Tính mơ hồ đa nghĩa của tác phẩm văn học
ĐĂNG BÀI NGAY để cùng trao đổi với các thành viên siêu nhiệt tình & dễ thương trên diễn đàn. Tính đa nghĩa của thơ không chỉ do yếu tố chủ quan của người tiếp nhận theo nguyên lý: tác phẩm văn học = văn bản + người đọc. Tính đa nghĩa còn do đặc trưng của ngôn ngữ thơ.Quan điểm của nhà thơ càng kín đáo bao nhiêu càng có lợi cho tác phẩm bấy nhiêu. Đặc trưng của tư tưởng nghệ thuật là toát ra từ hình tượng, tình huống, chi tiết. Chúng kích thích, khêu gợi người đọc để họ tự rút ra một tư tưởng nào đó. Tính mơ hồ, đa nghĩa của ngôn ngữ thơ tạo điều kiện cho người đọc đồng sáng tạo. Tạ Trăn (đời Minh) từng phát biểu: “Thơ có chỗ có thể giải thích, có chỗ không thể giải thích, có chỗ không cần giải thích như hoa dưới nước, trăng trong gương. Một nhà thi học đồng thời là nhà thơ là Vương Sĩ Trinh cũng nói: “Thơ khó ở chỗ không giải thích được thì vô vị, giải thích được thì hết vị”. Các nhà thơ trong nhóm Xuân Thu nhã tập quan niệm: “Thơ không phải lúc nào cũng rõ nghĩa vì nó không chủ động trong địa hạt ý nghĩa; không phải lúc nào cũng sáng sủa vì nó không vụ cái phần sáng sủa của tâm linh, nó giữ phần sâu kín, nó giữ phần sâu sắc”. Tính đa nghĩa không phải là dấu hiệu non kém về nghệ thuật mà phải được xem là đặc trưng của ngôn ngữ thơ. Một số hiện tượng thơ đã phải tốn rất nhiều giấy mực để tìm hiểu như "Tống biệt hành "(Thâm Tâm)," Đây thôn Vĩ Dạ ""(Hàn Mặc Từ). Ví dụ khổ thơ cuối trong bài "Tống biệt hành": Người đi, ừ nhỉ, người đi thực
Mẹ thà xem như chiếc lá bay
Chị thà xem như là hạt bụi
Em thà xem như hơi rượu say “Ngắn gọn là bà chị của thiên tài” (Sê Khốp). “Ý hết mà lời dừng, ấy là lời rất mừng trong thiên hạ. Nhưng lời dừng mà ý chưa hết lại càng hay tuyệt” “Công phu của thơ là ở ngoài thơ”. Reactions: mrnew8998, bé sunny, NTD Admin and 1 other person
Một bài viết rất hay , chị cho thêm bài tập để thử sức với ạ . Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng. Reactions: NTD Admin
Em thử cảm nhận về từ "cầu" trong đoạn thơ Tràng Giang (Huy Cận) thư xem. Vì đây là một bài thơ tiêu biểu cho dòng thơ mới. Mà thơ Huy Cận lại mang nhiều triết lí đặc biệt là sự ám ảnh về sự cô đơn trước không gian.
Bèo giạt về đâu, hàng nối hàng;
Mênh mông không một chuyến đò ngang.
Không cầu gợi chút niềm thân mật,
Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng. Reactions: xuanle17
Em nhớ mẹ có giảng cho mấy anh chị kia là hình ảnh cầu ở đây gợi lên dáng vẻ miền quê, mang nỗi niềm "thân mật". Nhưng vì hình ảnh này không có nên thành ra cảm giác xa lạ, cô đơn được cảm nhận rõ. Reactions: NTD Admin
Đúng là Huy Cận bị ám ảnh bởi sự cô đơn trướng không gian rộng lớn và chúng ta có thể cảm nhận giống như em vì đây là lăng kính chủ quan của người đọc. Nhưng mà khi Huy Cận tham gia chia sẻ với báo chí thì HC lại khẳng định từ "cầu" ở đây là một danh từ nghĩa là cây cầu. Ông muốn bắc một chiếc cầu để đôi bờ được thông và sẽ có sự xuất hiện con người làm nỗi cô đơn, lẻ loi được vơi bớt đi phần nào. Còn e có thể hiểu là "cầu" động từ nghĩa là cầu mong, mong ngóng. Chính vì thế ta có thể cảm nhận được tính đa nghĩa ngôn ngữ thơ chỉ bằng 1 từ trong bài thơ.
Vậy những phân tích,cảm nhận chúng ta đc học ở thpt cũng chỉ mang tính tương đối thôi phải ko ad ? |