm lắm. Cái đèo hàng đằng sau bằng sắt trắng, chị em vẫn dùng để cặp sách mỗi khi tới trường, nay không hiểu vì sao nó bị rụng mất một thanh dọc. Lốp xe cũng đã mòn. Hôm trước trời mưa, sợ đường trơn, bố em đã định thay chiếc lốp mới như em vẫn cố đi, vì tin vào tay lái lụa của mình. May mà không có chuyện gì xảy ra. Nan hoa cũng bị gãy một cái nhưng vành không bị đảo, xe vẫn đi tốt vì em không béo như chị Huệ. Bộ xích líp được giấu kín trong hộp, nó không kêu “tách, tách” như xe mới của các bạn.

Chiếc xe tuy cũ nhưng đi rất bon. Có lần, em chủ quan không kiểm tra lại phanh, xe bon quá, nên khi xuống dốc, xe đứt phanh làm em ngã ra đường. Lúc về nhà em rất lo lắng. Bố em bảo: “Hay là từ mai bố đưa con đi học vậy?”. Em phải nói mãi bố mới yên tâm và lại cho em đi xe đến trường. Từ đấy, trước khi đi đâu, em đều kiểm tra lại xe cho cẩn thận. Mỗi khi đi học về, em lại lau chùi sạch xe rồi mới dắt con ngựa sắt đó vào nhà.

Tuy nhà em đến trường hơi xa, nhờ có Con ngựa sắt thân thiết này em vẫn đi học đúng giờ. Bây giờ, nhà em chưa có điều kiện mua xe mới, chiếc xe đạp tuy đã cũ nhưng đối với em là một vật quý giá. “Của bền tại người”, bố em bảo thế. Em sẽ giữ gìn cẩn thận chiếc xe, người bạn thân thiết của em.