Hiệu quả của nghệ thuật so sánh


- Tu từ về cú pháp: Lặp cú pháp, liệt kê, chêm xen, câu hỏi tu từ,

đảo ngữ, đối, im lặng,

Biện pháp tu từ

So sánh



Hiệu quả nghệ thuật (Tác dụng nghệ thuật)

Giúp sự vật, sự việc được miêu tả sinh động,

cụ thể tác động đến trí tưởng tượng, gợi hình

dung và cảm xúc

Cách diễn đạt mang tính hàm súc, cô đọng, giá



Ẩn dụ



trị biểu đạt cao, gợi những liên tưởng ý nhị, sâu

Nhân hóa



sắc.

Làm cho đối tượng hiện ra sinh động, gần gũi,



Hoán dụ



có tâm trạng và có hồn hơn.

Diễn tả sinh động nội dung thông báo và gợi



Điệp



những liên tưởng ý vị, sâu sắc

từ/ngữ/cấu Nhấn mạnh, tô đậm ấn tượng tăng giá trị biểu



trúc

Nói giảm

Thậm

(phóng đại)

Câu hỏi tu từ

Đảo ngữ

Đối

Im lặng ()

Liệt kê



cẳm

Làm giảm nhẹ đi ý đau thương, mất mát nhằm

thể hiện sự trân trọng

xưng Tô đậm ấn tượng về

Bộc lộ cảm xúc

Nhấn mạnh, gây ấn tượng về

Tạo sự cân đối

Tạo điểm nhấn, gợi sự lắng đọng cảm xúc

Diễn tả cụ thể, toàn điện



Ví dụ 1: Chỉ ra biện pháp tu từ chính được sử dụng trong đoạn thơ

sau và nêu hiệu quả nghệ thuật của biện pháp tu từ đó:

Của ong bướm này đây tuần tháng mật;

Này đây hoa của đồng nội xanh rì;

Này đây lá của cành tơ phơ phất;

Của yến anh này đây khúc tình si; (Vội

vàng Xuân Diệu)

(Trả lời: - Biện pháp tu từ được sử dụng là phép trùng điệp

(điệp từ, điệp ngữ, điệp cấu trúc): Củanày đây/ Này đây

của Hiệu quả nghệ thuật của phép tu từ là nhấn mạnh vẻ đẹp

tươi non, phơi phới, rạo rực, tình tứ của mùa xuân qua tâm hồn

khát sống, khát yêu, khát khao giao cảm mãnh liệt của nhân vật

trữ tình).

Ví dụ 2: Xác định biện pháp tu từ chủ yếu được sử dụng trong

dòng thơ in đậm và nêu hiệu quả nghệ thuật của biện pháp tu từ ấy.

Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng

Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ



(Viếng lăng



Bác - Viễn Phương)

( Trả lời: Biện pháp tu từ được sử dụng trong dòng thơ in

đậm là ẩn dụ - mặt trời (trong lăng) chỉ Bác Hồ. Tác dụng: Ca ngợi

công ơn Bác Hồ đã soi đường chỉ lối cho Cách mạng, mang lại cuộc

sống ấm no hạnh phúc cho nhân dân. Ca ngợi sự vĩ đại và bất tử của



Bác Hồ trong lòng bao thế hệ dân tộc Việt. Cách dùng ẩn dụ làm

cho lời thơ hàm súc, trang trọng và giàu sức biểu cảm.)

3.2. Các hình thức, phương tiện ngôn ngữ khác:

- Từ láy, thành ngữ, từ Hán Việt

- Điển tích điển cố,

Ví dụ 1: Đọc hai câu thơ sau và trả lời các câu hỏi:

Công danh nam tử còn vương nợ

Luống thẹn tai nghe chuyện Vũ hầu



(Tỏ lòng /Thuật



hoài - Phạm Ngũ Lão)

Trong hai câu thơ trên, tác giả đã sử dụng điển tích nào? Giải

thích ngắn gọn về điển tích ấy.

(Trả lời: - Tác già sử dụng điển tích: Vũ hầu. Vũ hầu tức Gia Cát

Lượng, người thời Tam Quốc, có nhiều công lao giúp Lưu Bị khôi

phục nhà Hán, được phong tước Vũ Lượng hầu (thường gọi tắt là Vũ

hầu).

Ví dụ 2: Bà lão cúi đầu nín lặng. Bà lão hiểu rồi. Lòng người mẹ

nghèo khổ ấy còn hiểu ra biết bao nhiêu cơ sự, vừa ai oán vừa xót

thương cho số kiếp đứa con mình. Chao ôi, người ta dựng vợ gả

chồng cho con là lúc trong nhà ăn nên làm nổi, những mong sinh

con đẻ cái mở mặt sau này. Còn mình thì... Trong kẽ mắt kèm nhèm

của bà rủ xuống hai dòng nước mắt... Biết rằng chúng nó có nuôi



nổi nhau sống qua được cơn đói khát này không?



(Trích Vợ



nhặt - Kim Lân)

Chỉ ra những thành ngữ dân gian được sử dụng trong đoạn văn

và nêu hiệu quả nghệ thuật của chúng.

.



(Trả lời: - Các thành ngữ dân gian được sử dụng trong đoạn



văn: dựng vợ gả chồng, sinh con đẻ cái, ăn nên làm nổi. Hiệu quả

nghệ thuật của việc sử dụng các thành ngữ: các thành ngữ dân gian

quen thuộc trong lời ăn tiếng nói nhân dân được sử dụng một cách

sáng tạo, qua đó lời kể của người kể hòa vào với dòng suy nghĩ của

nhân vật bà cụ Tứ; suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật trở nên thật gần

gũi, được thể hiện rất tự nhiên; nỗi lòng, tâm trạng cùa người mẹ

thương con thật được diễn tả thật chân thực).

Ví dụ 3:



Bát ngát sóng kình muôn dặm,

Thướt tha đuôi trĩ một màu.

Nước trời: một sắc, phong cảnh: ba thu,

Bờ lau san sát, bến lách đìu hiu.



Hãy nêu tác dụng của các từ bát ngát, thướt tha trong

việc vẽ ra bức tranh sông nước Bạch Đằng giang.

( Trả lời: Các từ láy bát ngát và thướt tha" giàu tính gợi

hình có tác dụng vẽ ra bức tranh thiên nhiên sông nước Bạch Đằng

thật hùng vĩ và thơ mộng)

Ví dụ 4: Cho đoạn văn sau:



Tràn trề trên mặt bàn, chạm cả vào cành quất Lí cố tình để sát

vào mâm cỗ cho bàn ăn thêm đẹp, thêm sang, là la liệt bát đĩa ngồn

ngộn các món ăn. Ngoài các món thường thấy ở cỗ Tết như gà luộc,

giò, chả, nem, măng hầm chân giò, miến nấu lòng gà, xúp lơ xào

thịt bò - món nào cũng mang dấu ấn tài hoa của người chế biến

là các món khác thường như gà quay ướp húng lìu, vịt tần hạt sen,

chả chìa, mọc, vây

(Trích Mùa lá rụng trong vườn Ma Văn Kháng)

Đoạn văn sử dụng biện pháp nghệ thuật gì? Tác dụng của

biện pháp nghệ thuật đó trong đoạn văn?

(Trả lời: - Trong đoạn văn, tác giả có sử dụng biện pháp liệt kê:

gà luộc, giò, chả, nem, măng hầm chân giò, miến nấu lòng

gà, xúp lơ xào thịt bò

-Tác dụng: Biện pháp liệt kê giúp cho nhà văn miêu tả sinh

động mâm cỗ Tết vốn tràn trề, ngồn ngộn những của ngon vật lạ)

Ví dụ 5: Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi:

Còn xa lắm mới đến cái thác dưới. Nhưng đã thấy tiếng

nước réo gần mãi lại, réo to mãi lên. Tiếng nước thác nghe như là

oán trách gì, rồi lại như là van xin, rồi lại như là khiêu khích, giọng

gằn mà chế nhạo. Thế rồi nó rống lên như tiếng một ngàn con trâu

mộng đang lồng lộn giữa rừng vầu, rừng tre nứa nổ lửa, đang phá



tuông rừng lửa, rừng lửa cùng gầm thét với đàn trâu da cháy bùng

bùng. Tới cái thác rồi. Ngoặt khúc sông lượn, thấy sóng bọt đã

trắng xoá cả chân trời đá. Đá ở đây từ ngàn năm vẫn mai phục hết

trong lòng sông, hình như mỗi lần có chiếc thuyền nào xuất hiện ở

quãng ầm ầm mà quạnh hiu này, mỗi lần có chiếc nào nhô vào

đường ngoặt sông là một số hòn bèn nhổm cả dậy để vồ lấy thuyền.

Mặt hòn đá nào trông cũng ngỗ ngược, hòn nào cũng nhăn nhúm

méo mó hơn cả cái mặt nước chỗ này.

( Trích Tuỳ bút Người lái Sông ĐàNguyễn Tuân)

. * Trong đoạn văn trên, Nguyễn Tuân sử dụng nhiều biện

pháp tu từ về từ. Xác định biểu hiện các phép tu từ đó và nêu tác

dụng của hình thức nghệ thuật này.

( Trả lời: Trong đoạn văn trên, Nguyễn Tuân sử dụng nhiều biện

pháp tu từ về từ. Đó là :

- So sánh : thác nghe như là oán trách gì, rồi lại như là van xin,

rồi lại như là khiêu khích, giọng gằn mà chế nhạo..

- Nhân hoá: oán trách , van xin, khiêu khích, giọng gằn mà chế

nhạo.., rống lên , mai phục ,nhổm cả dậy ,ngỗ ngược, hòn nào cũng

nhăn nhúm méo mó

- Tác dụng của hình thức nghệ thuật này là : gợi hình ảnh con

sông Đà hùng vĩ, dữ dội. Không còn là con sông bình thường, Sông



Đà như có linh hồn, đầy tâm địa, nham hiểm. Qua đó, ta thấy được

phong cách nghệ thuật độc đáo của Nguyễn Tuân. )

4. Yêu cầu nhận diện các phương thức trần thuật

- Lời trực tiếp: Trần thuật từ ngôi thứ nhất do nhân vật tự kể chuyện

(Tôi)

Ví dụ: "Lão đàn ông lập tức trở nên hùng hổ, mặt đỏ gay, lão

rút trong người ra một chiếc thắt lưng của lính ngụy ngày xưa, có

vẻ như những điều phải nói với nhau họ đã nói hết, chẳng nói chẳng

rằng lão trút cơn giận như lửa cháy bằng cách dùng chiếc thắt lưng

quật tới tấp vào lưng người đàn bà, lão vừa đánh vừa thở hồng hộc,

hai hàm răng nghiến ken két, cứ mối nhát quất xuống lão lại nguyền

rủa bằng cái giọng rên rỉ đau đớn : Mày chết đi cho ông nhờ.

Chúng mày chết hết đi cho ông nhờ !

Người đàn bà với một vẻ cam chịu đầy nhẫn nhục, không hề

kêu một tiếng, không chống trả, cũng không tìm cách chạy trốn.

Tất cả mọi việc xảy đến khiến tôi kinh ngạc đến mức, trong

mấy phút đầu, tôi cứ đứng há mồm ra mà nhìn. Thế rồi chẳng biết

từ bao giờ, tôi đã vứt chiếc máy ảnh xuống đất chạy nhào tới."

- Lời kể gián tiếp: Trần thuật từ ngôi thứ ba người kể chuyện giấu

mặt.



Ví dụ: "Một người tù cổ đeo gông, chân vướng xiềng, đang

dậm tô nét chữ trên tấm lụa trắng tinh căng phẳng trên mảnh ván.

Người tù viết xong một chữ, viên quản ngục lại vội khúm núm cất

những đồng tiền kẽm đánh dấu ô chữ đặt trên phiến lụa óng. Và cái

thầy thơ lại gầy gò, thì run run bưng chậu mực. Thay bút con, đề

xong lạc khoản, ông Huấn Cao thở dài, buồn bã đỡ viên quan ngục

đứng thẳng người dậy và đĩnh đạc bảo:

- Ở đây lẫn lộn. Ta khuyên thầy Quản nên thay chốn ở đi. Chỗ

này không phải là nơi để treo một bức lụa trắng trẻo với những nét

chữ vuông vắn tươi tắn nó nói lên những cái hoài bão tung hoành

của một đời con người. Thoi mực, thầy mua ở đâu tốt và thơm quá.

Thầy có thấy mùi thơm ở chậu mực bốc lên không?...Tôi bảo thực

đấy: thầy Quản nên tìm về nhà quê mà ở đã, thầy hãy thoát khỏi cái

nghề này đi đã, rồi hãy nghĩ đến chuyện chơi chữ. Ở đây, khó giữ

thiên lương cho lành vững và rồi cũng đến nhem nhuốc mất cái đời

lương thiện đi.

Lửa đóm cháy rừng rực, lửa rụng xuống nền đất ẩm phòng

giam, tàn lửa tắt nghe xèo xèo. Ba người nhìn bức châm, rồi lại

nhìn nhau. Ngục quan cảm động, vái người tù một vái, chắp tay nói

một câu mà dòng nước mắt rỉ vào kẽ miệng làm cho nghẹn ngào:

"Kẻ mê muội này xin bái lĩnh".